Ma Pháp Sư Mạnh Nhất Trái Đất

Chương 14

"Có lầm không vậy?"

Mặc dù Thanh Ca có kiến thức sâu rộng thì lúc này hắn cũng không nhịn được mà thốt ra những lời thô tục.

Tuy hắn biết Ma pháp sư là nghề thuộc kiểu late game* nhưng dù nói thế nào đi chăng nữa, sẽ không có công ty game nào tạo ra một nghề chênh lệch quá mức như vậy được?

*Late game: Kiểu như game càng về cuối nghề đó sẽ càng mạnh hơn.

Năng lực như thế này có nói là một pháo đài hình người cũng không quá, nếu mỗi Ma pháp sư đều có thể giống như Anker thì những nghề khác còn chơi được nữa sao??

Thanh Ca có chút muốn xóa tài khoản đi rồi đổi sang chơi Ma pháp sư luôn.

Đại lão Anker lúc này vẫn đang duy trì tư thế làm phép, lẳng lặng đứng tại chỗ.

Không phải cậu không muốn nói chuyện mà tại theo tính cách của cậu thì sau khi làm màu lúc nào cũng phải lạnh lùng hô lên một câu: "Hừ, thứ ma vật hèn hạ mà cũng dám diễu võ dương oai trước mặt Ma pháp sư ta đây."

Chỉ là ma lực hiện tại của cậu đã bị tiêu hao hết nếu không phải bận tâm đến có người xung quanh đang nhìn, cậu đã sớm quỵ xuống đất thở dốc.

Ma pháp cấp 2 đối với lượng ma lực hiện tại của cậu mà nói vẫn còn khá miễn cưỡng.

Người cậu lắc lư, suýt chút nữa là té ngã xuống đất.

Nhưng đã có một đôi bàn tay đã đỡ lấy cơ thể đang sắp ngã quỵ của cậu.

Roland dùng lực nhẹ nhàng đỡ bả vai Anker, ở góc mà người khác nhìn không thấy giữ người cậu để cậu không bị xấu mặt trước mọi người.

Anker quay đầu lại nhìn anh, nhỏ giọng nói một câu "Cảm ơn."

Trong giọng cậu còn có chút thở hổn hển.

Cơ thể Roland cứng đờ trong chớp mắt, có chút mất tự nhiên mà cúi đầu.

Roland hiện tại là học trò của cậu nên cũng coi như người một nhà. Bởi vì cậu tiêu hao hết ma lực nên suy yếu nhưng dù sao ở trước mặt người nhà cũng không thấy mất mặt.

Anker yên tâm thoải mái ngã người ra sau, đem trọng lượng cơ thể dựa cả lên người Roland.

Cậu thiếu niên ngũ quan xinh đẹp cùng với chàng thanh niên cao lớn đẹp trai đứng chung một chỗ, bất ngờ là cảnh tượng này trong lại khá đẹp mắt.

"Đây là Ma pháp sư sao..." Thanh Ca lẩm bẩm nói, giọng của hắn nghe có vẻ rất hâm mộ.

Khi so với Ma pháp sư thiêu đốt mọi thứ một cách đầy tao nhã thì mấy nghề dùng vũ khí bọn họ không khỏi có vẻ hơi lowlow.

"Còn sót lại một ít, giao cho mấy người." Anker nói với Thanh Ca, "Có thuốc hồi ma lực không?"

"Có có." Thanh Ca móc ra vài bình thuốc hồi ma lực trong ba lô ra đưa cho Anker.

Đây là một đội luyện cấp tiêu chuẩn, bởi vì thời gian ra mắt của game khá ngắn ngủi nên người chơi chưa nắm được phương pháp tự chế thuốc hồi ma lực, chỉ có thể ra các cửa hàng trong trấn để mua với giá xa xỉ, những đội luyện cấp bình thường cùng lắm là chỉ mua nổi một hai bình để dự phòng, chỉ hận không thể đổi uống.

Nhưng mấy bình thuốc hồi ma lực này Thanh Ca đều cam tâm tình nguyện đưa ra.

Đây là đùi bự đó!! Mấy bình thuốc này có là gì so với chiếc đùi siêu cấp kia.

Anker quét sạch mọi thứ bằng ma pháp cấp 2, chỉ dư lại vài con quái nên cũng không cần cậu phải ra tay. Thanh Ca cùng đồng đội đi gϊếŧ từng con.

Có vẻ như hắn ta muốn thể hiện trước mặt đại lão nên chỉ huy rất đâu vào đấy, tấn công, phòng thủ, bảo dưỡng đều rất chỉnh chu, hắn rõ ràng có kinh nghiệm chiến đấu phong phú làm cho Anker ở một bên nhìn qua cũng khẽ gật đầu.

Càn quét xong chiến trường, toàn bộ thi thể của đám nhện trong động đều biến mất, chỉ để lại vài món trang bị trên mặt đất.

Anker có hơi ngạc nhiên bởi những con quái trong bí cảnh của đại lục Valsius phần lớn đều là những ảo ảnh được ngưng tụ lại bởi ma lực, bình thường là chỗ du lịch lý tưởng cho các Chức nghiệp giả*.

*Chức nghiệp giả(职业者): Người thuộc nghề nghiệp nào đó.

Trước đây không hề có kiểu "Nổ trang bị"* như vậy.

*Nổ trang bị(爆装备): Rớt trang bị sau khi vượt qua phó bản trong game.

Cậu đoán nó có liên quan đến nhóm Thần linh.

Thu hút người Trái Đất đến với trò chơi rồi còn thay đổi pháp tắc của đại lục Valsius để khiến nó giống như một trò chơi bình thường hơn.

Những vị Thần này rốt cuộc có mục đích gì?

Những trang bị mà bọn nhện để lại đa phần đều là màu trắng, Anker thấy các thuộc tính của mấy món đồ trông cũng khá bình thường.

"Đại lão, cậu xem có trang bị nào hữu dụng không? Thanh Ca đem đống trang bị kia trải ra trước mặt Anker.

Anker vừa định lắc đầu thì nghe được giọng của Roland bên cạnh.

"Có thể bán lấy tiền mà."

Anker giờ mới phát hiện bản thân vẫn còn đang nằm trong ngực của Roland, tư thế này trông có vẻ hơi ái muội, cậu vội vàng lúng túng mà đứng dậy.

Nhưng dù sao lời Roland nói cũng đã nhắc nhở cậu.

Bản thân không xài được thì vẫn có thể bán nha!!

Anker nghiêm mặt nói, "Tuy ta dùng không được nhưng cũng không thể lãng phí đống trang bị này được..."

Thanh Ca hiểu ngay: "Tôi đem mấy thứ này bán đi, tiền bán được cho cậu... bảy phần?"

Trước khi đi bọn họ cũng có đàm phán qua rồi, Anker được ưu tiên lựa trang bị mà phó bản rơi ra, còn nếu đem bán thì sẽ chia theo công của mỗi người.

Bầy nhện hầu hết là do Anker giải quyết vậy nên Anker đứng đầu là việc đương nhiên.

Anker mỉm cười, cảm thấy Thanh Ca đúng là rất hiểu chuyện, sau đó mới rụt rè gật đầu: "Được, cứ theo ý anh."

Tuy cậu đã cố giấu đi nhưng Roland vẫn thấy rõ mắt cậu sáng ngời khi nghe đến tiền.

Khóe miệng Roland khẽ nhếch lên, cảm thấy Anker đáng yêu chết đi được.

Sau khi sửa sang lại một chút, mọi người tiếp tục đi sâu vào trong hang động.

Vốn dĩ Thanh Chỉ muốn thử khai hoang một lần, cũng không có quá nhiều hy vọng sẽ vượt qua được, nhưng bây giờ có Anker nên mọi thứ cũng khác theo.

Chỉ cần dùng Viêm bạo một cái là có thể giải quyết được gần hết các con quái nhỏ, bọn họ chỉ cần xử lý một số con còn sót lại là đủ, đánh phó bản như vậy quá nhẹ nhàng, cảnh tượng mạo hiểm kí©ɧ ŧɧí©ɧ cũng không xuất hiện mà chỉ giống như một chuyến đi du lịch vui vẻ.

Quả nhiên ôm đùi mới là cách vượt phó bản chính xác!

Trong lúc mọi người hân hoan nói cười, tiến độ phó bản vẫn đang ổn định đi lên.

Lâm Vãn Vãn đi đằng sau mọi người, vẻ mặt khó lường.

"Giai đoạn hiện tại mà có người chơi mạnh vậy sao?" - Lâm Vãn Vãn nói với người mang áo choàng đen ở trong lòng.

Gã Lich im lặng một lúc, "Tuy đúng là kỳ lạ nhưng tên đó thật sự là một người chơi..."

Trên người cậu cùng đám người Lâm Vãn Vãn đều mang theo cái mùi riêng biệt của người Trái Đất.

Là một Ma pháp sư cấp 8, gã tộc Lich cực kỳ tự tin với khả năng cảm nhận tinh thần lực của bản thân.

"Không chừng tên đó có kỳ bảo gì đó." Gã ta nói.

Lâm Vãn Vãn cắn chặt răng, cô rất không cam lòng.

Sau khi gặp được tên Lich áo đen, cô cảm thấy bản thân giống như nữ chính tiểu thuyết, có bàn tay vàng như vậy tương lai nhất định sẽ thẳng băng một đường.

Nhưng sau khi tận mắt thấy được sức mạnh của Anker, cô lại có chút không chắc chắn.

"Thế giới này rộng lớn hơn cô nghĩ nhiều." Gã áo đen nói, "Cũng có khả năng tên thiếu niên kia được một Đại Ma đạo sư dạy cho —— nhưng ở tuổi này mà có thể sử dụng Thuật viêm bạo cấp 2, đúng là thiên phú đáng kinh ngạc mà."

Nếu không phải Lâm Vãn Vãn nhặt được hộp hồn của gã, thì khi thấy được thiên phú của Anker, gã cũng sẽ nhịn không được mà muốn nhận cậu làm học trò,

Có thêm pháo đài hình người Anker đi chung, tiến độ của phó bản cấp 5 này thuận lợi hơn dự kiến nhiều.

Bọn họ rất nhanh đi qua đường hầm chật hẹp, đến trước mặt BOSS của phó bản.

Khác với hang động chật hẹp đằng trước, sau khi qua được đường hầm, trước mặt họ là một cái hang rất lớn, trên đỉnh hang còn có một cái lỗ, ánh sáng mặt trời từ đó chiếu xuống, cả cái hang sáng bừng lên, dù Anker không dùng Thuật đốt đèn để chiếu sáng thì vẫn thấy được mọi thứ rất rõ ràng.

Ở giữa hang là một con quái vật còn to lớn hơn gấp mấy lần đám nhện lúc nãy.

Nó cao khoảng chừng 5 mét, dù cho đang ngủ say cũng khiến người khác có cảm giác áp bách, mấy cái chân của nó rất to lớn, hàm răng sắc bén, đôi mắt kép khiến cho người ta rợn tóc gáy, giống như sau khi phóng đại vô số lần mấy con côn trùng nhỏ bé bình thường, tác động thị giác mà nó mang lại chắc chắn vô cùng đáng sợ.

Mấy người Thanh Ca cũng không nhịn được mà nhỏ giọng xuống, sợ phiền đến con nhện lớn đang say ngủ kia.

Giương cung bắn đại bàng ném ra một kỹ năng cơ bản của Cung thủ là Trinh sát, đây là kỹ năng khuôn mẫu không cần học vẫn có thể thành thạo.

Nữ vương nhện: Cấp tinh anh.

Vì chênh lệch cấp quá nhiều nên chỉ có thể biết được tên cùng cấp độ của nó.

Giương cung bắn đại bàng chia sẻ tin tức cho mọi người, sắc mặt của Thanh Ca có chút không ổn, hướng mắt về phía Anker.

Anker lắc đầu.

Viêm bạo cấp 2 của cậu cũng không đủ gϊếŧ con BOSS này.

Hơn nữa ma lực hiện tại của cậu nếu sử dụng xong Viêm bạo thì trong một khoảng thời gian ngắn không còn sức chiến đấu nữa.

Thanh Ca nhanh chóng tính toán chênh lệch thực lực hai bên, nếu bọn hắn chỉ có vài người khi nhìn thấy con BOSS này sẽ ngay lập tức quay đầu rời đi chứ không muốn cố gắng vô ích.

Nhưng hiện tại trong đội lại có Anker, thử một lần cũng chưa chắc không thể.

Xét cho cùng, nó là con BOSS đầu tiên kể từ khi game ra mắt, phần thưởng chắc chắn sẽ vô cùng hậu hĩnh, hơn nữa nếu bọn họ là đội đầu tiên vượt qua phó bản thì sẽ có danh tiếng rất lớn.

"Hay là thử một lần xem?" Thanh Ca thấp giọng hỏi Anker.

Anker nhún vai tỏ vẻ không có ý kiến.

Dù sao trong bí cảnh cũng toàn là ảo ảnh, dù chết đi cũng không phải thật, đây cũng là nguyên nhân tiêu biểu vì sao các Chức nghiệp giả lại hay đến đây để rèn luyện.

Huống chi bây giờ cậu là người một chơi, dù có chết thật cũng sẽ giống như các người chơi khác được hồi sinh lại, cùng lắm là mất một tí kinh nghiệm thôi.

Sau khi đảm bảo chủ lực của đội đều đang ở trạng thái tốt, Thanh Ca nắm chặt khiên cùng kiếm trong tay, hít sâu một hơi, "Vậy tôi bắt đầu đánh quái đây."

Con Nữ vương nhện trước mặt vẫn còn đang ngủ say, thân hình không hề nhúc nhích.

Thanh Ca thân là đội trưởng dẫn đầu lao tới, chiếc khiên tròn trên tay hắn đánh vào thân nhện với tốc độ cực nhanh.

Khiên đánh!

Nữ vương nhện lập tức bừng tỉnh, nó còn chưa kịp phản ứng thì đã bị khiên gõ cho choáng váng.

"Bắt nhịp tấn công!!"

Gai độc xuất hiện ở phía sau Nữ vương nhện, quyết đoán đâm vào lưng nó, gây được thương tổn không hề nhỏ.

Giương cung bắn đại bàng cũng bắt đầu bắn tên, mũi tên lao nhanh như gió, trầm ổn nhắm đúng vào nhược điểm của Nữ vương nhện.

Lâm Vãn Vãn cũng vào trạng thái chiến đấu, Thuật thủy liệu của cô ngày càng thuần thục, xác suất thành công rất cao.

Bọn họ đều là những người chơi game lão luyện, ở trò chơi khác cũng từng phối hợp đánh qua không ít phó bản, có sự ăn ý ngầm với nhau.

Một giây sau, con Nữ vương nhện tỉnh táo lại sau cú choáng váng ban nãy, phát hiện ra mấy nhân loại này đang tấn công nó, phát ra một tiếng rống thảm thiết!

Tiếng rống này vừa chói tai lại vừa khó chịu nghe cứ như tiếng móng tay cào bảng, mọi người đều nhịn không được mà bịt tai lại.

Lượng máu cũng bị giảm nhiều do âm thanh này.

Lâm Vãn Vãn sử dụng Thuật thủy liệu, đầu tiên buff máu của Thanh Ca lên. Hắn là đội trưởng, nhất định phải còn sống trước tiên.

Chân trước của Nữ vương nhện quét qua như một cái lưỡi hái, Thanh Ca chỉ kịp lùi về sau một bước nhưng vẫn bị quét dính.

Lượng máu của hắn ngay lập tức rơi mất một nửa.

Thanh Ca đổ mồ hôi lạnh, sát thương của BOSS tinh anh cấp 5 dù chỉ là công kích bình thường cũng thật kinh khủng.

"Buff máu, buff máu!"

Hắn một bên hô to một bên lui xuống, sau đó lại dùng kỹ năng Trào phúng để kéo chặt thù hận của BOSS.

Những người khác tiếp tục công kích.

Anker cũng tấn công. Cậu không sử dụng Thuật viêm bạo mà chọn một Thuật cấp 0 sát thương tuy thấp hơn nhưng được cái ổn định.

Chỉ một lần sử dụng Viêm bạo thôi là có thể bào sạch hết ma lực của cậu, làm cậu mất đi sức chiến đấu trong một khoảng thời gian ngắn, vậy nên dùng ma pháp cấp 0 có thể đảm bảo tính ổn định, dựa trên tốc độ hồi phục ma lực của cậu, cơ bản là có thể giữ sự bằng của việc tiêu hao ma lực.

Anker luân phiên sử dụng Thuật thủy kiếm và Thuật cầu lửa, thanh kiếm nước sắc bén cùng với quả cầu lửa nóng bỏng như một mũi tên lao về phía Nữ vương nhện, tạo thành công kích vô cùng lớn cho nó.

Tuy là ma thuật cấp 0 nhưng với tinh thần lực của Anker thì tỷ lệ thành công không có vấn đề gì, mỗi lần xuất chiêu đều bắn ra một lượng lớn ma lực, lượng sát thương nháy mắt tăng nhanh.

Thanh Ca rất nhanh không còn kéo được thù hận của BOSS nữa.

Nữ vương nhện rống lên một tiếng, di chuyển thân thể khổng lồ của nó, mắt nhắm vào Anker cách đó không xa.

Thanh Ca nghĩ thầm không ổn rồi, liên tục sử dụng hai lần kỹ năng Trào phúng, cuối cùng cũng kéo thù hận về lại được.

"Đại lão xuất chiêu chậm một chút!!" Thanh Ca hô to.

Anker gãi đầu, dừng tiết tấu thi triển ma pháp lại.

Cậu không quen cùng tổ đội chuyên nghiệp đánh phó bản và cũng không có khái niệm gì với việc này, lần đầu tiên đánh phối hợp đồng đội, cậu liền lộ ra điểm yếu.

Nếu vẫn còn lượng ma lực như xưa thì tốt rồi, chỉ cần phóng ra một ngọn Lửa địa ngục là có thể trực tiếp đem con nhện vừa to vừa xấu này đốt thành tro, cần gì phải phiền toái như giờ.

Anker yên lặng thở dài.

Roland vỗ vỗ vai cậu.

Anker ngờ vực quay đầu lại.

"Xem bảng điều khiển đi nào." Roland dịu dàng nói.