Mang Theo Hokage Khuấy Đảo Dị Giới

Chương 20: Mako-san

Trong hang động tối tăm, một đội năm người do thiếu niên thiếu nữ lập nhóm ung dung di chuyển, mọi người thỏa ý cười nói, không khí nhộn nhịp giữa cái không gian thâm trầm này lộ ra đặc biệt khác thường, trong đó một thiếu niên đối với cao to nam sinh đi trước hỏi lấy:

- Kitama-kun từng đi vào đây rồi ư, nơi đây thật thú vị a, nhiều đường nhiều ngã rẽ, cứ như đang chơi mê cung vậy.

Nghe thế, Kitama khuông mặt cũng hơi do dự, nhưng cuối cùng vẫn nói:

- Thật lòng mà nói thì nơi này quá khác, ngày trước ta tới không có nhiều lối đi kỳ quái như vậy, chỉ là chung quy chung củ ba tầng hầm mà thôi, không biết bệnh viện muốn làm cái gì, có lẽ là muốn tạo thêm lối di chuyển khẩn cấp đi.

Nghe thế mọi người cũng chợt nghi hoặc, "lối di chuyển khẩn cấp" thật sự cần nhiều thế ư, từ lúc vào tầng hầm bệnh viện đã qua nửa tiếng, nhưng cảm giác u ám cùng kì quái dường như đã theo bọn người thật lâu, mặc dù ngoài mặt cười nói vui vẻ nhưng từng cá nhân lại đều có chút sợ hãi.

Nhưng vào lúc này cả đám chợt nghe tiếng rục rịch, bầu không khí chợt tĩnh mịch, Kitama vội soi đèn pin qua, một con chuột nhỏ đang gặm lấy một miếng thịt cũ, bị đèn pin soi trúng, nó liền hoảng loạn bỏ chạy.

Thấy vậy mọi người liền cười xấu hồ, luôn một bộ kiệm lời nhưng lại vô cùng thân thiện Shiraki đối với mọi người nói:

- Chắc có lẽ bệnh viện gặp vấn đề nội bộ kỹ thuật đi, nên mới bị phong tỏa lại.

- Đúng a, nãy giờ không gặp chuyện gì kịch tính cả, thật nhàm chán a.

Hina cũng theo đó cười đáp lời, chỉ là luôn lạnh lùng Chojiro thì lại nhăn mày, chợt nói:

- Các ngươi có cảm thấy tiếng động gì là lạ không.

Thấy người bạn trầm tính ít nói của mình cuối cùng cũng mở miệng làm Sotaru ngạc nhiên quá đỗi, thế là cũng theo đùa nói:

- A ha, lạnh lùng-kun giờ đây cũng chịu tham cùng mọi người nói chuyện a.

Nhưng đáp lại vẫn là sự im lặng, Chojiro không quan tâm tí nào nhăn mày đi về hướng phát ra tiếng động, làm người nội tâm, hắn có thể càng tinh tế hơn cảm nhận thế giới xung quanh.

Mọi người thấy Chojiro đột nhiên bỏ đi liền nghi hoặc vô cùng, không làm sao chỉ có thể chăm chú dõi theo, thế là có cảnh tượng, Chojiro đi tới một cái hốc tối gần đấy, bên trong đen nghịt nhìn không thấy thứ gì, nhưng trong tai Chojiro văng vẳng từng tiếng "rít rít", lấy là đèn pin soi vào lúc...

- Phốc.

Mọi người liền được chứng kiến cảnh tượng hơi nực cười, Chojiro nghe thấy âm thanh kỳ lạ, Chojiro đi tìm, Chojiro chết. Một cái đầu chuột từ hốc tối phòng ra, chỉ một đớp, nưa thân trên thiếu niên liền không có. Mọi người ở đây chợt ngốc nhưng một giây sau đồng loạt quay người chạy. Thấy mình con mồi chợt phân tán chạy trốn, con chuột cũng rít gào đuổi theo, sau đó từng con từng con từ hốc tối chui ra.

Nhìn thấy cảnh tượng kinh dị như vậy mọi người khuôn mặt chợt không còn màu máu, nhưng chạy không xa, vốn thân hình cao nhất, sức mạnh lớn nhất Kitama liền trước tiên thành đi đời, chỉ thấy hắn chạy không được bao xa chợt mặt đất hơi rung động, một cái đầu chuột khác phá đất mà ra kịp đớp lấy chân Kitama, bị cắn lấy chân thiếu niên chỉ có thể tuyệt vọng hét lớn:

- AAAAAAA CỨUUUU.

Thấy mình nhóm trưởng chớp mắt đã không có, ai cũng càng thêm tuyệt vọng bỏ chạy, Sotaru thấy một cái hang tối cách đó không xa, độ lớn vừa phải chỉ đủ một người vào, không nghĩ gì nhiều hắn một cái nhảy vào trong muốn tránh đi lũ chuột ngoại cỡ, chỉ là một giây sau tiếng hét thảm vang lên:

- AAAAAAAAAAAAAA.

Sau đó càng hang tối càng là vang lên vô số tiếng "rột rột" cùng tiếng "líu rít" liền hồi

Ban đầu tự tin năng động tổ đội, giờ đây chỉ còn lại hai cô gái yếu đuối..không, sớm thôi sẽ chỉ còn một người, bình thường tại nhà ấm lớn lên Hina sao chịu nổi cái này vận động cao liên tục chạy, chỉ thấy nàng cả người lảo đảo hơi thở dồn dập như không chống được nữa, chợt vấp chân, trọng tâm biến mất Hina cả người chợt chã, chỉ thấy đầu nàng đập mạnh xuống đất chớp mắt bất tỉnh, mà chạy ở phía trước Shiraki thấy mình bạn thân ngã hôn mê cũng chợt khẩn trương vô cùng, không chút đắn đo nàng quay đầu muốn cõng bạn mình chạy tiếp chỉ là khi bất tỉnh thân thể người thường nặng hơn bình thường, dù cố gắng mấy cũng chỉ di động được vài bước.

- GRAOOO.

Vô số tiếng gầm thét vang lên, bầy chuột tiến lại gần nhưng Shiraki chỉ có thể tuyệt vọng nhìn lấy, nàng không muốn bỏ cuộc, nhưng cũng không muốn bỏ bạn, bọn chuột ngày đã xuất hiện trong tầm mắt Shiraki chợt nhớ đến lời dặn dò của cha trước khi đi chuyến này thăm dò:

- Nhớ lấy Shiraki, bất cứ khi nào gặp nguy hiểm hãy hét lớn "nee-chan", nàng sẽ luôn phù hộ giúp đỡ con vượt qua tất cả.

- Mồ, cha thật là, con đã mười sáu tuổi rồi, có phải con nít nữa đâu mà...

Mà cha chỉ cười, nhẹ nhàng xoa đầu nàng.

Hồi tưởng kết thúc, đã hoàn toàn cùng đường mạt lộ giờ đây tuyệt vọng hô lớn:

- NEE-CHANNNN.

Con chuột chạy trước nhất một nhảy lên vồ tới muốn xâu xé trước mặt mỹ vị con mồi lúc, một âm thanh chợt vang:

- Ryuga Kenjutsu-Dương thức-Tàn Ảnh.

Chớp mắt, con mồi trước mặt liền biến mất, chuột lớn vồ hụt liền nghi hoặc không thôi, nó muốn xoay người tìm kiếm nhưng lại không được, nhìn dưới đất bốn cái chân chuột đứt lìa nằm tản mạn khắp nơi, cơn đau đớn khiến nó nổi nóng gầm thét, quằn quại nhưng cuối cùng vẫn không thể di chuyển được.

Mà đám chuột phía sau thấy mình đồng bọn chợt dừng lại, sau đó liền tại trên mặt đất giãy giụa, nhưng không lâu sau chúng nó liền sẽ biết bời một âm thanh lạnh lùng lần nữa vang lên:

- Ryuga Kenjutsu-Dương thức-Vạn Hoa.

- Xẹt.

Một tiếng xé gió chợt xuất hiện liền hết, đám chuột ngây ngốc một giây liền tại trên mặt đất quặn quại kêu gào.

Cách đó không xa, áo bào in chữ Kanji phong cách Takenokozoku bay phấp phới, thiếu nữ khuôn mặt lạnh lùng nhìn lấy tất cả, khí chất sắc sảo, nàng một tay tra kiếm vào vỏ ẩn dấu dưới lớp áo choàng, một tay dễ dàng nhấc lên một thiếu nữ khác, thầm nói:

- Thế mà phải ra sớm như vậy, mau chóng hoàn thành nhiệm vụ của gia tộc rồi té khỏi đây thôi nếu không Shira-chan sẽ gặp nguy hiểm mất.

Từ trong túi, "Shiraki" lấy ra một cái tai nghe nhỏ gắn vào sau vành tai rồi kích hoạt, chợt một âm thanh liền truyền ra:

- Chào buổi sáng a Mako-san, cô tỉnh sớm hơn dự kiến nhỉ, em gái gặp nguy hiểm sao.

- Bớt nói nhảm, ta không có nhiều thời gian, mau đưa nhiệm vụ đây, nếu quá thời gian mà không xong ta sẽ đưa em gái mình rời đi đấy.

- Bình tĩnh bình tĩnh, Mako-san, cô vẫn nóng như ngày nào nhỉ, nhiệm vụ thì không có gì, JGSDF đã đột nhập xuống khu thí nghiệm bí mật, nhiệm vụ của cô là trừ khử tất cả kẻ xâm nhập và đem mẫu vật CP-038 về.

- Tất cả bọn quái vật ở đây là do các ngươi tạo ra ư, chẳng lẽ thí nghiệm thành công rồi.

Nghe vậy đầu dây bên kia chợt trầm mặc, sau đó bất đắc dĩ nói:

- Thật ra... thí nghiệm vẫn như trước, không có tí tăng trưởng nào.

- Hả.

- Đúng vậy, không có tí tiến độ mới nào, nhưng chẳng hiểu sao thí nghiệm phẩm vốn phải chết giờ đây đều hóa thành quái vật, các thông số sinh học đều vượt trên cả thí nghiệm mong đợi, vì vậy gia tộc mời cần thu hồi mẫu CP-038 về điều tra rốt cuộc là nhân tố gì đã tác động tới nó khiến thì nghiệm thành công.

Nghe thế gọi là Mako thiếu nữ chợt im lặng, sau đó đáp:

- Sau chuyện này ta sẽ kiếm đám lão già đó nói chuyện, các ngươi truyền lời đi.

Nghe vậy bên kia đầu danh người nói cũng rất bất đắc dĩ, cái này trưởng nữ "Mako" đúng là cả gia tộc quý giá nhất binh khí, nhưng lại quá khó điều khiển, cứ hở tí liền muốn đồ cả gia tộc, thật làm hắn sợ hãi có ngày mình bị vạ lây theo a.

Mà bên kia, Mako nói xong mình suy nghĩ liền ngắt liên lạc, quay đầu nhìn còn rêи ɾỉ gào thét đám chuột.

- Hừ, thảm hại.

Khinh thường nói một câu liền vẩy nhẹ áo choàng bước đi, cả người dần chìm vào bóng tối.