Thập Niên 90: Quân Trưởng Cưng Vợ Lên Trời

Chương 28: Canh Tranh

Người phụ nữ bên kia thấy thế mới biết được thì ra cô là người bán dây cột tóc mà cô em chồng của mình nói tới, lập tức dường như một cái đấu trường liền cao giọng thét to lên: “Dây cột tóc hiện đang lưu hành ở Phương Nam, ba mao một cái!”

Quầy hàng của hai người cách nhau không xa, mọi người liếc mắt một cái là có thể nhìn thấy trên sạp của Tô Nhuyễn dây cột tóc rõ ràng càng đẹp mắt và tinh xảo hơn.

Ở sạp đối diện hiển nhiên là tìm vải vụn làm một cách vội vàng, không chỉ là màu sắc nhìn già, rõ ràng nhìn có một chút cũ, còn ở quầy kia thì hoa mẫu đơn màu đỏ đa dạng, rõ ràng chính là vỏ chăn đang lưu hành ở huyện thành, nhìn rất quen mắt.

Thực mau bên này của Tô Nhuyễn liền có người tới hỏi giá, Tôi Nhuyễn bán cùng ngày hôm qua giống nhau, hoàn toàn không có tính toán sẽ bán giảm giá.

Trong lúc đó thì cũng có người thấy bên kia giá rẻ hơn cũng chạy qua bên cạnh, nhưng đa số người thực nhanh liền đều chạy về lại bên này.

Chất lượng hàng hóa đối lập, đồng dạng đồ vật so sánh giá, giá cả không đồng nhất vẫn là giá trị.

Nếu thật phải bỏ tiền mua, người ta đều nguyện ý dùng nhiều hơn một phân tiền mua loại hàng xinh đẹp ở bên sạp của Tô Nhuyễn.

Đương nhiên cũng sẽ có người bởi vì quầy đối diện bán giá cả thấp hơn rồi cùng Tô Nhuyễn trả giá, có một số cô gái trẻ có thể vì một cái dây cột tóc rẻ hơn một hai mao tiền mà trả giá nửa tiếng đồng hồ, cái này làm cho Tô Nhuyễn thật sự sợ hãi, dù sao chính là một mực chắc chắn sẽ không giảm giá.

Cuối cùng thừa biết được điểm này, hôm nay bán xong liền không bán nữa.”

Vừa nghe nàng nói như vậy, không ít người liền có cảm giác gấp gáp, bắt đầu lựa những cái dây cột tóc không giảm giá kia, Tô Nhuyễn làm dây cột tóc cơ hồ các loại sẽ không quá giống nhau, đa số mọi người sợ cái mình nhìn trúng sẽ bị mua đi, lập tức liền bỏ tiền mua.

Quầy của bà cô bên cạnh thấy thế, trực tiếp giảm giá còn 2 mao tiền một cái, nhưng người mua vẫn như cũ, không nhiều.

Mắt thấy dây cột tóc trong tay, lại lập với Tô Nhuyễn sinh ý rực rỡ, người phụ nữ kia liền chỉ vào những người tới mua hàng nói: “Đều ngu đi, một cái mảnh vải cùng một cái dây thun, mua 5 mao tiền về nhà là có thể làm một đống, 6 mao tiền mua một cái, tiền nhiều không có chỗ tiêu hay sao?”

Lời vừa nói như vậy xác thật có không ít người bắt đầu chần chờ.

Tô Nhuyễn cười nói: “Xác thật cũng có thể chính mình làm, vậy hàng ở quầy của bác gái chắc cũng hẳn là chính mình làm đi.”

Mới vừa rồi có người chần chờ khi nhìn quầy hàng của đối phương, lại quay đầu lại nhìn xem quầy của Tô Nhuyễn, ngược lại trên tay vẫn tiếp tục chọn hàng.

Chính mình làm cùng chính mình làm cũng có khác biệt.

Có người cười nói: “ Kia quần áo đều có thể chính mình tự mua về làm, làm gì còn ai thích đi tới cửa hàng bách hóa tổng hợp để mua trang phục chứ.”

Những người khác cũng có cùng suy nghĩ, như vậy cũng không phải không có lý, nếu là đẹp, dùng chút tiền mua đương nhiên là đáng giá.

Bác giá kia sợ cũng không nghĩ tới bà cố ý nói như vậy để Tô Nhuyễn không bán được hàng, kết quả ngược lại quầy hàng của chính mình thì một chút khởi sắc cũng không có.

Rốt cuộc theo như ý của bà nói, mọi người xác thật có thể chính mình làm.

Tô Nhuyễn vui vẻ đếm số tiền vừa bán được, nhìn tình hình hôm nay hiển nhiên so với hôm qua bán được nhiều hơn.

Thời điểm cô đang phấn khởi hướng tới người khác giới thiệu sản phẩm, bỗng nhiên nghe được một âm thanh chứa đựng sự tức giận: “Tô Nhuyễn!”

Tinh thần của Tô Nhuyễn chấn động, người tới!.