**Mặc Mặc: Cảm ơn Team Sunshine đã đề cử cho truyện nhé!
Dươиɠ ѵậŧ đang chọc vào chỗ sâu nhất trong thân thể chậm chạp lui về phía sau, thời điểm rút lui có thể cảm nhận rõ ràng được nếp uốn bên trong vách thịt căng ra bị bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của hắn cọ xát kéo ra bên ngoài.
Cảm giác chướng bụng nhức mỏi dần dần giảm bớt, thay vào đó chính là cảm giác khoảng trống vừa được lấp đầy lại trở nên hư không.
Nhưng là chưa được vài giây, sau một khắc, hắn lại nằng nề chen vào.
Chậm chạp rút ra, lại dùng sức cắm vào.
Lần này, quả thực cho cô cảm giác như linh hồn xuất ra khỏi cơ thể.
Lỗ chân lông toàn thân đều đang kêu gào thoải mái dễ chịu, mười ngón chân mượt cuộn lên, móng chân hồng nhạt bởi vì quá dùng sức mà phai màu.
Tay của cô sớm đã được buông ra, vô thức nắm chặt cánh tay hắn.
Xúc cảm da thịt căng đầy không khác nhiều so với con người, thậm chí mơ hồ có thể cảm nhận được lực lượng bừng bừng phấn chấn.
Trong lúc hít thở, mùi thơm thuốc trợ hứng càng lúc càng đậm đặc, dường như sắp ngưng tụ thành thực thể
Hắn bắt đầu mạnh mẽ xông tới.
Chúc Sa bị cắm đến toàn thân run rẩy, thân thể bị đẩy nhích dần lên trên, đầu sắp bị dập đến vị trí tay vịn sô pha, sau đó S970 cầm chặt chân của cô kéo về phía sau một phát, dươиɠ ѵậŧ cũng thuận theo đó mạnh mẽ cắm xuống.
Chúc Sa nhíu chặt mày, hắn xâm nhập sâu đến mức gần như xuyên thủng bụng dưới của cô.
Hai tay theo cánh tay hắn trượt xuống, hai tay mềm mại vô lực chống lên bụng của hắn.
Cơ bụng của người đàn ông được tạo hình hoàn hảo cùng với phần eo chắc khỏe, mỗi lần va chạm đều có thể hoàn toàn xuyên qua cô, thậm chí còn một phần ba không chen lọt.
"Quá sâu, ngươi nhẹ một chút... Ô..."
"Nhẹ ——" hắn dừng một chút, "Sao có thể thoải mái?"
"A... Không chịu được..."
Kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt lan tràn dưới thân, âʍ đa͙σ chặt khít của cô bị dươиɠ ѵậŧ không chút nào thương tiếc của hắn cắm mạnh, cửa huyệt màu hồng phấn liên tục chảy ra chất lỏng dâʍ đãиɠ, khiến cho chỗ hai người giao hợp càng thêm trơn ướt.
"Dâʍ đãиɠ thành cái dạng này, còn nói không chịu được."
Mặt S970 không thay đổi nhìn cô, dưới thân lại càng thêm dùng sức.
Hắn có thể cảm giác trung khu thần kinh của cô đang hưng phấn, cũng có thể phân tích ra cô còn có thể thừa nhận bao nhiêu, vì vậy mỗi lần đều hơi ngưng lại vào lúc cô ở biên giới cao trào, trêu chọc cô.
Chúc Sa cực kỳ khó chịu.
Vòng eo tinh tế dùng sức vặn vẹo, muốn càng nhiều kɧoáı ©ảʍ hơn nữa.
Cô chưa từng như vậy, mặc dù thỉnh thoảng cảm thấy cô đơn lạnh lẽo, cũng chưa từng có hành vi phóng đãng như vậy.
Hoa huyệt tựa hồ có sinh mạng không ngừng mυ'ŧ vào côn ŧᏂịŧ máy móc của hắn, bờ mông nhô lên cao cao, hai chân mở lớn chỉ muốn tự hạ thấp bản thân, để đạt được càng nhiều kɧoáı ©ảʍ hơn.
Dươиɠ ѵậŧ to lớn giữa hai chân người đàn ông giống như một thanh vũ khí cùn một mực kẹt lại cửa huyệt của cô, tròng mắt S970 nhìn về phía chô hai người giao hợp nước chảy dồi dào, "Dâʍ đãиɠ muốn chết."
Đợi cao trào của cô dần dần hạ xuống, hắn đã lập tức bắt đầu đút vào thực hiện vòng tiếp theo.
Thời gian dài ân ái, làm cho dịch thể vốn trong suốt biến thành bọt trắng, mỗi lần rút ra đều có thể mang ra một mảng lớn.
Dịch trắng dính vào dươиɠ ѵậŧ sẫm màu của hắn, một cảnh dâʍ ɖu͙©
"A... A! !" Cô rêи ɾỉ vỡ vụn, cuối cùng trong tiếng hét lên cao vυ't, một lượng lớn dâʍ ɖị©ɧ từ trong cơ thể cô phóng thích ra ngoài, cô co giật đạt được cực khoái.
Đuôi lông mày S970 nhảy lên, dường như không ngờ xảy ra tình huống này.
"Không có sự cho phép cho ta, em vậy mà tự tiện cao trào."
Hắn nắm chặt bờ eo của cô, vòng cô ra trước mặt, sau đó vỗ xuống cái mông của cô.
Chân Chúc Sa mềm nhũn, toàn bộ bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© vẫn còn vô ý thức co rút lại, gần như quỳ không nổi, đại não bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá độ ý thức mơ hồ, mơ mơ hồ hồ nói: "Không được... Thật sự không được..."
S970 đẩy khe mông cô ra, cúi đầu nhìn thoáng qua cửa huyệt ướt đẫm sưng đỏ lật ra bên ngoài cô, quét nhìn hình huống thân thể của cô.
"Mới được bao lâu kia chứ?" Hai đầu gối hắn chen vào giữa hai chân cô, tách chân cô ra, mở lớn.
"Tiếp tục."
"Bỏ qua cho ta đi..."Ánh mắt Chúc Sa trở nên ướt sũng, cầu khẩn nói, "Ta thật sự không được..."
S970 cúi đầu cười, nói ra bên tai cô: "Vậy em cầu ta đi."
"Van ngươi..."
"Ta là ai? Em nên gọi ta là gì?"
"Ngươi..." Chúc Sa không rõ, "S970..."
"Nghĩ kỹ hãy trả lời." Hắn không hài lòng lắm đối với câu trả lời của cô, cầm chặt dươиɠ ѵậŧ tìm đúng phương hướng, mài mở khe thịt nho nhỏ, chống lên cửa huyệt.
"Ta... Không biết... A!"
"Vậy ta nhắc nhở em một cái, " Thanh âm ác liệt của hắn vang lên bên tai cô, "Bình thường ta xưng hô với em như thế nào?"
Chúc Sa tư duy được hắn dẫn dẵn, "Mang theo nghi hoặc, "Chủ... Nhân?"
S970 hài lòng nở nụ cười, côn ŧᏂịŧ vừa thô vừa to như súng ống đang chống lên mạch máu cô tràn đầy lực uy hϊếp, "Gọi ta."
"..."