Đi Qua Cánh Cổng, Đợi Chờ Tôi Là Một Cuộc Phiêu Lưu

Quyển 1 - Chương 11: Bị tách khỏi nhóm, lang than ở nơi lạ kì

Bị ném mạnh như thế có thể tôi cũng gẫy hết vài cái xương sườn rồi, tuy vẫn giữ được tỉnh táo nhưng cơ thể đã đến giới hạn, giờ tôi chỉ thể nằm đó nhìn con quái đang điên cuồng đánh đập xung quanh. Bất ngờ hanh động bị sập xuống, khói bụi bay mù mịt, tôi ra sức kêu tên mọi người.( Vài phút sau)

Lisa: tôi đây, bên cậu không sao chứ?Chỗ này bị đá đá rơi chắn hết đường đi rồi. Hình như nó bị đá đè chết rồi.

Akira: làm gì mà kêu vậy, bọn này có chết đâu.

Yonico: Akira cậu tỉnh rồi à?

Akira: ừm, ta không sao. Còn mi?

Yonico: có vẻ gẫy vài cái xương sườn, nhưng vẫn có thể đi được, mà Riku sao rồi?

Lisa: nhờ cậu sơ cứu nên Riku đỡ hơn rồi. Chúng tôi sẽ nhanh chóng tìm đường qua bên đó.

Akira: đường để lũ quái vật ăn đấy, tôi còn phải giúp cậu ra khỏi hang.

Yonico: (cảm động) vâng tiền bối.

Nói chuyện với tôi xong họ cũng rời đi ngay sau đó, tôi còn khá đau nên ngồi ở đây một lúc, sao khi nghĩ ngơi thì tôi cũng có tý sức và dựa vào vách mà đi tiếp nơi tôi đi là một lối đi mới chỗ này có khá nhiều đá phát sáng và càng đi sâu đá càng nhiều, sao khi lếch được khoản vài tiếng dọc đường có khá nhiều quặng đá cầu vồng tôi cũng tranh thủ nhặt vài cái để cho nhóm xong việc. Rồi cũng đến được đích mà không trạm trán với bất kì mối nguy hại nào, tôi có cảm giác như đây là một căng phòng của ai đó, 4 vách tường và cả trên trần đều được bao kín bởi đá phát sáng, sàng thì láng mịn bằng phẳng, giữa phòng có cây cột trong suốt nhìn kĩ bên trong có thể thấy một quặng cầu vồng và cái đồng hồ, thấy phía góc phòng có viên đá hình cái sopa không chần chừ tôi leo lên đó ngủ một giấc, mới vừa đặc mông lên đó cơ thể bỏng cảm thấy khỏe hơn hẳn. Ngủ đậy thấy cái sopa này khá là đặc biệt nên tôi đập vỡ lấy một phần để vào túi và đập luôn cả cây cột và lấy luôn cả cái đồng hồ, quặng cầu vồng trong đó khá nhỏ nên tôi để riêng vào ngăn khác của túi. Tôi lại đi tiếp thêm một đoạn và ra khỏi nơi đó mọi thứ dần trở về bình thường khi đang đi vào một ngã rẽ thì nghe thấy tiếng bước chân tôi cũng nhanh chóng nấp sau tảng đá(có vẻ như tôi còn khá sợ sao vụ đánh nhau với quái vật lúc trước)

(Nơi phát ra tiếng động)

?: Mấy cậu nhanh chân lên

?: Chúng ta đi cả ngày rồi cậu không mệt sao?

?: Vậy cậu muốn bỏ mặc người cứu chúng ta à?

?: Làm gì có

?: Vậy thì nhanh chân lên

Yonico: (là giọng của Lisa và Riku) nè tôi ở đây này.