Giữa không gian ồn ào, Trầm Vãn vội vã kéo Hứa Niệm ra ngoài, khu lớp học của năm ba cách cửa sau khá gần, đoàn người ra cửa sau gọi taxi đi Tân Khu. Lão Thành Khu ở phía nam, Tân Khu ở phía đông, khác hẳn Lão Thành Khu lạc hậu, Tân Khu ồn ào, giàu có, đông đúc và phồn hoa, đường phố rộng rãi đầy người người mặc đồ tây đi ra đi vào các tòa cao ốc, còn có nhiều cửa hàng trang trí rực rỡ cùng biển quảng cáo điện tử không ngừng biến hóa, thậm chí còn có thể nhìn thấy được siêu xe... Nơi này là trung tâm phát triển kinh tế bậc nhất của thành phố G.
Nhà tắm hơi nằm phía sau mấy tòa cao ốc, cao hai tầng, hoàn toàn thanh nhã, Hứa Niệm lần đầu tiên tới nơi như thế này, tay chân luống cuống không được tự nhiên. Nhà tắm hơi ở Lão Thành Khu chỉ giống như trung tâm tắm rửa hoặc nhà tắm công cộng, phần lớn đều là "treo đầu dê bán thịt chó", hai năm trước còn bị phía trên thanh tra vài lần, dù sao cũng không phải nơi đứng đắn gì.
"Chỗ này chỉ tiếp khách hàng nữ thôi, có yêu cầu gì đều có thể tìm nhân viên, họ khá tốt đó." Trầm Vãn nói nhỏ, "Mình đi trước, lát nữa gặp."
Hứa Niệm lúng ta lúng túng không biết nên làm như thế nào, trông thấy Trầm Vãn đi xa, nhìn khắp nơi một lần bỗng thấy Cố Dung cùng một nhân viên nữ đi vào căn phòng nhỏ ánh sáng mờ mịt. Nàng cũng muốn đi theo, một nhân viên lại mỉm cười mở miệng nói: "Xin chào, mời cô đi hướng này."
Nàng hỏi: "Cô gái vừa nãy sử dụng dịch vụ gì vậy?"
Nhân viên vừa đi vừa nói chuyện: "Cô hỏi Cố tiểu thư sao? Nàng bị cảm không thể tắm hơi được nên đi massage phòng hai người."
Hứa Niệm "ừ" một tiếng, ghi nhớ vị trí phòng. Nhân viên dẫn nàng đi thay quần áo, hỏi trước nàng có yêu cầu gì về phòng hơi không.
"Không có, có yêu cầu gì sao?" Hứa Niệm kéo kéo khăn tắm trước ngực, nàng không quen mặc như vầy.
"Nếu là lần đầu tiên thì không nên xông lâu quá." Chị nhân viên đưa ly nước cho nàng, "Bổ sung nước trước đã, cô ngồi đây chờ một chút tôi đi sắp xếp phòng."
Hứa Niệm gật gật đầu, nàng chưa từng đến mấy chỗ này, người ta nói gì làm nấy. Phòng xông hơi là phòng đơn, nàng vào được chừng năm phút, có lẽ là do không quen, dứt khoát không vào nữa, ngồi bên ngoài nghỉ ngơi. Chị nhân viên thập phần chu đáo, thấy nàng không muốn tiếp tục bèn đề cử dịch vụ khác. Hứa Niệm liền chọn massage.
Nghĩ đến toàn là người quen đi chung với nhau, chị nhân viên lại hỏi: "Vậy cô có muốn vào chung phòng với Cố tiểu thư không hay là sử dụng phòng riêng?"
Hứa Niệm nhấp ngụm nước ấm, môi mỏng khẽ động: "Đi phòng hai người đi."
Chị nhân viên đồng ý, dẫn nàng đến phòng massage. Nhân viên bên trong thấy hai người vào, lễ phép cười gật đầu tỏ ý chào hỏi. Trong phòng ánh đèn trầm ấm nhu hòa, lấy màu cam nhạt làm chủ đạo, bốn phía đều tối đen, máy nghe nhạc trong góc phòng nhẹ nhàng truyền ra khúc nhạc du dương. Hai chiếc giường nằm song song cách nhau một mét, Cố Dung lưng trần nằm dài trên giường, nghe thấy động tĩnh nghiêng đầu nhìn ra.
Ánh mắt Hứa Niệm khẽ chuyển động nhưng sắc mặt bình tĩnh không biến hóa.
Cố Dung còn chưa bắt đầu massage, cô vốn là đang đợi mọi người nên mới nghỉ ngơi riêng chờ nửa giờ sau mới kêu nhân viên bắt đầu, vì không tiện cử động nhiều, cô chỉ nhìn thoáng qua không có thêm bất cứ hành động nào khác.
Nhân viên phụ trách phục vụ Hứa Niệm lấy vật dụng cần thiết đến, hiền lành nhỏ nhẹ nhắc Hứa Niệm cởi khăn nằm xuống, nói xong còn quan tâm tới riêng tư của nàng xoay người không nhìn. Hứa Niệm ngẩn ra, theo bản năng nhìn nhìn đối diện, nhân viên bên kia đã chế xong tinh dầu, nhìn dáng vẻ chỉ chờ để phục vụ.
Nhạc điệu du dương trầm bổng, ánh đèn ảm đạm chiếu khắp phòng, bỗng dưng có chút cảm giác ngột ngạt. Hứa Niệm đưa tay cởi khăn tắm, tầm mắt lại rơi xuống phần lưng trơn bóng bên kia của Cố Dung, khác hoàn toàn với phần lưng đầy hình xăm trong bức ảnh năm mười tám tuổi, mịn màng sạch sẽ, đường cong hoàn hảo, vòng eo thon gọn, phía sau là vòng mông cao cao bị khăn tắm che lại, mà ở phía trên lại mơ hồ có thể nhìn thấy núi tuyết trắng nõn bị đè nén.
Hứa Niệm siết chặt khăn tắm, biểu tình đen tối không rõ, trong lòng không hiểu sao sinh ra một luồng cảm xúc khác, không rõ là cảm thụ gì.
Thấy nàng kỳ lạ đứng yên không động tĩnh, Cố Dung đưa mắt nhìn qua, thấy Hứa Niệm đang chậm rãi cởi khăn, ngẩn người, thu hồi ánh mắt.
Nhân viên thấp giọng hỏi gì đó, Cố Dung gật đầu, nhắm mắt lại hưởng thụ thả lỏng.
Nhưng nhắm mắt nửa phút trên lưng vẫn không có động tác gì, ngược lại bỗng nghe thấy thanh âm sột soạt cùng tiếng đóng cửa. Cố Dung nghi hoặc mở mắt, lại thấy Hứa Niệm đứng trước mặt mình. Cô dùng tay che ngực, thoáng nhổm dậy, nhìn người trước mặt nhẹ giọng hỏi: "Làm sao vậy?"
Tất cả nhân viên đều đi ra ngoài, trong phòng chỉ còn lại hai người. Hứa Niệm cầm khăn quấn quanh người mình, hạ tầm mặt không mặn không nhạt mà nói: "Em làm cho dì........"
Cố Dung muốn nói gì đó, trong đầu bỗng nhiên trống rỗng, chính cô cũng không biết mình muốn cự tuyệt hay là đồng ý, chỉ chớp chớp mắt, môi trên khẽ chạm môi dưới, Hứa Niệm đã ngồi xuống bên cạnh, trên vai truyền đến một lực đạo khe khẽ.
Trên bàn có nến thơm giúp an thần, mùi hương thanh đạm nhè nhẹ lượn lờ, Cố Dung hơi mở miệng, cuối cùng cũng nằm xuống, đầu gối lên hai tay.
Hứa Niệm quy củ, hoàn toàn không đυ.ng vào những chỗ khác, chỉ bóp vai. Hồi bà ngoại còn sống thường xuyên bị đau nhức, đều là nàng hỗ trợ xoa bóp, thủ pháp tuy không sánh được với nhân viên chuyên nghiệp nhưng cũng được tính là không tồi.
Qua hồi lâu, tay từ phần vai chuyển dần xuống sau cổ, lực đạo cùng dần dần thay đổi.
Phần cổ của Cố Dung đặc biệt mẫn cảm, cơ hồ bị chạm tới, nàng theo phản xạ tránh đi, giật giật ngón tay.
Hứa Niệm hiểu sai ý cô, tăng thêm lực trên tay, ấn ấn từ phía sau tai xuống gáy, thấp giọng hỏi: "Chỗ này mỏi sao?"
Trong lúc hỏi lại dùng lòng bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve qua lại.
Cố Dung tạm thời không nói chuyện, trấn định lại mới trả lời: "Không cần massage chỗ đó, giúp tôi ấn huyệt lưng được rồi."
Bàn tay phía sau cổ phút chốc dừng lại, trên lưng truyền đến âm thanh.
Hứa Niệm không biết ấn huyệt, chỉ biết đấm lưng, đấm lung tung hai phút không biết thế nào lại chạm tới chỗ kia. Bởi vì nhìn từ trên cao xuống, hơi không chú ý liền sẽ nhìn đến nơi nào đó không nên nhìn. Nàng tận lực giữ lưng mình thẳng tắp, tầm mắt chỉ đặt ở sau cổ Cố Dung, khung xương người mẫu đều rất đẹp, Cố Dung đương nhiên cũng không ngoại lệ, dù là xem hay trực tiếp ấn vào đều có thể rõ ràng cảm nhận được sự hoàn mỹ gợi cảm, hai xương bướm nhẹ nhàng nhô lên, dường như trong một khoảnh khắc nào đó muốn bay ra ngoài, sống lưng lõm xuống, kéo dài xuống phần bị khăn tắm che mất dưới kia.
Vì ngoài trời khá lạnh, nhiệt độ trong phòng được điều chỉnh cao hơn nhưng đầu ngón tay Hứa Niệm vẫn hơi lạnh, xoa bóp lâu như vậy cũng không thấy ấm lên.
"Lạnh sao?" Cố Dung lên tiếng.
"Vẫn được." Hứa Niệm nói, lông mi run rẩy, tay dần di chuyển xuống, nàng thừa nhận mình cũng có chút tâm tư riêng, "Lực đạo như thế này đã vừa chưa ạ?"
Cố Dung trầm mặc không nói, giật giật thân mình, sau một lúc lâu: "Mặc quần áo vào đi, đừng để bị cảm lạnh."
Hứa Niệm không nghe lời: "Không sao, không lạnh."
- -----
Đứa bé này thật sự không biết massage, lực đạo không đúng, địa phương xoa bóp cũng không đúng, có lẽ là còn nhỏ, không hiểu những thứ sâu xa. Nhưng Cố Dung đã ở từng tuổi này, thêm việc ngày thường cũng không quá phóng túng, cô tự biết hạn chế bản thân nhưng cũng không có nghĩa là không có tình cùng dục, huống hồ hoàn cảnh hiện tại quả thật dễ dàng cắn nuốt lý trí. Cô nhắm hờ mắt, khẽ ngẩng cần cổ thon dài, thanh âm hơi khàn khàn gọi: "Hứa Niệm......"
Hứa Niệm dừng một chút, "Dạ."
"Lấy giúp tôi ly nước-----"
Hứa Niệm nghe lời, xoay người đi rót nước.
Cố Dung ngồi dậy, đem khăn tắm quấn quanh. Ánh đèn tối tăm vốn nên làm người ta thả lỏng, lúc này lại có vẻ hết sức ái muội. Hứa Niệm đem ly nước qua tới, cô đưa tay nhận lấy, một chút không cẩn thận chạm vào đầu ngón tay đối phương.
Hứa Niệm rụt tay lại, suýt nữa làm nước đổ ra ngoài.
Cố Dung cầm lấy ly, đứng dậy, vừa đi vừa uống nước, đi đến góc phòng tắt nhạc, nước là nước lạnh, uống vào trong cổ họng đột nhiên sinh ra một chút lạnh lẽo, cô cũng bình tĩnh lại không ít.
_
Trầm Vãn xông hơi xong đi khắp nơi tìm người, từ chỗ nhân viên biết được Hứa Niệm đang massage nhưng tìm các phòng đơn đều không thấy, nàng tùy tiện đi chỗ khác, vừa lúc gặp được Ninh Chu Di, Ninh Chu Di nói rằng Hứa Niệm đang ở ngoài sảnh.
Cố Dung cũng ở ngoài sảnh, hai người đều thay quần áo chỉn chu.
"Dì nhỏ," Trầm Vãn gọi, kề vai Hứa Niệm ngồi xuống, "Chị Ninh nói lát nữa ra ngoại ô nướng BBQ, nói cháu hỏi ý dì một chút."
Cố Dung không ý kiến.
Ước chừng bảy giờ, đoàn người lái xe đi ngoại ô, bốn người các nàng ngồi chung một xe. Chỗ nướng BBQ ở biệt thự ngoại thành, nguyên liệu này nọ đã gọi điện đặt hàng, đến đó là có thể trực tiếp bắt đầu ăn.
Ninh Chu Di chủ động đảm nhận việc nướng thịt, Trầm Vãn không có việc gì làm ngồi trên ghế hóng gió, những người khác tụ lại nói chuyện phiếm, Hứa Niệm không có việc gì làm liền tới hỗ trợ.
"Để chị làm được rồi, em ra ngoài kia chơi đi." Ninh Chu Di không cho nàng động thủ.
"Dù sao em cũng rảnh mà." Hứa Niệm nói, lấy xiên thịt đặt lên vỉ nướng.
Ninh Chu Di giương mắt nhìn nàng, không ngăn lại nữa. Hai người nướng nhanh hơn, Ninh Chu Di đem đồ nướng chín qua cho những người khác, thời điểm quay lại chỗ nướng như vô tình mà nói: "Hôm nay ở trường chị có thấy em vài lần nhưng mà toàn là lúc em đi với bạn, hẳn là không chú tới."
"Hôm nay ở trường tương đối nhiều người, lại không có thời gian." Hứa Niệm uyển chuyển nói, nàng quả thật không thấy Ninh Chu Di, nhưng nói trắng ra thì có vẻ không hay cho lắm.
Ninh Chu Di cười cười: "Chị đây hẳn là phải chào hỏi lại với em rồi."
Hứa Niệm vội cầm lon Cola cụng ly với nàng.
"Nghe Vãn Vãn nói em gia nhập phòng thí nghiệm máy móc, là giáo sư Trương giới thiệu đúng không? Thầy lúc trước cũng dạy chị, môn CAD*, mấy đứa hiện tại còn học cái này không?" Ninh Chu Di hỏi.
Hứa Niệm gật đầu: "Học hồi năm nhất ạ."
"Ngày trước bọn chị học năm hai."
Ninh Chu Di vô tình cố ý tìm lời tán gẫu, Hứa Niệm ít nói, hỏi gì đáp nấy. Ninh Chu Di cũng không để bụng, 'túy ông chi ý bất tại tửu'**, lòng vòng cuối cùng cũng nói vào vấn đề chính: "Em xài wechat hay QQ?"
Hứa Niệm không để ý, trả lời: "Cả hai ạ."
"Vậy có muốn thêm bạn bè với chị không? Khỏi cần phải nhờ Vãn Vãn chuyển lời nữa." Nàng nói, hỏi thì hỏi vẫn đem điện thoại ra mở mã QR.
Hứa Niệm không tiện cự tuyệt, thêm wechat với nàng, lúc sau lại thêm QQ. Ninh Chu Di add được Hứa Niệm rồi cũng thôi, không có thêm hành động dư thừa nào nữa.
Những người khác chơi đùa một chút đều lại hỗ trợ, có người phụ Hứa Niệm nướng, bảo nàng đi ăn một chút. Mọi người đều vây quanh ở đây có chút đông, Hứa Niệm bưng đồ ăn đi tìm Trầm Vãn.
Trầm Vãn mải mê chơi game, tạm thời không rảnh. Hứa Niệm nhàm chán vừa định đứng dậy Cố Dung lại cầm ba chai nước ngồi xuống, bên cạnh nàng.
_______________________________
* CAD là viết tắt của cụm từ tiếng Anh: Computer Aided Design, nghĩa là thiết kế có sự trợ giúp của máy tính. Hiểu một cách chung nhất CAD tức là sử dụng máy tính trong quá trình phác thảo, dựng mô hình 3D, lắp ráp và xuất bản vẽ. Theo phương pháp truyền thống thì các bản vẽ kỹ thuật được vẽ bằng tay. Công việc này đòi hỏi rất nhiều công sức và thời gian đặc biệt là những chi tiết phức tạp. Vì vậy mà ngày nay CAD được sử dụng rộng rãi trong rất nhiều lĩnh vực, không chỉ riêng trong lĩnh vực cơ khí sản xuất mà còn trong cả xây dựng, kiến trúc, mỹ thuật, thương mại, y học,...
** Túy Ông chi ý bất tại tửu: ý muốn nói không nằm trong lời nói; có dụng ý khác.