Quyển 1: Sự kiện bắt đầu
Chương 1
Chưa đến 7 giờ sáng, Trần Ly Bình đã đến công ty luật Trung Huy.
Vì để được xét duyệt tư cách luật sư cấp 3 mà gần đây anh ta đã tích cực chuẩn bị cho các hoạt động đánh giá top 10 luật sư của tỉnh.
Sau khi lấy được tư cách luật sư cấp 4 thì anh ta đã gia nhập vào công ty luật trong vòng chưa đầy bốn năm, và nếu muốn thành công lên luật sư cấp ba thì anh ta phải bắt đầu từ các khía cạnh khác nữa.
Bởi vì có sự giúp đỡ của các cựu sinh viên và lãnh đạo trực tiếp trong thời kỳ học thạc sĩ nên anh ta may mắn được đi theo xử lý trong hơn 2 trường hợp lớn có tác động xã hội mạnh mẽ của tỉnh. Hơn nữa với kinh nghiệm làm việc phong phú và hệ thống lý thuyết pháp lý của mình vì vậy anh ta tin rằng mình có thể giành được giải thưởng trong cuộc thi top 10 luật sư của tỉnh, như vậy việc xét duyệt luật sư cấp 3 của anh ta sẽ không có vấn đề gì.
Để tích cực chuẩn bị cho sự kiện đánh giá lần này mà Trần Ly Bình gần như từ bỏ tất cả thời gian cá nhân, mỗi ngày ngoại trừ làm thêm giờ thì buổi sáng cũng gần như là người đầu tiên đến văn phòng, ngoại trừ dì Lưu Hồng Diễm quét dọn ra.
"Chị Lưu vất vả rồi, sáng sớm như vậy đã quét dọn văn phòng của chủ nhiệm Giản rồi à."
Giản Diệc Chi là một trong những đối tác của công ty luật Trung Huy, mọi người thường gọi anh ta chủ nhiệm Giản.
Đương nhiên Trần Ly Bình vẫn giữ thói quen gọi anh ta là học trưởng Giản, mặc dù anh ta lớn hơn anh 10 tuổi, hai người chỉ học cùng một trường trên danh nghĩa, đến giáo sư cũng không cùng một người nhưng anh vẫn quen gọi là học trưởng Giản.
Không vì cái gì khác chỉ vì xã hội bây giờ cạnh tranh rất khốc liệt, nhân mạch chính là tài sản lớn nhất.
"Nào có. Đây là công việc của tôi. Ngược lại luật sư Trần vất vả rồi, gần đây luôn là người đi về cuối cùng." Lưu Hồng Diễm vừa lau bàn làm việc của Giản Diệc Chi vừa nói chuyện với Trần Ly Bình đứng ở cửa.
Trong tay Trần Ly Bình cầm ly nước, đang định đun nước sôi pha trà, nghe thấy lời như vậy chỉ khó xử cười nói: "Không còn cách nào cả, bây giờ công việc cạnh tranh quá khốc liệt, không cố gắng thì sẽ bị người khác nhanh chóng bỏ lại phía sau, đặc biệt là khi chúng tôi còn là luật sư, không thể không cố gắng được."
"Cạnh tranh công việc?(*)" Động tác trên tay Lưu Hồng Diễm ngừng lại, nhìn Trần Ly Bình lặp lại lần nữa.
(*) Từ này là nội cuốn: thể hiện sự bất biến, là tham gia vào một khía cạnh nào đó của công việc trong thời gian dài với mức độ ổn định, lặp lại liên tục, sau đó tự chùng xuống không phát triển dần dần và đột ngột, không chuẩn bị cho những thay đổi sắc tới và thiếu hoàn toàn khả năng phục hồi.
"À? Chính là ý cạnh tranh rất khốc liệt ấy mà."
"Là như vậy à." Lưu Hồng Diễm ngượng ngùng cười, lại vùi đầu tiếp tục lau bàn.
"Không phải sao, bây giờ ngay cả những người quét dọn vệ sinh như chúng tôi cũng phải cạnh tranh. Đến tuổi của chúng tôi chỉ nhìn được mấy chữ to, sẽ không biết dùng cái gì mà máy tính với di động, rất nhanh đến cả bát cơm cũng không giữ nổi."
"Không đâu chị Lưu, chủ nhiệm Giản của chúng ta tốt bụng, chị làm ở Trung Huy của chúng ta lâu năm như vậy, làm sao lại không giữ được bát cơm chứ."
"Chủ nhiệm Giản là người tốt nhưng công việc của chúng tôi được các công ty gia đình sắp xếp."
Trần Ly Bình muốn nói chỉ cần ông chủ của chúng ta không có ý kiến thì cứ yên tâm, mọi việc đều dễ nói nhưng anh ta không hiểu điều lệ công việc trong công ty giúp việc gia đình nên không dám nói lời không đảm bảo được, chỉ có thể an ủi Lưu Hồng Diễm: "Chị Lưu không cần lo, làm tốt công việc của mình là được, những chuyện khác cứ thuận theo tự nhiên."
"Luật sư Trần nói đúng, tôi sẽ làm thật tốt. Nhưng mà cậu bận công việc thì cũng phải chú ý nghỉ ngơi, không thể ỷ vào trẻ tuổi mà không giữ sức khỏe."
"Cảm ơn chị Lưu nhắc nhở, tôi sẽ chú ý."
Sau khi pha nước sôi đun trà xong thì Trần Ly Bình lại đi qua văn phòng của Giản Diệc Chi, cửa phòng vẫn mở, Lưu Hồng Diễm đang ở sát bên bàn làm việc, phía sau là một loạt giá sách.
Có lẽ bởi vì có những tài liệu quan trọng bên trong nên cửa tủ sách bị khóa lại, dì ta chỉ có thể sử dụng giẻ lau để lau đơn giản phía bên ngoài.