Liên Quân Mobile: Cuộc Chiến Với Đế Chế Thây Ma 1

Chương 43-2: Ngoại truyện 8: "Xoạc" Butterfly

Tôi cũng cất cái điện thoại vào túi xách và đi ngủ.

Sau khi cúp máy, thằng Hiếu nó vào phòng soạn lại tập vở cho ngày mai đi học. Thằng Hiếu bảo:

-Ê Nakroth! Đưa giùm tui cuốn sách kia đi.

-Cuốn sách màu xanh này đó hả?

-Ừ. Đưa nhanh đi.

Murad đưa cho thằng Hiếu cuốn sách. Soạn xong, thằng Hiếu nói:

-Tui đi tắm đây.

-Ừ. Đi tắm đi. Tui tắm rồi. Tui ngủ đây. – Vừa nói xong, Murad nằm xuống giường và ngủ.

Thằng Hiếu cởi bỏ toàn bộ đồ trên người mặc và đi vào phòng tắm. Nhưng ... Thật bất ngờ là Butterfly cũng đang tắm trong đó. Thằng Hiếu ngạc nhiên, hỏi:

-Butterfly! Cô vô đây hồi nào vậy?

-Ơ tôi ... - Vừa nói, Butterfly lấy bộ đồ che thân.

Thằng Hiếu đi vô phòng tắm. Butterfly lùi lại, chẳng hiểu xui xẻo thế nào trượt chân, làm rơi bộ đồ vào xô nước. Butterfly nói to:

-Chết rồi! Bộ đồ ướt nhẹp rồi.

-Thì cô lấy bộ khác.

-Nhưng mà ... tôi chỉ có duy nhất bộ này thôi.

-Cái gì chứ! Vậy giờ ... đợi tôi chút.

Một lúc sau, thằng Hiếu quay trở lại. Nó đem theo cái khăn tắm, nói:

-Cô lấy cái này mặc đỡ đi. Mai tính tiếp.

Butterfly đành lấy cái khăn và che người lại, xong đi vào phòng.

Còn một mình, thằng Hiếu tắm trong phòng. Tắm xong, nó thay đồ và về phòng.

Đã mười giờ đêm.

Butterfly nằm co ro lại vì lạnh. Thằng Hiếu nằm kế bên nhìn thấy, hỏi:

-Cô làm sao thế? Lạnh à?

-Ừ ... chị lạnh quá ...

-Thế chị ôm em đi cho ấm.

-Ơ nhưng mà chị ... chị sợ anh Nakroth ...

- Kệ ảnh đi. Ảnh ngủ say như chết kìa.

Đúng là Nakroth vừa nằm vừa ngáy ro ro. Nhưng Butterfly lại nói:

-Nhưng nằm ôm em như thế này liệu có ổn không.

-Thì Krixi cũng ôm thằng Hùng mà ngủ thôi mà.

Thế là Butterfly ôm thằng Hiếu mà ngủ. Quả nhiên đã ấm lên nhiều. Đột nhiên Butterfly nói:

-Này nhóc. Nước ở đâu vậy. Chị khát quá.

-Ở ngoài kia đó. Mà đừng có uống cái ly ...

Chưa kịp nói xong thì Butterfly đã đi mất.

Một lúc sau, Butterfly trở về phòng và ngủ tiếp. Còn thằng Hiếu lúc này đã ngủ say như chết.

Đến nửa đêm, Butterfly lay thằng Hiếu dạy, nói:

-Này nhóc, nhóc ...

-Ơ ơ cái gì vậy đang ngủ mà ...

-Chị muốn hỏi nhóc một câu. Nhóc trả lời giùm chị nha.

-Dạ chị hỏi gì hỏi lẹ cho em đi ngủ cái ...

-Nhóc thấy ngực chị có to không?

Câu hỏi của Butterfly khiến thằng Hiếu tỉnh ngủ luôn. Nó nói:

-Ủa chị nói gì vậy?

-Giờ nhóc trả lời đi. Ngực chị có to không?

Nó nhìn ngắm một lúc, rồi nói:

-Ờ to thật.

-Thế nhóc có muốn sờ thử không?

Nói xong, thằng Hiếu giật mình. Nhưng ngẫm lại: "Đây là cơ hội ngàn năm có một. Lỡ bỏ mất sau này tìm đâu ra cơ hội tốt như thế này nữa". Thế là nó lấy hết can đảm đặt lên ngực Butterfly xong lại rút nhanh. Butterly hỏi:

-Gì mà sợ dữ vậy?

-Dạ em cũng không dám đâu ạ ...

-Không sao đâu. Cái này chị cho mà.

Thế là thằng Hiếu mới đủ can đảm để đặt tay lên ngực Butterfly. Nhưng có lẽ nó cũng chẳng dám làm gì nhiều nên nó cứ đặt tay lên đó. Butterfly lại nói:

-Sao nhóc cứ đơ người vậy? Thôi bây giờ chị cho nhóc tự do luôn đấy. Muốn làm gì thì làm.

Thằng Hiếu dường như đã có đủ dũng khí để sờ ngực Butterfly. Cậu ta mân mê sờ, khuôn mặt của cậu ta trông có vẻ rất hạnh phúc. Nó cởi chiếc khăn của Butterfly và ngọ ngoạy đầu ti của cô. Cô ấy trông có vẻ rất hạnh phúc. Nhưng rồi ... thằng Hiếu bỏ tay ra và nằm xuống, ngủ tiếp.

Butterfly ngạc nhiên, nói:

-What? Chỉ vậy thôi hả? Ơ ơ này nhóc ơi ...

-Gì vậy? Nửa đêm rồi cho người ta ngủ để sáng mai đi học nữa.

-Ý chị là chị muốn nhóc làʍ ŧìиɦ với chị cơ.

Một tiếng sét như đánh ngang tai thằng Hiếu. Nó lắp bắp nói:

-Ơ ơ cái ... cái gì ... chuyện này ... không thể được.

Butterfly giãy đành đạch như con cá mắc cạn, nói:

-Ư ư chị không chịu đâu! Nhóc làm với chị đi mà!

Đột nhiên thằng Hiếu nghe thoang thoảng mùi rượu. Nó nghĩ: "Chắc con nhỏ này hồi nãy uống nhầm ly rượu mình để ngoài kia. Vậy tốt". Nó nói:

-Vậy chị nằm thế này đi.

Nói rồi, nó chỉnh tư thế của hai đứa. Một lúc sau, nó nói:

-Vậy được rồi.

Nó nút đầu ti của Butterfly như đứa con bú sữa mẹ vậy. Trong khi nó nút thì tay nó mân mê phần dưới của cô. Cô rên lên, nói:

-Oái oái ... nhóc làm như vậy ... chị ... chị sẽ ra mất ...

-Thì ra đại đi có chết ai đâu mà lo!

-Vậy nhóc có muốn làm luôn không?

Nó gật đầu. Butterfly cởϊ qυầи thằng Hiếu, mυ'ŧ cái thứ ấy của thằng Hiếu. Một lúc sau, Butterfly nói:

-Vậy được rồi. Nhóc sẵn sàng chưa?

-Rồi! Làm thôi!

Nó lấy cái thứ ấy đưa vào bên trong Butterfly một cách chậm rãi rồi dần dần tăng tốc độ lên. Một lúc sau cũng là một giờ sáng. Hai người mệt lử rồi ngủ tới sáng.

Sáng, đồng hồ báo thức kêu inh ỏi. Hai đứa từ từ tỉnh dậy. Nhìn thấy đang trong tình trạng "Trần như nhộng", thằng Hiếu vội lấy bộ đồ mặc vào rồi chạy như bay ra khỏi phòng. Nó làm những công việc thường ngày vào buổi sáng. Xong nó xách cặp đi học ...