Thập Niên 90: Quân Trưởng Cưng Vợ Lên Trời

Chương 22: Con Gái Ngoan Đến Đây

Cô cũng không ngại, khi thấy những cô gái trẻ, cô hô to: "Người đẹp, đến đây, ở phía Nam đang rất chuông loại dây buộc tóc này, nó còn có thể đeo vào tay."

Trên đường đang đông người, khi Tô Nhuyễn vừa hô, có ba cô gái vừa cười vừa đi tới: "Cô bán gì vậy?"

"Dây buộc tóc." Tô Nhuyễn đưa tóc mình ra: "Đây là kiểu dáng đang thịnh hành ở phía Nam, tôi đảm bảo các cô chưa thấy bao giờ."

Có thể nói đây là một cách giới thiệu sản phẩm rất tốt, nhánh tóc đen được buộc sau đầu, được cột bởi dây vải màu xanh lam đính thêm mấy bông hoa, tạo ra cảm giác trong trẻo, thanh lịch khiến người khác phải ngoái lại nhìn.

Không ai từ chối được cái đẹp, các cô gái không hẹn mà đứng lại xem.

Tô Nhuyễn cười giới thiệu với các cô: "Cái này dùng để buộc tóc đuôi ngựa hay quấn quanh đầu đều xinh."

" Quấn quanh đầu?"

Cô quên mất bây giờ các cô gái ở huyện hầu như chỉ buộc tóc đuôi ngựa hoặc tết đuôi sam.

"Tôi làm cho cô xem." Tô Nhuyễn tiến lên làm cho cô gái một kiểu đơn giản, cô chọn một cái dây kẻ màu hồng nhạt.

Kiểu tóc trông trẻ trung khiến cô gái trông năng động hơn, bạn của cô gái khen: "Không tệ, trông rất đẹp."

" Cô bán giá như thế nào vậy?"

Tô Nhuyễn nói: " Loại vải trơn này bốn xu một cái, một văn tiền ba cái. Loại có hoa văn này thì sáu xu một cái, một văn tiền hai cái."

Hôm nay lúc mở hòm của bà Tô cô tìm được khá nhiều vải ren, vải lụa, đồ trang trí hình bướm linh tinh, Tô Nhuyễn lấy một ít, để bán với giá cao hơn.

Tuy giá đắt hơn với dây buộc tóc bình thường nhưng so với tiền lương của mình thì các cô gái vẫn mua được, ba người quyết định mua loại ba cái một văn tiền, họ ngồi xuống để chọn.

Buôn bán chính là thế, khi có người ghé vào sẽ hấp dẫn những người khác đến xem hàng.

Tô Nhuyễn biết chào hàng lại khéo tay, cô vừa giới thiệu vừa buộc tóc theo yêu cầu của những cô gái. Kinh nghiệm nhiều năm kinh doanh quần áo đều được thể hiện hết ra, cô có thể phối hợp các kiểu tóc cho các cô gái để phù hợp với quần áo của họ.

Búi tóc thấp dịu dàng, búi cao năng động, tóc tết đáng yêu, buộc chéo quyến rũ kiểu đuôi ngựa,..

Tất cả mọi người sau khi mua hàng xong đều vui vẻ rời đi, đến cuối có người thấy dây buộc tóc sắp hết sợ người khác chọn cái mình thích vội mua luôn.

Bỗng có người nhận ra cô: "Ồ. Cô có phải là con gái cả của cục trưởng Tô không?"

Tô Nhuyễn giả vờ không thấy vẻ mặt ngạc nhiên của đối phương cùng với sự thì thầm của những người xung quanh, cô mải đếm tiền, vẻ mặt vui mừng hớn hở.

Có người cố tình đến bắt chuyện, cô tỏ vẻ không biết, chỉ nhiệt tình bán hàng.

Những câu nói " Tô Văn Sơn", "Cục trưởng Tô" vang lên, Tô Nhuyễn giấu ý cười vào đáy mắt.

Ba thân yêu, con gái ngoan đến đây.

---------------

Việc làm ăn buôn bán của quầy hàng không tồi, Tô Nhuyễn đang vui vẻ bán hàng thì nghe được một giọng nói chần chờ gọi tên mình, “Tô Nhuyễn?”

Tô Nhuyễn ngẩng đầu, phát hiện hóa ra là Hoắc Hướng Mỹ, người cô mới gặp hôm qua.

“Đúng là chị rồi.” Hoắc Hướng Mỹ nhìn quầy hàng của cô thì khẽ nhíu mày, cảm thấy có chút mất mặt, “Chị buôn bán đồ vật gì thế?”

Tô Nhuyễn cười cười, đi theo giới thiệu vòng tay cho vị khách mới ghé vào quầy hàng, làm ra bộ dáng không thèm để ý tới cô ta.

Hoắc Hướng Mỹ do dự một chút vẫn là chạy đến trước quầy hàng chọn hai cái vòng, hỏi, “Chị Nhuyễn à, hai cái vòng này chị bán như thế nào?” Giọng nói càng tỏ ra ân cần hơn.

Tô Nhuyễn nhìn thấy hai cái vòng cô ta chọn là hai cái vòng nhỏ màu sắc loang lổ, một bên thối lại tiền lẻ cho người ta, một bên tranh thủ trả lời, “Em thích hai cái này sao? Trả cho chị mười đồng tiền là được.”

Hoắc Hướng Mỹ sửng sốt một chút, hiển nhiên không nghĩ tới Tô Nhuyễn sẽ lấy tiền của cô ta, mặt lập tức xị xuống.

Tô Nhuyễn vừa nhìn liền biết cô ta suy nghĩ cái gì, nói đến cùng thì trong nhà chỉ có mỗi Hoắc Hướng Dương đi xuống phía nam làm công vậy nên tình cảnh hiện tại ở Hoắc gia chính là nghèo rớt mồng tơi. Thân thể của mẹ Hoắc không tốt lắm, đã dùng thuốc duy trì mười mấy năm không ngừng nghỉ, cho nên trong nhà đang thiếu nợ bên ngoài không ít.