Người Máy Mất Khống Chế Đã Hắc Hóa

Chương 8

Chúc Sa chạy ra ngoài không được nên chuẩn bị đi đường vòng, chạy vào phòng ngủ rồi khóa trái cửa lại, tìm cách gọi người đến cứu.

Thế nhưng lần này không thuận lợi chạy thoát giống vừa rồi.

Cô còn chưa chạy được hai bước, đã bị người từ phía sau bắt lấy bả vai, đặt ở trên ghế sô pha.

Mặt cô hướng xuống, dán chặt lên ghế sô pha, làn da có chút tê dại vì bị vải hơi thô ráp của ghế sô pha cọ xát.

Dụng cả tay chân quẫy đạp, muốn thoát khỏi giam cầm của hắn, thế nhưng rất nhanh bị người đàn ông phía sau dùng đầu gối trấn áp.

Người đàn ông lấy một cái gối ngăn chặn chân đầu gối của cô, bắt chéo hai tay của cô ra sau lưng, cô chìm trong ghế sô pha, hoàn toàn không thể động đậy rồi.

"Mau buông ta ra! Ngươi cái đồ người máy biến thá này!" Chúc Sa tức giận không chịu nổi, hùng hùng hổ hổ nói.

"Cái này đã gọi là biếи ŧɦái?" Người đàn ông cúi người, l*иg ngực cường tráng đặt ở phía sau lưng của cô, phần dây lưng cấn vào sau lưng cô có chút khó chịu.

Hắn cúi đầu ở bên tai cô, cánh mũi mấp máy nhưng không có hơi thở, nhưng mùi thơm đặc biệt mà cô đã từng ngửi thấy lúc nào đó dần dần tản ra.

"Hu hu hu ta mắc nợ chồng chất trả góp để mua ngươi, rõ ràng muốn loại hình quản gia tri kỷ để hưởng thụ cuộc sống thoải mái dễ chịu, làm sao ngươi lại thành cái dạng này! Ta muốn trả lại hàng, ta không muốn ngươi!" Chúc Sa khóc lớn nói.

S970 không có phản hồi gì, chóp mũi cao thẳng rơi vào tóc mai của cô.

"Hưởng thụ cuộc sống thoải mái dễ chịu?" Hắn nói, "Yên tâm, nhất định sẽ làm cho em thoải mái."

Dứt lời, môi của hắn ngậm lấy vành tai của cô.

Toàn thân Chúc Sa run một cái, muốn giãy giụa, thế nhưng một giây sau, một bàn tay khác của người đàn ông nắm cằm của cô từ phía sau, chuyển đầu của cô nghiêng sang bên cạnh, quay đầu hôn lên.

Môi của hắn thật nóng, cảm giác so với nhiệt độ cơ thể bình thường trên dưới 37° cao hơn một chút.

Chúc Sa muốn cắn đầu lưỡi của hắn, bị hắn phát giác được, ngón tay thay dối góc độ, bóp lên gương mặt của cô.

"Cấu tạo bề ngoài cơ thể ta được bao bọc bằng chất liệu cao, tuy rằng mềm mại, nhưng cũng cứng rắn, nếu như không muốn răng của em nữa, có thể tùy tiện cắn."

"..."

Chúc Sa từ bỏ.

Người đàn ông hài lòng gật đầu, ngón tay rút khỏi gương mặt của cô, hướng tới phía dưới, sau đó cầm vυ' của cô.

Với bàn tay dày rộng, hắn có thể chỉ dùng một tay chơi cả hai cái.

Ép chặt hai bầu vυ' vào giữa, thời điểm hắn vuốt ve mang thêm chút lực.

Núʍ ѵú dưới sự đùa bỡn tùy ý của hắn dần dần đứng thẳng, thời điểm bị cọ xát vừa ngứa vừa nóng.

Hắn tựa hồ rất thích đùa bỡn vυ' của cô, có thể là học theo những động tác này trong mấy bộ phim người lớn.

Động tác của hắn trở nên phóng túng, mùi lạ quanh thân cũng càng trở nen nồng nặc, mặt Chúc Sa cũng bắt đầu nóng lên.

Cô mím chặt môi, may mắn mặt mình bây giờ đang úp xuống phía dưới, hắn không thấy vẻ mặt hiện tại của mình.

Nhưng may mắn của cô cũng không tiếp tục được bao lâu, hắn rất nhanh lật người cô lại.

Váy ngủ trên người cô hầu như không có tác dụng che chắn gì, quần áo rộng mở, thân thể trần trụi hoàn toàn lộ ra trước mắt hắn.

Cô cũng rốt cuộc thấy được thần thái hắn bây giờ.

Ánh mắt S970 thâm trầm, ánh mắt dường như mang theo độ nóng, rơi xuống nơi nào, chỗ đó liền dấy lên một ngọn lửa.

Không khí bị đốt nóng, hô hấp Chúc Sa gấp rút.

Vải quần của người đàn ông cọ xát vào làn da bên trong đùi của cô, lúc đầu ngứa ngáy khó chịu.

Đầu gối bị lòng bàn tay phủ lên, sau đó cưỡng ép đẩy hai chân của cô ra.

Cửa huyệt đã thấm ướt, môi nhỏ sũng nước sáng lóng lánh, như được đổ một lớp nước đường ngọt ngào.

Tròng mắt S970 nhìn vào chỗ đó, trêu đùa: "Mới sờ soạng em hai lần mà đã ẩm ướt thành như vậy."

Chúc Sa thẹn quá hoá giận, nhấc chân muốn đá hắn, nhưng người đàn ông một mực nắm lấy mắt cá chân của cô, sau đó áp đến trước ngực.

Núʍ ѵú bị đầu gối ngăn chặn, biến thành hình bẹp, hắn còn ác ý xoa nắn một cái, làm cho núʍ ѵú mẫn cảm vốn bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ càng thêm thẳng đứng.

Cô nhỏ giọng kêu lên "A" một tiếng, "Thả ta ra..."

Thanh âm mềm mại vô lực, không có sức thuyết phục gì.

Hiện tại âʍ ɦộ cô mở rộng ra, một bộ dáng mặc cho người định đoạt, không hề có lực chống lại.

"Thả em ra?" Đuôi lông mày tuấn tú của S970 nhướng lên, ngữ khí mang theo vài phần không có ý tốt, "Em có muốn nhìn bộ dáng mình hiện tại một chút hay không, có bao nhiêu thiếu làm."