Đi Qua Cánh Cổng, Đợi Chờ Tôi Là Một Cuộc Phiêu Lưu

Quyển 1 - Chương 1: Sự bắt đầu của 1 ngôi sao

9 giờ,ngày 2 tháng 5 năm 2032 tớ là yonico một học sinh cấp 3 do ba,mẹ hay đi làm ngoài nước nên để tôi sống một mình. Bình thường thì giờ này tôi đã ngủ rồi nhưng hôm nay rất là ngày đặc biệt. Hôm nay ra bộ anime mà tôi mong đợi.Phim kể về 2 người bạn thân từ nhỏ khi thế giới họ sống bị sụp đổ nam chính đã lạc mất bạn mình vào dị giới. Với sự thông minh xuất chúng của mình men đã chế tạo ra một cách cổng giúp anh đến dị giới và cuộc hành trình tìm lại bạn mình chính thức bắt đầu. Qua vô vàn khó khăn anh ấy cũng đánh bại hết tất cả quái vật cản đường và thành công cứu được bạn gái của mình, 2 người nắm tay nhau đi qua Cánh Cổng trở về. Chuyển cảnh 2 năm sao bác sĩ thông báo cho anh vợ anh đã mang thai và hạ sinh thành công 1 cô bé kháu khỉnh.

Tôi sao khi xem xong thì cũng đánh giá rất cao về mặc đồ hoạ và chất lượng, nhưng thứ làm tôi chú ý nhất là chi tiết cánh cổng đi xuyên không. Nó khiến tôi cứ suy nghĩ là có phải là có 1 thế khác không, liệu có thể tạo ra một cánh cổng xuyên không được không.Nhưng ý nghĩ đó đã bị vụt mất khi tôi biết mình đã xem quá lố giờ.

Yonico: Thôi chết không mau ngủ sớm mai trể học mất.

(1 giờ tối) Tôi không tài nào ngủ được trong đầu cứ suy nghĩ về thứ mình vừa xem, rồi 1 thế lực vô hình kéo tôi đậy làm một thứ mà đừng như tôi biết là không thể (thế là tôi thức nguyên đêm)

Sáng hôm sao

Cô giáo: yonico nè yonico em có nghe tôi nói không.

Yonico: zzz .......

Cô giáo: yonico..

Yonico: ( giật mình)( đứng dậy) vâng vâng ạ ....thưa cô em ...

Cô: Thôi được rồi em ngồi đi chú ý học vào.

Yonico: Em xin lỗi ạ.( Ngồi xuống)

Các bạn trong lớp: haha.....

Yonico : ( đỏ mặc )

Về đến nhà tôi lại lâu đầu vào làm.

1 tháng sau, tui thấy bại nhiều lần nhưng nhờ vậy mà rút ra được nhiều điều, biết được nguyên lý hoạt động, thêm vào những chỗ còn thiếu và cổng xuyên không ra đời.

Tôi đã thử cho vài thứ vào nó, đúng như dự kiến những thứ tôi cho vào đều đi xuyên qua. Nhưng không biết với cơ thể sống có ảnh hưởng gì hay không. Sao hồi lâu suy nghĩ tôi cũng đánh liều một phen, tôi thử cho tay vào lúc đầu hơi tê tê nhưng không sao và tôi nắm được thứ gì đó và kéo về. Trên tay là một loài thực vật mà tôi không rõ.(một thứ không thuộc về trái đất)

(Hôm sau)

Tôi đem loài cây đó đến 1 viện nghiên cứu gần nhà.

Quản lý: Loài cây mà em mang đến chưa được phát hiện và đặc biệt rất kì lạ. Em có thể cho tôi biết em có nó từ đâu không.

Yonico:( suy nghĩ cách trả lời thuyết phục nhất) em và nhóm bạn tự lên kế hoạch tạo ra một loài thực vật mới và vô tình tạo ra nó.

Quản lý: Ồ vậy sao, nếu em không muốn nói thì ta không ép.

Yonico: ( bị phát hiện nhanh vậy) vâng em cảm ơn ạ.

Quán lý: Nhưng nếu thực sự em tạo ra được nó thì cũng không phải dạng vừa đâu nhỉ.

Và loài cây đó được mua lại với giá 70 nghìn yên.

Yonico: ( đổ mồ hôi hột) vâng chú chắc chưa ạ.

Quản lý: cứ lấy đi dù sao cũng là của nhóc mà. Sao này có gì mới thì đem lại đây.

(Trở về nhà)

Cầm 70 nghìn yên trên tay mà vui khôn xiết ( đây là lần đầu tôi cầm số tiền lớn như vậy).

Tôi dùng số tiền mua những thứ cần thiết phần còn lại thì để dành. Còn cánh cổng thì dẹp sang một bên chờ đợi ngày được sử dụng, tôi sẽ tập trung vào việc học trước.

Thắm thoát hè đã đến tôi đã chuẩn bị đầy đủ: mì, nước và 1 cánh cổng dự phòng, nay tôi sẽ xem biên kia cánh cổng có gì.