Thập Niên 90: Quân Trưởng Cưng Vợ Lên Trời

Chương 25: Một Lòng Một Dạ

Hoắc Hướng Dương nghĩ đến ngày hôm qua Tô Nhuyễn vẫn luôn an an tĩnh tĩnh thể hiện tốt vai trò làm phông nền ngoan hiền cho mọi người xem, trong lòng tự nhiên cảm thấy hụt hẫng vô cùng, đồng thời cũng có chút áy náy. Trách không được ngày hôm qua vì sao cô ấy lại có thái độ như vậy, nguyên nhân là vì tiến triển không được cho nên bất chấp tất cả sao?

Mẹ Hoắc thấy con trai mềm lòng, tiếp tục nói, “Tô Thanh Thanh đã đính hôn rồi còn có thể cùng con mắt đi mày lại như vậy, chờ cô ta gặp được người tốt hơn là có thể lại cùng người khác mắt đi mày lại, không phải là dạng người đứng đắn gì.”

“Cũng không phải như vậy đâu ạ.” Hoắc Hướng Dương vẫn là theo bản năng vì Tô Thanh Thanh thanh minh một câu, “Đối tượng cùng cô ấy đính hôn là người bị liệt…”

Cô gái trẻ đang trong độ tuổi thanh xuân phơi phới, ai lại tình nguyện gả cho một người bị liệt chứ, điều này về mặt tình cảm có thể tha thứ.

Hoắc Hướng Mỹ cũng nói, “Chị ấy cũng có thể gặp được người tốt hơn anh của con mà, con cảm thấy nếu chuyện chị ấy vì anh trai mà từ hôn là sự thật thì cũng không phải là không được đâu.”

Nói tới đây cô ta bĩu môi nói, “Dù sao con cũng không thích Tô Nhuyễn, ngày hôm qua con cảm thấy chị ta cùng anh nói chuyện có chút âm dương quái khí, hôm nay chị ta đối xử với con như vậy sợ cũng là cố ý.”

“Tính tình quả nhiên rất lớn, ai có thể chọc đến được chứ?”

Mẹ Hoắc ngay lập tức liếc mắt một cái, “Tượng đất còn có ba phần tính năng của đất, nếu đổi thành con chỉ sợ con còn không bằng một góc của cô ấy đâu.”

Hoắc Hướng Mỹ vẫn cảm thấy khó chịu, “Dù sao con chính là không thích chị ta.”

Hoắc Hướng Dương như được Hoắc Hướng Mỹ nhắc nhở mới ý thức được, hành động ngày hôm qua của hắn thật sự không quá đúng đắn, càng nghĩ càng thấy đứng ngồi không yên.

Hắn tuy rằng lớn hơn Tô Nhuyễn hai tuổi, nhưng mà cũng có mặt giống các nam sinh khác đó là đều để tâm tới ánh mắt của cô. Ít nhiều cũng hiểu biết được cô là người có tính cách quật cường, trong ánh mắt sẽ không chứa được hạt cát nào, nếu cô ấy nhất quyết không đồng ý gả cho hắn thì coi như hắn xong đời rồi..

“Cô ấy đang ở đâu? Để anh đi qua nhìn xem thử.”

Mẹ Hoắc vội vàng giữ chặt gã, “Con đừng có vội vàng đi tìm con bé như vậy.”

“Mẹ,” Hoắc Hướng Dương có thể không vội sao, “Cô ấy là người tới từ trong huyện, nếu con không biết thì không nói, nhưng mà con đã biết thì sao không đi xem cô ấy được chứ?”

“Ngươi đứa nhỏ này!” mẹ Hoắc giận dỗi nói, “Mẹ có thể hại con sao?”

“Nếu mẹ đã biết rõ ngày hôm qua người nhà Tô Thanh Thanh kia phá rối, vì chuyện gì mà lại không giúp đỡ cô ấy nói mấy câu?” mẹ Hoắc hỏi.

“Tô Nhuyễn xác thật so với Tô Thanh Thanh mạnh mẽ hơn, nhưng em gái con nói cũng đúng, cô ta tính tình quá lớn, hơn nữa ba cô ta còn là cục trưởng Bộ giáo dục. Thế mà cô ta lại không biết xấu hổ đi bày hàng bán ở vỉa hè nữa, cũng không sợ làm ba cô ta mất mặt, có thể thấy được chủ ý cũng rất lớn.”

“Trước kia cha mẹ con bé mặc kệ cũng không sao cả, nhưng mà khi gả tới nhà chúng ta thì không thể có cái tính khí đó được.”

Hoắc Hướng Dương không rõ hắn đi tìm Tô Nhuyễn trước cùng với việc tính tình của cô có quan hệ gì.

Mẹ Hoắc chỉ có thể phân tích vấn đề cho hắn, “Con cảm thấy là con vội vàng tìm cô ta trước, cô ta sẽ dễ dàng nghe lời con ư; cuối cùng con vẫn là bị cô ta khi dễ mà thôi. Không bằng con lựa thời điểm khi cô ta gặp khó khăn rồi xuất hiện giúp đỡ, như vậy cô ta càng đối với con một lòng một dạ sao?”

Đương nhiên là vế sau, Hoắc Hướng Mỹ lập tức lĩnh hội được ý tứ của mẹ Hoắc, “Đúng vậy, có khi chị ta biết là bản thân đấu không lại Tô Thanh Thanh, lại cho rằng chúng ta cũng vừa ý Tô Thanh Thanh, cho nên không ôm kỳ vọng gì, lúc này mới lật mặt với chúng ta.”