Người Máy Mất Khống Chế Đã Hắc Hóa

Chương 9

Chúc Sa không biết cái gọi là dỡ bỏ các hạn chế thực sự đã dỡ bỏ cái gì, điều này khiến người máy kiểu quản gia lịch sự trước đây của cô trở thành như thế này đây.

S970 vừa dứt lời, điều khiển màn hình chiếu sáng toàn bộ căn phòng.

Màn ảnh tập trung trên người Chúc Sa, bốn phía đều phát hình ảnh bộ dạng lõα ɭồ của cô hiện tại.

Cô không muốn nhìn, cảm thấy rất mắc cỡ, nhưng hắn đã bật tính năng theo dõi bằng mắt, vì vậy bất kể Chúc Sa quay đi đâu, màn hình sẽ theo đó.

Mà ánh mắt s970 chuyển ở đâu, màn hình sẽ tập trung ở đấy.

Trên vυ' rất tròn mềm mại, hai hạt trái cây màu son đã sinh trưởng sung mãn, mang theo vẻ sáng bóng mê người.

Vòng eo mảnh khảnh mềm mại trắng nõn, bụng dưới bằng phẳng hiện ra ánh sáng nhu hòa.

Chúc Sa hít thở trì trệ, chỉ thấy hắn cúi đầu để sát vào giữa hai chân của cô, có vài sợi tóc đυ.ng phải giữa hai chân cô, có một loại ngứa ngáy như bị tơ liễu chạm qua.

Cô nhìn rõ nơi đó đã một mảnh lầy lội.

Ngón tay thon dài của người đàn ông xoa tiểu âm đế bại lộ trong không khí của cô, dùng ngón tay nhẹ nhàng búng một cái.

"A ——" Kɧoáı ©ảʍ như điện giật trong nháy mắt bộc phát theo hành động đó, thần kinh cùng cơ bắp toàn thân cô trong nháy mắt căng cứng.

Dưới thân nước chảy ra càng nhiều.

Người đàn ông lấy tay lau một cái, sau đó bôi lên lôиɠ ʍυ của cô, bộ lông vốn xoã tung bị dâʍ ŧᏂủy̠ làm ướt nhẹp, mềm mại dán trên mặt âʍ ɦộ.

Thoạt nhìn đáng thương như là cây cỏ bị gió bão tàn phá qua.

Chúc Sa lắc mông, chỉ muốn thoát khỏi tay của hắn, nhưng người đàn ông quen việc dễ làm mà tìm được lỗ âʍ đa͙σ của cô, vuốt phẳng hai cánh hoa mềm mại, sau đó dùng hai ngón tay chen lấn đi vào.

"A... Không muốn..."

Cửa huyệt bị ép mở ra, nuốt ngón tay của người đàn ông đi vào.

Hắn tinh tế vuốt ve nếp uốn mềm non bên trong thành âʍ đa͙σ, tìm được một địa phương hơi có chút cứng rắn, gảy một cái.

"A a... Đừng đυ.ng vào chỗ đó!" Dường như có một cái công tắc dâʍ đãиɠ ẩn sâu bên trong không thể chạm vào, chỉ bị đầu ngón tay hắn gảy hai lần, kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt quét qua cơ thể cô như núi lửa phun trào.

Thấy cô phản ứng mảnh liệt như vậy, S970 vững tin, tìm được trong kho số liệu của đại não 108 loại thủ pháp dạo đầu, cố gắng không làm cho cô quá thống khổ.

Hắn đã vỗ về chơi đùa âm huyệt của cô rất nhiều lần, xác định bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© vừa cứng vừa to của bản thân có thể khiến cô chịu chút đau khổ.

Không để ý Chúc Sa cự tuyệt, ngược lại động tác trên tay hắn nhanh hơn.

Công tắc tìиɧ ɖu͙© bị hắn đè ép nhiều lần, bấm tay nhẹ đập, lúc nặng lúc nhẹ, thần kinh Chúc Sa căng thẳng muốn chết.

Chỗ bẹn đùi đang run rẩy, toàn bộ eo bụng đều run rẩy, tựa như một chiếc thuyền nhỏ không chịu nổi gánh nặng của thời tiết xấu, chập chờn kinh hoảng trong bão tố,.

Hắn kí©ɧ ŧɧí©ɧ điểm G của cô, nhìn vào âʍ ѵậŧ đỏ au phía trên âʍ ɦộ cô, di chuyển đầu và bú ʍúŧ.

"A a a..." Môi lưỡi mang theo nhiệt độ nóng bỏng ngậm lấy địa phương mẫn cảm của cô, sinh ra kɧoáı ©ảʍ càng nồng đậm.

Ngậm lấy còn chưa đủ, hắn lại nằng nặng mυ'ŧ vào miếng trái cây nhỏ đỏ bừng kia, ý đồ ép ra nước trái cây hương vị ngọt ngào, cô vốn đã ở bên bờ biên giới sắp sụp đổ bỗng nhiên bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, trong khe huyệt phun ra lượng lớn dâʍ ɖị©ɧ, hắn lại đột nhiên bỏ thêm cả ngón tay vào, tất cả đều cắm vào bên trong cô.

Vừa trướng, vừa chua xót, còn đặc biệt ngứa.

Ánh mắt Chúc Sa mê ly, cặp môi đỏ mọng khẽ nhếch mà nhìn hắn, thần chí có chút mơ hồ.

Mùi thơm kỳ dị càng lúc càng đậm đặc, cô giống như bé mèo trắng đáng yêu hít hà, hàm hồ mà hỏi: "Rút cuộc là mùi gì chứ."

S970 rút ngón tay ra, lượng lớn chất lỏng phun ra, làm ướt ghế sô pha dưới người cô và quần của hắn.

Nhét ngón tay vào trong miệng của cô, "Liếʍ sạch sẽ, ta sẽ nói cho em biết."

Đại não Chúc Sa bây giờ còn đang lơ lửng ở bên trong, vì vậy năng lực phản ứng cũng rất trì độn.

Khi cô đang chậm chạp phục hồi lại tinh thần, ngón tay của hắn đã rút ra khỏi miệng, chỉ để lại mùi vị của dịch thể của chính cô trong miệng.

Người đàn ông vừa giải dây lưng vừa nói ra đáp án.

"Thuốc trợ hứng."