Yêu Nhầm Ông Trùm Xã Hội Đen

Chương 37

Chúng mình sẽ lại yêu..nhưng không liều như trước, chúng mình lo từng bước sợ bước hụt sẽ đau. Chúng mình chẳng có nhau như trước giờ vẫn thế, như bàn và chiếc ghế vẫn ổn khi tách rời....

................

- Và sau đây xin nhiệt liệt chào đón cô dâu chú rể tiến bước lên lễ đường.

Vị MC tên Win cười rạng rỡ giọng nói cũng có phần cao vυ't so với ngày thường. Sau câu nói của Win làm các khách khứa đồng loạt vỗ tay rầm rồ hết lên, cảnh quay này đều được ống kính của phóng viên ghi hình lại.

Tràng pháo tay kéo dài khoảng mười giây, kết thúc tiếng vỗ tay...là bầu không khí quá mức yên tĩnh cùng giai điệu âm nhạc du dương của người chỉnh âm thanh.

Cạch...cạch...

Cánh cửa lớn của hôn lễ được mở ra, thân thể cường tráng cương nghị kết hợp với bộ vest đen lịch lãm, đồ giày da nâu trầm..trên người còn lan toả một mùi của long đản hương vốn rất đỗi quen thuộc trên người anh.

Đối diện là một nữ nhân vô cùng xinh đẹp, bộ váy cưới được thêu dệt bằng chất vải thượng hạng, nếu nhìn xa khách khứa còn phải hú hồn trước bộ trang sức được đeo trên người cô.

Hai người nam thanh nữ tú khoác tay nhau tiến bước vào lễ đường. Phóng viên cũng không còn bình tĩnh như trước bọn họ như hổ báo mà xông đến để được chụp cảnh chính diện của hai nhân vật của ngày hôm nay.

Tạch..tạch...tạch...

Máy ảnh loé sáng kêu lên tiếng tạch tạch liên tục không ngưng nghĩ, bọn họ đã hạ quyết tâm đến đây. Nhất định phải có một bài báo thật hot về gia đình Lãnh gia.

Tô Hạo lau nước mắt, mắt kính ông đeo dính không ít những giọt nước mắt khói sương của ông. A Mễ ngồi kế bên cũng không lên tiếng chỉ nhẹ nhàng vỗ vỗ vào bả vai to lớn của Tô Hạo..

Khi trấn an được tâm lý, Tô Hạo đeo lại mắt kính, tay liên tục vỗ chúc mừng. Nhưng khoé mắt lúc nào cũng đỏ xoe..

Ở giữa thảm đỏ hai thân thể đang từng bước chậm rãi tiến lên khán đài...

Lãnh Hoàng Dục xoay qua nhìn Tô Niên, cảm nhận bàn tay cô có chút đổ mồ hôi kèm theo run nhẹ, anh nghiêng người nói nhỏ vào tai cô.

- Niên Niên, em đừng căng thẳng. Có anh ở đây. - Anh ôn nhu dỗ dành cô.

Tô Niên ngước lên nhìn anh, chân mày có chút nhíu lại.

- Em...chân em.. hình như bị giày cao gót siết... rất đau..

Nhan Y thấy hai đứa trẻ cứ đứng im ở giữa thảm đỏ một lúc lâu, bà đâm ra lo lắng.

- Anh, nhìn xem... hai đứa trẻ bị làm sao thế?

Còn chưa nghe được câu trả lời của Lãnh Binh Thăng thì nguyên cả buổi tiệc đều bị kinh ngạc trước hành động quá mức thân mật của anh. Lãnh Hoành Dục bế Tô Niên trên tay, hình như không có cảm giác nặng nhọc gì... khoé môi còn mang ẩn ý cười.

- Dục, thả em xuống. Em muốn tự đi.

- Chân em đang đau. Anh là chồng phải giúp vợ chứ.

Tô Niên bị á khẩu, cô không lên tiếng nữa...Phóng viên bắt đầu chụp lia lịa. Sáng ngày mai tin hot nhất chính là đây. Bạn có biết trang truyện -- TR UMtruyeИ. V N --

Đặt Tô Niên ở giữa khán đài, nguyên bàn tay to lớn nắm chặt tay cô đứng yên ở đó. Vị MC Win che miệng cười. Vì bị ánh mắt của ma vương nhìn Win anh ta mới trở về với nhiệm vụ của mình. Anh ta cười nhẹ..

- Đây là hai nhân vật chính của chúng ta. Mọi người thấy họ có đẹp đôi không?

Win hét lớn, khách khứa thì sì sầm to nhỏ. Sau đó điều đồng loạt lên tiếng..

- Rất đẹp đôi.

Lãnh Hoành Dục rất chi là hài lòng với câu trả lời này. Anh nháy mắt nhìn cô...

Trong vài giây ngắn ngủi, Lãnh Hoành Dục lại dùng ánh mắt rất đỗi yêu thương nhìn cô gái phía trước. Hai người cứ nhìn nhau mãi miết. Nếu hỏi một trong hai người thì Lãnh Hoành Dục sẽ trả lời: - Tôi có thể nghỉ việc cả tuần để ở nhà nhìn vợ mỉm cười. Tôi rất thích người phụ nữ của mình cười, đặc biệt là cô ấy...

Tô Niên cười đáng yêu nhìn Lãnh Hoành Dục, trái tim bé nhỏ của cô cứ như đập liên hồi. Hai bên má cũng bắt đầu đỏ ửng...

Cô thừa nhận cô đã yêu anh, rất yêu... cô rất thích anh cười với cô như thế, rất thích anh quan tâm những điều nhỏ nhặt đối với cô...sẵn sàng cùng cô đi đến cuối đời.

Bàn tay của cô dâu và chú rể nắm chặt lấy nhau, cho đến khi vị MC lên tiếng..

Người ngoài nhìn vào còn nhìn thấy sự ưu tiên đặc biệt dành cho cô gái phía trước, Lãnh Hoành Dục phải hạ mình làm tất cả vì cô ấy. Ngay cả cười cũng rất tiết kiệm. Nhưng đối với cô gái trước mắt muốn anh làm gì thì anh đều chấp thuận đồng ý.

- Chú rể... Lãnh Hoành Dục.. - Win chuyên nghiệp nói

Lãnh Hoành Dục gật nhẹ đầu, cũng chẳng có dấu hiệu lên tiếng đáp lại.

- Anh có bằng lòng làm chồng của cô Tô Niên dù là già yếu hay bệnh tật. Dù nghèo khó cách mấy. Hai người vẫn sẽ bên nhau. Anh có đồng ý nắm tay cùng cô Tô Niên đi đến cuối đời không? - Win nói

- Tôi đồng ý. - Rất dứt khoát.

- Cô Tô Niên, cô có bằng lòng lấy anh Lãnh Hoành Dục làm chồng dù là già yếu hay bệnh tật. Dù nghèo khó cách mấy. Hai người vẫn sẽ bên nhau. Anh có đồng ý nắm tay cùng anh Lãnh Hoành Dục đi đến cuối đời không? - Win lại nói..

- Tôi đồng ý.. - Tô Niên cười nhìn Lãnh Hoành Dục.

Tiến lên lễ đường là Âu Nhã và Trương Cách Nhi họ đang cầm trên tay một cặp đôi nhẫn sáng lấp lánh. Vì sợ Trương Cách Nhi bị té nên hắn đành để bản thân bưng nhẫn lên giúp cô...người đang mang thai nên được chiều chuộng và yêu thương.

Trương Cách Nhi nói lí nhí trong khoé môi, đôi mắt hướng về phía Tô Niên.

Tô Niên nhấn nút like cho cô sau đó cũng nho nhỏ nói.

- Cậu phải hạnh phúc nhé, Cách Nhi.

Lãnh Hoành Dục tiến lên ôm trọn vòng eo nhỏ bé của cô lại, dùng đôi mắt mê tình luyến nhìn cô chăm chú.

- Anh chỉ mới lơ là một chút, là em đã như vậy rồi..

- Em đâu có.. - Cô che miệng cười

- Tối nay anh sẽ phạt em. - Ánh mắt đầy gian manh của quỷ dữ.

Win ho nhẹ, anh ta lấy lại phong độ vốn có của mình. Tiếp tục trách nhiệm chủ trì hôn lễ quan trọng ngày hôm nay.

- Sau đây, sẽ đến mục trao nhẫn cho nhau.

Âu Nhã tiến lên, đưa chiếc nhẫn kim ***** *** tay Lãnh Hoành Dục. Anh đón lấy sau đó chậm rãi nắm trọn cánh tay của cô từ tốn đeo vào.

Chiếc nhẫn được đeo vào, anh đặt mỗi mỏng xuống cánh tay trắng hồng của cô. Một nụ cười ngọt ngào đến mê người.

- Để không khí trở nên lãng mạn chúng ta hãy chúng nhìn lại những bức ảnh ghi lại những khoảnh khắc ngọt ngào của cô dâu và chú rể nhé!

Câu nói về kết, màn ảnh xuất hiện những hình ảnh quá mức ngọt ngào của Tô Niên và Lãnh Hoành Dục. Đây đều là những bức ảnh được chụp ở núi Hạ Sơn. Đúng là rất đẹp.

Đến phiên Tô Niên định đeo nhẫn vào tay Lãnh Hoành Dục thì khách khứa bên dưới không còn tĩnh lặng như trước, xôn xao ồn ào chẳng khác nào ở ngoài chợ bán hàng rong.

- Đó là Ngài Lãnh mà..còn cô gái đó là thế? - Cổ đông Hạ nói

- Ngài Lãnh có người đàn bà khác sao? Vậy tại sao còn kết hôn với tiểu thư nhà họ Tô? Chuyện gì thế này..

- Các người chỉ nhìn thấy những tấm ảnh đó là nói Ngài Lãnh có người đàn bà khác? Sao các người không nghĩ có kẻ muốn hại ngài ấy cơ chứ..

Nhan Y: - Dục... nó... - Bà nói không lên lời.

Vì tiếng ồn ào của khách khứa, Tô Niên có chút bất an khẽ xoay qua nhìn khách khứa. Thì cô thấy họ liên tục chỉ trỏ lên màn hình chiếu to lớn ở giữa. Đến cả Win còn phải ngậm miệng không thốt lên lời nào.

Cô cũng theo cánh tay của khách khứa đang chỉ trỏ nhìn lại...

Đùng...

Tiếng sét đánh vào tai cô một cái rõ đau. Chiếc nhẫn cầm trên tay phút chốc lại rơi len ken xuống đất... để lại sự ngỡ ngàng cùng khó hiểu của Lãnh Hoành Dục.

Tô Niên như chết lặng, cô không lên tiếng. Nhưng khoé mắt lại cứ nhiên tuôn trào nước mắt.

Tại sao lại cho cô hi vọng...bắt giờ lại ngang nhiên dập tắt nó...anh rất tàn nhẫn..

Lãnh Hoành Dục nắm lấy bả vai trần đang run nhẹ của cô. Từ tốn trấn an.

- Niên Niên, em làm sao thế?

Tô Niên không cảm xúc gạt nhẹ cánh tay đang nắm chặt bả vai của mình xuống. Chất giọng có sự thay đổi nhẹ.

- Anh hãy nhìn lên màn hình chiếu thì sẽ biết..

Lãnh Hoành Dục cau mày, tại sao ngữ điệu cùng cách nói chuyện của cô sẽ lại thay đổi nhanh đến thế. Đến khi ánh mắt của anh nhìn lên màn hình chiếu thì cũng bất ngờ không kém gì mấy người ở buổi tiệc ngày hôm nay.

Cạch...

Cánh cửa lại một lần nữa mở toang ra, đi vào bên trong là một người phụ nữ có thân hình vô cùng quyến rũ. Cô ta đeo kính râm..Đôi chân được đeo đôi giày bót đen dài từ từ tiến về phía của cô dâu chú rể.

Lãnh Hoành Dục có chút trầm mặt...

Cô ta vì sao lại xuất hiện ở đây...?

Cô ta không ai chính là Hoa Anh. Người phụ nữ xinh đẹp và yêu kiều.

Cô ta cười duyên, mở cặp kính đang đeo xuống. Sau đó nói.

- Đã lâu không gặp Dục. Em rất nhớ anh đó. - Ánh mắt liền đảo qua nhìn Tô Niên, ý cười liền lộ rõ...