Từ lúc bắt đầu Úc Ninh không để ý người ngồi bên cạnh mình là ai, hắn nhìn lại vị trí của mình, bên trái là một đầu tóc vàng của người ngoại quốc, bên phải ánh sáng mờ mờ, Lục đại ca lại mặt tây trang đen, không nói một lời, nếu như không phải cố ý nhìn, sẽ không chú ý bên cạnh mình có một người như vậy.
Lục Vinh lại giống như không có chuyện gì gật đầu: “Hô mệt rồi?”
Úc Ninh: “…” Úc Ninh hoài nghi anh là sâu trong bụng mình, dù sao bình thường hai anh em họ cãi nhau, Lục Quyện luôn có thể chiếm thế thượng phong.
Hắn có thể thay Lục Quyện tiếp nhận Lục đại ca trào phúng.
Úc Ninh trầm mặc nhận chai nước Lục Vinh đưa tới, hồi lâu mới khó khăn mở miệng: “Cảm ơn Lục đại ca.”
Không có tình huống nào lúng túng hơn bây giờ, sớm biết còn không bằng ở khách sạn gọi chồng.
Cũng may tâm tình này chỉ xuất hiện trong chốc lát, dường như Lục Vinh cũng không để ý phản ứng của hắn thế nào, cho nước xong lại ngồi lại trong bóng tối, Úc Ninh mới phát hiện chỗ ngồi của Lục đại ca là vị trí thứ hai bên phải.
Giữa hai người còn có một chỗ trống, không ai ngồi.
Trong khi MC giới thiệu thứ tự giam gia dự thi và toàn bộ nhóm tuyển ra trận điều chỉnh thiết bị xong, rốt cục MC tuyên bố ngày thi đấu chung kết cuối cùng chính thức bắt đầu.
Trong đấu trường tất cả người xem đều bị động, bầu không khí khẩn trương khó hiểu, tiếng hò hét dần lắng lại, chỉ còn âm thanh người giữa người châu dầu ghé tai thì thầ.
Úc Ninh luôn ngẩng đầu nhìn chằm chằm màn hình lớn ở Trung Tâm.
Khu vực tuyển cử, mấy người chiến đội TVT hoạt động, Nam Bắc ngáp một cái: “Đã nghĩ xem sau khi kết thúc thi đấu về nước ăn cái gì chưa.”
“Em cảm thấy thời gian ở nước ngoài em có lẽ đã gầy đi hai mươi cân.”
Trần Kiết đang gõ bàn phím, nghe vậy có hơi kinh ngạc: “Đây không phải là vừa hay sao? Không phải anh luôn ghen tị với dáng người của đội trưởng sao?”
Tần Kỳ thuận tay sờ tóc Trần Kiết, gật đầu khích lệ: “Đoạt măng.”
Trần Kiết vẻ mặt mơ màng: “?”
Một tay Lục Quyện khoác trên tai nghe, nghe thấy bọn họ nhắc đến mình, không khỏi nghiêng đầu nhìn, không nói chuyện.
Nam Bắc cũng không bị đả kích, còn vui cười hớn hở hỏi Lục Quyện: “Đội trưởng, sau khi chúng ta trở về có được thu xếp tốt chưa?”
Giang Lầu ôm tay đứng đằng sau không nhịn được cau mày.
Đến cùng là còn nhớ thứ đồ chơi này sẽ bị ghi âm không?
Các đội trước còn đang thảo luận chiến thuật,, đến phiên bọn họ không phải là nói chuyện về nước thì là chuyện ăn, đoạn này nếu bị thả ra liệu có bị mắng?
Nhưng bốn người bọn chẳng hề biết hoạt động tâm lý lúc này của huấn luyện viên đứng sau lưng.
Lục Quyện nhìn chằm chằm màn hình máy tính ừ nhẹ, Nam Bắc còn chưa kịp vui vẻ, liền nghe đội trưởng nhà mình lo lắng nói: “Có việc, không có thời gian ăn cơm.”
Lục Quyện còn nhớ lời Úc Ninh nói trước đó.
Nam Bắc lại nói: “Không phải chứ đội trưởng, có thể có chuyện gì chứ…” nói được một nửa, hắn lại đột nhiên nhớ tới chị dâu nhỏ đang ở khi xem thi đấu.
Vợ quan trọng hơn anh em.
“… Em biết đội trưởng, chúc anh hạnh phúc, chúc anh vui vẻ, chúc anh nổi dậy.”
Lục Quyện nghiêng đầu: “?”
Hai người khác nhịn cười.
Giang Lầu thật sự nhìn không nổi, ho nhẹ: “Có ghi âm.”
Nam Bắc ngượng ngùng ngậm miệng.
Cũng thật là, toàn thế giới đều biết đội trưởng bình thường ở trên lôi đài trào phúng lại ở phía dưới, còn ra cái gì?
Toàn TVT đều vất mặt đi rồi!
Không khí đội họ nhẹ nhõm, những chiến đội khác lại hoàn toàn không dễ dàng như vậy.
Nhất là chiến đội VA, lần này bọn họ tham gia chung kết, thành tích hai ngày trước cũng không tính là rất tốt, mặc dù thành tích này đối với những người mới như họ mà nói đã là rất tốt, nhưng một chiến đội trong thời điểm sắp bị ép giải tán, nếu như không có được thành tích gì, mất đi tín nhiệm, không có nhà tài trợ đầu tư, đến lúc bọn họ muốn tiếp tục cũng không thể.
Thấy mắt xanh luôn nhìn về hướng chiến đội TVT, trọng tài không nhịn được nhắc nhở: “Thời gian thi đấu đừng nhìn tây nhìn đông.”
Trọng tài nhìn mắt xanh một lát, thu tâm mắt lại, đồng đội không nhịn được khuyên: “Anh đừng khẩn trương quá, biểu hiện của đội đã rất khá, chiến đội chắc chắn có thể tiếp tục duy trì.”
Nhưng cũng không tính là lời an ủi tốt.
Mấy người bọn họ đều hiểu, lúc trước đội viên cũ đều lui về sau, chiến đội liền không còn sống được bao lâu nữa.
“Được, như vậy thi đấu hôm nay bắt đầu, chuẩn bị đếm ngược.”
“5, 4, 3, 2, 1… Nói thật vẫn căng thẳng, vô cùng mong chờ biểu hiện của các chiến đội!”
Màn hình lớn nhảy ra bản đồ lớn, Úc Ninh không nhịn được nắm chặt chai nước trong tay.
Mấy ngày chung kết trước, tổng điểm tích luỹ của TVT trước mắt xếp hạng ba, xếp hạng một là một chiến đội lâu lăm uy tín của Bắt Mỹ, thứ hai là chiến đội Hàn Quốc, trước đó đội này vắng mặt tại thi đấu khu vực Châu Á, nhưng thực lực bọn họ rất mạnh, gần như mỗi năm đều sẽ tham gia thi đấu thế giới, mà điểm số của TVT kì thật chỉ thua bọn họ một điểm.
So sánh hai chiến đội, tư lịch của TVT tương đối nhỏ, nhưng tương tự cũng là tình thế mạnh nhất, thi đấu toàn cầu theo lời mời trước đó, trong hai trận đấu cuối cùng TVT thành công lật bàn tổng điểm tích luỹ vượt qua chiến đội Bắc Mỹ, giành quán quân.
Chiến đội Bắc Mỹ này vô cùng xem thường chiến đội Trung Quốc, bọn họ còn từng ám chỉ, chuyện thi đấu quốc tế thế này, quán quân chỉ có thể thuộc về quốc gia bọn họ.
Cho nên, trận thi đấu đầu tiên, khi chiến đội Bắc Mỹ và chiến đội TVT rơi xuống đất gặp nhau, trong đấu trường phát ra một trận dậy sóng.
Có lẽ là cầu ổn, TVT lựa chọn rút lui, không đối đầu chính diện với bọn họ.
“Ha, đội ngũ Trung Quốc sợ hãi rút lui,”
“Trước đó chắc chắn là bọn họ dựa vào vận may.”
Hai người ngoại quốc bên cạnh Úc Ninh dùng tiếng anh để trao đổi.
Tiếng hai người họ nói chuyện quá lớn, trêu đến mấy người EVE trướ mặt cùng quay đầu, cùng nhìn về phía hai người họ.
Úc Ninh cũng không nhịn được nhìn về phía bọn họ, hai người ngoại quốc này có lẽ phát hiện mình bị người Trung Quốc bao vây, vừa rồi còn vênh váo đắc ý lúc này đã ngượng ngùng ngậm miệng.
“Hi vọng lát nữa hai người cũng có thể tự tin như thế.” Úc Ninh đứng thẳng lưng, lấy cờ đỏ từ trong túi ra.
May mà vừa rồi lúc đi vào đã mua hai cái.
Úc Ninh vừa xem thi đấu, vừa vẫy cái cờ nhỏ, rất có tiết tấu.
Nhưng không còn dám hô nữa.
Nhận thấy cát ngôn của hai người ngoại quốc, thi đấu đi vào phần sau, vận may của TVT thật sự rất tốt, toàn bộ hành trình đều ở trong khu vực an toàn, mà mấy người chiến đội Bắc Mỹ vừa rơi xuống cùng một nơi với bọn họ mỗi lần đều ở ngoài khu vực an toàn, thậm chí có mấy lần bị người ngăn ở bên cạnh vòng.
Có thể nói là vô cùng thảm.
Thảm giống như bọn họ còn có chiến đội Hàn Quốc điểm tích luỹ xếp hạng hai, nhiều lần co vòng đều vừa lúc ở bên ngoài vòng tròn, còn có thể vừa vặn gặp phải người khác.
Úc Ninh cảm thán, đó là mặt trời trong trò chơi, không phải về ngoài, là cái loại mặt không đỏ. Cũng có thể là bởi vì dáng vẻ Lục Quyện đẹp trai đi.
Khi đến vòng chung kết, TVT chiếm lĩnh một nơi vô cùng có ưu thế, đội bọn họ không có bất cứ thành viên nào tử vong, thậm chí dọc đường cũng không đánh nhau với đội ngũ khác, bình thản đến không giống phong cách của TVT.
Trước mắt chỉ còn TVT còn đủ thành viên.
Mà chiến đội VA đã bị đào thải.
Khi tiến vào vòng chung kết, hai chiến đội dẫn đầu đã giành lấy không ít điểm đầu người, lúc này TVT có yếu hơn họ một chút, nhưng nếu ván này có thể thành công ăn gà…
“Đánh nhau! Là TVT động!” Giọng MC đột nhiên kích động, “Các bạn có thể nhìn thấy tuyển thủ Luju vừa rồi vẫn thủ ở đây! Hoá ra là vì ngồi đợi họ sao! Tính nhẫn nại này thật là quá tốt rồi! Trước kia vẫn luôn cảm thấy Luju là tuyển thủ bốc đồng!”
Trong khi MC đang nói chuyện, TVT vây công chiến đội Bắc Mỹ còn lại hai người!
Nhìn ưu thế nhân số, thành công nhận lấy hai đầu người!
Mà sau khi giải quyết hai đối thủ mạnh nhất, bọn họ đặt mục tiêu lên chiến đội Hàn Quốc, có vẻ là tình nguyện giữ lại các chiến đội khác cũng không muốn để hai đội này có người sống xuất hiện trong vòng chung kết.
“A a a a a TVT! TVT! TVT!” Ngay khi trên màn hình nhảy ra giao diện ăn gà, Úc Ninh không nhịn được vẫy cái cờ trong tay thật mạnh.
Khởi đầu tốt đẹp!
Rốt cục TVT cũng ăn gà!
Tổng điểm tích luỹ đã vượt qua chiến đội Hàn Quốc dẫn vị trí thứ hai!
Hưng thi đấu có tính đảo ngược thấp, còn không thẻ vui mừng quá sớm, ngay cả như vậy cũng không thể ép được tâm tình kích động của mọi người.
Úc Ninh không nhịn được nhìn Lục đại ca toàn bộ quá trình đều im lặng.
Sau đó nhìn thấy Lục đại ca đứng lên, nhưng lại lập tức ngồi xuống, có lẽ lả cũng rất muốn reo hò nhưng ngại nhiều người, có hại cho thiết lập tổng tài bá đạo.
Úc Ninh nghĩ nghĩ, nhịn đau đưa cái cờ cho Lục đại ca: “Lục đại ca, anh có cần không?”
Lục Vinh nghiêm mặt xoay đầu, mắt nhìn lá cờ, “Không cần, có.”
Úc Ninh: “?”
Còn chưa hỏi ra, Lục Vinh đã kéo khoá túi đeo trên người ra.
Bên trong có một đống cờ đỏ, thậm chí có thể ra ngoài mở quầy bán.
Úc Ninh: “…” Úc Ninh hoài nghi người bán cờ nhỏ bên ngoài vừa rồi là Lục đại ca, nhưng hắn chẳng có chứng cứ gì.
Suy đi nghĩ lại, Úc Ninh lại hỏi Lục đại ca xin sáu cái cờ nhỏ, vừa vặn thành tám cái..
Lúc cầm tới tây, hình như hắn trông thấy Lục đại cả nhìn chằm chằm cờ nhỏ, vẻ mặt cực kì hâm mộ.
Úc Ninh cảm thấy có lẽ là hắn nhìn nhầm rồi.
Cục diện của trận thi đấu thứ hai bình tĩnh hơn trận đầu tiên nhiều, không có đội ngũ nào may mắn, TVT cũng hành động nhiều hơn trận đầu tiên nhiều, nhìn thấy đầu người có thể lấy liền lấy.
Trong nhất thời không để đội khác đoán ra hành động của họ.
Tôn Lật ngồi trước mặt Úc Ninh không nhịn được nói: “Lại nữa, đây chắc chắn là sách lược của Lục Quyện, Giang Lầu không nghĩ ra được thủ đoạn bẩn thế này, một trận đổi đấu pháp một lần, làm hại đội khác không biết đối mặt với bọn họ như thế nào.”
Ai mẹ nó biết được bọn họ vẫn là chính diện hay là trực tiếp chạy trốn?
Hai người ngoại quốc bên cạnh Úc Ninh: “Đã nói là vận may của bọn họ tốt mà.”
Vừa nói xong, mấy người Trung Quốc lại nhìn bọn họ.
Muốn trách thì trách lúc này mọi người nói chuyện không lớn, bọn họ nói cái gì người khác đều có thể nghe rõ.
Mà trận này kết thúc, TVT vẫn duy trì tổng điểm tích luỹ hạng hai, rút ngắn chênh lệch với chiến đội Bắc Mỹ hạng nhất.
Nhưng đến khi trận thứ ba bắt đầu, rõ ràng không ít chiến đội bắt đầu nóng nảy, thậm chí bắt đầu nhằm vào.
Mà chiến đội bọn họ nhằm vào chắc chắn là TVT, gặp phải chiến đội khác vẫn tiếp tục đánh, găp phải TVT thì chính là đuổi theo đánh.
Đương nhiên TVT không có khả năng bị bọn họ đuổi theo đánh, Lục Quyện ngồi tại chỗ vẫn nhẹ nhõm: “Chúng ta cứ ngồi đợi trong phòng, dù sao bọn họ cũng sẽ tự đưa đến.”
“Đội trưởng, thật thích lưu thủ…”
Vừa mới dứt lời, một quả mìn ném đến ngay bên chân Nam Bắc, Nam Bắc: “A a a a đội trưởng em chạy vì nể anh! Đừng lưu thủ! Đám người này không nói võ đức.”
“Trông thấy người rồi, đầu người! Cấp ba! Đội trưởng em muốn cái mũ cấp ba! Cho anh chính là mỹ thiếu nữ ngọt nào!”
Lục Quyện đang nhảy cửa sổ, nghe thấy lời này khó hiểu mà dừng lại hai giây, “Trần Kiết, nhắm chuẩn cái đầu, đánh đầu hắn.”
“Vẫn là đầu xanh!!! A Kiết đáng yêu! Cậu nhẫn tâm sao!”
Trần Kiết lấy súng ra: “Anh đừng nói, không nghe được tiếng bước chân.”
Nam Bắc im lặng.
Không khí khẩn trương cứ thế bị bọn họ náo loạn đến không còn, trong nháy mắt đã trở nên dễ thở hơn.
Đến lúc đếm ngược co vòng, TVT đυ.ng phải chiến đội Bắc Mỹ.
Khống giống trận đầu tiên gặp người liền chạy, TVT hoàn toàn không có ý định bỏ chạy.
“Chúng ta có thể nhìn thấy Nam Bắc TVT vòng ra phía sau, bọn họ chuyển bị đánh nhau! Nhưng lần này đội đối diện đầy đủ thành viên. “MC này là khu Bắc Mỹ.
Một MC khác lập tức cứu vãn: “Phải rồi, TVT đã hao tổn hai đội viên, nhưng chúng ta biết thực lực hai đội là ngang nhau, ai thắng ai thua còn chưa chắc chắn… A chúng ta thấy Luju thu một cái đầu người!!! Nhưng đồng thời TVT cũng bị đào thải! Nhưng điểm tích luỹ của bọn họ trong trận này rất cao!”
TVT bị đào thải, khu người xem lập tức bộc phát ra một trận ồn ào.
Hai người ngoại quốc bên cạnh Úc Ninh kích động đến không ra hình dạng: “Đã nói bọn họ chỉ dựa vào vận may, đội Trung Quốc chẳng phải đối thủ gì mạnh.”
Úc Ninh ồ một tiếng, dùng tiếng Anh nói: “Tôi cũng cảm thấy, đội nào có thể trở thành đối thủ mạnh của Trung Quốc.”
Hai người ngoại quốc nghiêng đầu nhìn hắn, mọi người đối với một người có dáng vẻ đẹp khó tránh khỏi sẽ sinh hảo cảm, nhưng lúc này Úc Ninh đơn thuần nói ra lời phản bác, người ngoại quốc cười ha ha, còn chưa kịp nói ra lời, đội Bắc Mỹ liền bị đào thải.
Đám Tôn Lật cũng đồng loạt quay đầu nhìn bọn họ.
Hai người liền im miệng.
Trận này kết thúc, tổng điểm tích luỹ của TVT rớt xuống thứ ba, mặc dù trận này điểm tích luỹ của bọn họ không thấp, nhưng đội Hàn Quốc thành công ăn gà. Mặc dù như thế lại vẫn thành công rút ngắn chênh lệch điểm số với chiến đội Bắc Mỹ, ba đội dẫn đầu số điểm tích luỹ chỉ chênh lệch một hai điểm.
Mà tổng điểm tích luỹ của chiến đội VA từ thứ hai đếm ngược biến thành thứ ba đếm ngược.
Trong thời gian nghỉ giữa trận, Úc Ninh mở bình luận trên mạng ra.
Không ít người đều đang nói lần này TVT rất khó xoay người, cũng không phải mỗi lần đều có thể giống như thi đấu toàn cầu trước đó thành công xoay người trong hai trận cuối cùng.
Một giờ sau, trận thứ hai đếm ngược bắt đầu.
Phần sau trận thi đấu rõ ràng càng khiên động lòng người hơn nửa phần trước, lúc trước còn có tiếng châu đầu ghé tai thì thâm, lúc này chỉ còn tiếng MC và tiếng trò chơi.
“Chiến đội VA được lựa chọn vào phòng.”
“… Thế mà đánh nhau? Không liên quan đến thu đầu người! Không đúng! TVT đến để thuyết phục! Phát hiện mỗi trận TVT đều có thể mang đến cho chúng ta thể nghiệm không giống nhau!”
Ngay cả MC cũng phát hiện, trận này TVT đánh chuyên chú hơn trước đó nhiều, lại không phải cứng rắn giống như trước đó mà vô cùng khiến người ta có cảm giác thấy đọi mạnh liền chạy đội yếu liền lên, mặc dù thi đấu cỡ này cũng không có đọi yếu, những đội này đều có phân chia rõ ràng, bọn họ vẫn duy trì đủ thành viên, chỉ có đội đủ thành viên mới có cơ hội sống sót đến cuối cùng càng lớn.
Tình huống này không bảo trì quá lâu, khi chỉ còn thừa lại mười đội, TVT liền xuất phát đến khu vực của chiến đội Bắc Mỹ.
“Tôi thật tò mò, làm thế nào mà TVT biết bọn họ ở đó?”
“Chuyện này tôi có thể giải thích cho bạn, mấy phút trước A Kỳ TVT từng đi ra ngoài một lần, mặc dù ống kính không quay đến hắn, nhưng tôi đoán lúc cậu ta đi thấy được phương hướng của đối phương, đồng thời đánh giá, trong thời gian này bọn họ sẽ không thay đổi vị trí.”
MC nói xong, Tôn Lật giải thích với đồng đội: “Chắc chắn là y không muốn để Bắc Mỹ giành điểm cao trong trận này, chắc chắn phải kéo xếp hạng của bọn họ xuống.”
“Phần thắng lật ngược trong một trận cuối cùng quá thấp.”
Như lời Tôn Lật nói, TVT chính là đánh bọc đội Bắc Mỹ! Lúc trước hỗn chiến, đội Bắc Mỹ và đội Hàn Quốc đánh nhau, hai bên đều tổn thất một đòng đội, TVT là nhìn trúng điểm này.
Ai sẽ chơi game đẹp? Chỉ là chọn lúc bạn có ít người thôi.
Đội Bắc Mỹ cũng không ngờ TVT sẽ mạo hiểm sớm như thế,, sau khi nghe tiếng bước chân mới cảnh giác.
Nhưng Lục Quyện và Nam Bắc phối hợp rất nhanh!
“Trực tiếp ném lôi! Luju sao có thể ném lôi trong nháy mắt đối thủ bắn súng được! Đây là dự đoán sao? Thời gian phản ứng này là bao nhiêu? MC không nhịn được kích động,, nhưng ống kính đang là chiến đội Bắc Mỹ, hoàn toàn không quay đến thị giác của Lục Quyện.
“Đừng kích động, tiếng bước chân.”
Vừa nói sao Lục Quyện không động đậy, trái lại là Nam Bắc vọt thẳng vào, chỉ là vì lừa bọn họ bại lộ tiếng bước chân.
“A a a a a a a a TVT! A a a a a a a !!!!!”
Lúc này MC trên đài căng thẳng kí©ɧ ŧɧí©ɧ hoàn toàn khác với yên tĩnh ở khu tuyển thủ, khán phòng cũng sôi sục hẳn lên.
Bởi vì đội TVT diệt Bắc Mỹ! Cho dù trận này họ không thể ăn gà, tổng điểm tích luỹ cũng có thể vượt qua đội Bắc Mỹ! Mà đội Hàn Quốc mất đi một người trong lần đầu giao đấu! Hiển nhiên người mà TVT sẽ giải quyết tiếp theo là họ.
Không biết có phải có người hoảng loạn bước chân không.
Ống kính rốt cuộc lướt qua khu tuyển thủ, mặc dù không dừng lại mặt Lục Quyện như ống kính trong nước, nhưng ống kính HD có thể nhìn thấy rõ lúc này Lục Quyện vô cùng chăm chú nhìn vào màn hình máy tính.
Úc Ninh nghe thấy bên tai có người hô tên Lục Quyện.
Trận thi đấu này kết thúc sau hai mươi phút, tổng điểm tích luỹ của TVT phản công hai đội khác.
Mà một trận cuối cùng, mới là mấu chốt, điểm số của ba đội cận kề nhau, không đến cuối cùng không ai biết được cuối cùng sẽ xảy chuyện gì.
Trận thi đấu cuối cùng bắt đầu, Úc Ninh căng thẳng không ngừng uống nước, vừa nghiêng đầu, phát hiện Lục đại ca cũng đang uống nước.
Nếu không nhớ kĩ chuyện này, Úc Ninh cũng sắp quên Lục đại ca cũng ở hiện trường rồi.
Có lẽ phản ứng lúc căng thẳng của mọi người đều giống nhau…. Đám Tôn Lật cũng đang uống nước.
Trận quyết thắng, cho dù là đội nào, cũng đều là suy nghĩ liều một phen.
TVT lại vẫn trầm ổn như cũ, mà đội Bắc Mỹ trái ngược với tình thế của trận đầu tiên, bọn họ lại tránh chiến đội TVT.
Nếu như lúc này gặp gỡ, hai đội ngũ đều là bắt đầu không tốt, nhưng TVT cũng không để ý những điều này, khi đội bọn họ chạy khi, thậm chí Lục Quyện còn cầm súng ngắm hồi lâu.
Nhưng không có cách âm, đánh người không chết còn bại lộ vị trí, Lục Quyện thu tay lại.
Trận này nhìn bề ngoài kích động, thực thế lại không kịch liệt bằng trận vừa rồi, mà TVT toại nguyện chạm mặt chiến đội Bắc Mỹ và Hàn Quốc trong vòng chung kết.
Trước đó, ba đội ở riêng nhưng đầu người giống nhau.
Mà ba đội đều còn lại ba người giống nhau.
Lục Quyện vừa bị người lấy đầu đi, lúc này tỉnh táo chỉ huy: “Trên người có mấy trái mìn?”
Trần Kiết thở dài một hơi: “Ba cái.”
“Hai đội họ chắc chắn sẽ đánh.” Dù sao TVT có ưu thế địa hình, mà bọn họ lại không biết người mai phục đối diện là ai.
Chắc chắn chọn cái dễ đánh một chút.
Tần Kỳ và Tần Kỳ ghé vào một chỗ không dám động, nghe tiếng bước chân bên tai.
“Người Bắc Mỹ động thủ!” MC kích động lên tiếng, chỉ có thị giác Thượng Đế mới nhìn thấy. Kết quả của trận này đã được quyết định.
Trong khi đội Bắc Mỹ và đội Hàn Quốc đánh nhau sứt đầu, Trần Kiết và Tần Kỳ bắt đầu điên cuồng ném lôi, vị trí của bọn họ có thể nói là rất tốt, ở trên dốc, tầm mắt tốt lại được che chắn.
Trần Kiết và Tần Kỳ đều run, nhưng ném mìn rất chuẩn!
Trong nháy mắt, trong đấu trường phát ra tiếng hò hét kịch liệt!
“TVT!!! TVT!!!”
Úc Ninh nghe thấy bên tai đều là tiếng gọi TVT, có người Trung cũng có người ngoại quốc, nghe thấy có người đang khóc, có người đang cười, có người reo hò, có người lại than thở.
Còn nghe thấy hai người ngoại quốc trước đó đang khẽ chửi mắng.
Hắn trông thấy đám Tôn Lật phía trước đồng loạt đứng lên, không có hò hét, lại cúi đầu về phía vị trí tuyển thủ.
Không ai biết vì sao bọn họ làm vậy.
Nhưng Úc Ninh đưa tay ôm vị trí trái tim mình.
Bởi vì yêu quý.
Nửa phút sau khi thi đấu kết thúc, hình ảnh bốn người TVT xuất hiện trong màn hình lớn ở trung tâm,, mà bảng xếp tổng điểm tích luỹ cũng đổi mới.
Cái tên TVT vẫn đứng đầu như cũ.
Ý vị thế nào?
Đương nhiên có nghĩa - - TVT là quán quân!
“A a a a! Lục Quyện em yêu anh!” Úc Ninh cầm cờ nhỏ nhảy dựng lên, có lẽ đây là việc điên nhất mà hắn từng làm, cho dù ở trong nơi có nhiều người như vậy, một tiếng em yêu anh vẫn vô cùng rõ ràng, như muốn đánh vỡ màng nhĩ của chính mình vậy.
Tám cái cờ nhỏ vẫy vẫy, mắt đỏ lên.
Mà ống kính giống như nghe thấy lời hắn nói, lại chuyển qua phía Lục Quyện.
Lần này, dường như Lục Quyện có cảm ứng nhìn về phía ống kính, giốn như đối mắt với Úc Ninh.
Rõ ràng xa như vậy, nhưng lại giống như bọn họ nhìn thấy nhau..
Úc Ninh trông thấy Lục Quyện há miệng.
Không nghe được, nhưng có thể hiểu khẩu hình.
Lục Quyện nói: “Kết thúc rồi.”
Mà khán đài không biết là ai dẫn đầu, hỗn loạn gào thét, ‘TVT, chúng tôi yêu các bạn!!!’