Người Máy Mất Khống Chế Đã Hắc Hóa

Chương 40

Hai mắt Chúc Sa tỏa sáng, như đứa bé thực tủy biết vị nhận được đồ chơi tốt, hào hứng bừng bừng.

S970 nhấc quần áo của cô lên, bàn tay phủ lên cặρ √υ'i hơi hơi lắc lư của cô.

Núʍ ѵú khéo léo hồng nhuận phơn phớt giống như đóa hồng mai nho nhỏ nở ra trong đống tuyết, rất là đáng yêu.

Cúi đầu ngậm lấy nụ hoa, đầu lưỡi linh hoạt đảo quanh phía trên, liếʍ láp.

"A...... Là muốn chơi trò làm người lớn sao?" Người phụ nữ nhỏ híp mắt hừ hừ hai tiếng, sau đó vươn tay vỗ vỗ đầu của hắn nói, "Con ngoan nghe lời, mẹ cho con bú sữa mẹ nhé."

Động tác người đàn ông bỗng nhiên hơi sững lại, hàm răng nhẹ nhàng xay nghiền lôi kéo núʍ ѵú, nhắm trúng người phụ nữ nhỏ dưới thân nức nở nghẹn ngào hai tiếng.

Hắn ngẩng đầu, thả đồ vật to lớn dưới thân ra.

"Mẹ?" Qυყ đầυ mượt mà xoay tròn dưới người cô, mài mở cửa huyệt, thoa dâʍ ɖị©ɧ khắp nơi.

Cô khó nhịn lung lay mông nhỏ, "Ngươi ăn núʍ ѵú của ta."

"Tốt lắm, hiện tại đổi cái khác."

"Hửm?"

"Em làm con, ta làm cha."

Bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© to lớn chậm chạp tiến vào thân thể của cô, căng đầy âʍ đa͙σ.

"Thật trướng! Khó chịu!"

S970 cầm chặt một cái chân của cô thả trên bờ vai, kéo lớn cửa huyệt, chật vật nhún lưng, dùng sức cắm vào!

"A ——" Bắp chân cô lung tung quẫy đạp, "Đi ra ngoài đi ra ngoài! Cha sẽ không ức hϊếp ta!"

S970 dùng đầu gối cản cái chân lộn xộn của cô, "Ngoan, lập tức khiến cho em thoải mái."

Nói qua, hắn chậm chạp rút dươиɠ ѵậŧ to dài ra, nhẹ nhàng chọc chọc vài cái, thời điểm cô lắc mông hô hấp bắt đầu dồn dập, dùng sức cắm vào chỗ sâu nhất!

"A a ——"toàn thân cô kịch liệt run rẩy một cái, âʍ đa͙σ tuôn ra càng nhiều nước hơn nữa.

"Thoải mái sao?"

"Thoải mái... Thật thoải mái..." Cô giương cái miệng nhỏ nhắn thở hổn hển, "970 giỏi quá..."

Người đàn ông ngoắc khóe môi một cái, hôn lên trán của cô, động tác dưới thân liên tục, chọc cạn vào xâm nhập, làm cho tiểu huyệt mềm mại chảy ra thêm nhiều xuân thủy.

"970... 970..."

"Đổi lại cách gọi."

"A...... Aha... Không biết tên gì..."

Đút vào nhẹ nhàng làm cho thân thể cô trống trải ngứa ngáy, dù sao cũng không cắm đến chỗ sâu nhất, thế nhưng mỗi lần tại thời điểm khát vọng nhất bị thọc vào liên tiếp, lỗ chân lông toàn thân cổ đều sảng khoái mà mở ra.

Mười ngón chân mượt mà đáng yêu co rúc vào một chỗ, ngón tay cũng không tự chủ được nắm chặt cánh tay hữu lực của hắn, lưu lại mấy dấu tay hình trăng lưỡi liềm.

"Gọi —— lão công."

Cô nghiêng đầu, tựa hồ có chút không rõ.

Người đàn ông dưới thân dùng sức chọc vào vài cái, khiến cho cô sung sướиɠ đến mức nheo mắt lại, miệng cũng kêu loạn.

"A a ——" Gậy thịt to lớn bổ ra tầng tầng nếp uốn, rãnh qυყ đầυ ma sát mãnh liệt da thịt mềm mại của cô, "Lão công... Lão công thật tốt... Sa Sa thật thoải mái..."

Dây thần kinh mô phỏng nơi thái dương s970 thình thịch rạo rực, sau đó đè hai chân của cô lại, khiến cho toàn bộ âʍ ɦộ bại lộ ở trước mặt.

Cái vυ' mềm mại vui sướиɠ nhảy lên, trượt ra sóng vυ' dâʍ đãиɠ.

Dươиɠ ѵậŧ to dài chuẩn bị ở bên trong, hận không thể cắm xuyên qua huyệt da^ʍ của cô, làm cho cô thoải mái, làm cho cô không rời khỏi dươиɠ ѵậŧ người đàn ông, trở thành một con cɧó ©áϊ nhỏ chỉ biết quấn quít hắn giao phối.

"A ——" cô dùng cả tay chân giãy giụa, "Sắp chết rồi..."

S970 đè lại tay chân loạn động của cô, nhanh chóng đút vào gần trăm lần, toàn thân cô run rẩy, kiều kiều hô lên: "Cứu mạng... A a a... Lão công..."

"Ưm, ta ở đây." Ham muốn trong mắt của hắn nồng đặc đến cơ hồ không thể hòa tan, hai chân người phụ nữ nhỏ chật vật cuốn lấy eo hắn, ôm lấy cổ của hắn.

Kɧoáı ©ảʍ mhanh chóng dâng trào bay thẳng vào đại não, cô cảm giác mình sắp chết.

Dưới thân chưa từng ngừng cộng với kɧoáı ©ảʍ như sắp chết làm cho cô chờ mong lại sợ hãi.

Cô mất định hướng hôn một cái lên khóe miệng của hắn, khóc kêu: "970... Lão công... Lão công tố... Sắp chết rồi... Sa Sa sợ hãi..."

Người đàn ông dưới thân va chạm càng mãnh liệt hơn, hắn cắn môi dưới cô, khó chịu hừ một tiếng, lần đầu tiên cô chủ động như vậy vừa nóng bỏng mà hôn hắn, làm cho trình tự toàn thân hắn đều trở nên sôi trào.

"Muốn em... Sa Sa... Gọi ta... Nhanh..."

Chúc Sa ôm cổ hắn, thân thể lắc lư giống như là một con thuyền lá nhỏ ở trong gió lốc.

"Lão công... Lão công tốt... 970... Ta cũng yêu ngươi..."

Các bản gốc điện tử lạnh lẽo và các byte chương trình lạnh lùng dường như có độ nóng, có một loại cảm giác hắn chưa bao giờ biết theo xương sống từng tấc một xông lên đầu óc của hắn.

Đây không phải chương trình mô phỏng ra kɧoáı ©ảʍ, là một loại cảm xúc chân chính, là hạnh phúc con người mới có thể cảm giác được.

Là một loại giống như cuồng loạn và thoải mái dễ chịu của chương trình vừa sụp đổ được tổ chức lại.

Vào thời điểm cô thần chí không rõ——

Hắn rốt cuộc đã có được tình yêu của cô.