“Thi đấu cho tốt.” Lục Quyện dựa ở cạnh cửa vuốt di động, nhìn các thành viên EVE lên đài thi đấu biểu diễn: “Nếu thi đấu biểu diễn thua, mất mặt chính là các cậu.”
Tôn Lật nghiến răng: “Cậu không thể nói một câu tốt lành sao? Khôg nhìn xem trên mạng mắng chửi các cậu thành cái dạng gì rồi?”
Nam Bắc lập tức oa oa: “Anh thật là độc ác, có phải muốn đánh tan quân tâm chúng tôi không!”
Hai đội hơn nhua nhau, có thể xem như giải toả bầu không khí.
Hôm nay không có thi đấu chính thức, xem như đang trong thời gian nghỉ ngưi, cũng là ngày thi đấu biểu diễn.
Lục Quyện nghe vậy cười khẽ, lại cúi đầu xem di động.
Khoảng cách với tin nhắn gần đây nhất Úc Ninh gửi cho y đã quá lâu, theo tình huống bình thường, hai người dù có chênh lệch thời gian, Úc Ninh hẳn cũng nên rời giường rồi..
Chờ đám EVE đi rồi, Nam Bắc nhìn Lục Quyện bên cạnh liên tục nhìn di động: “Đội trưởng, huấn luyện viện gọi phục bàn, hôm tính tình huấn luyện viên không tốt lắm.”
Lục Quyện cau mày, cầm di động đáp lời: “Hôm nay tính tình tôi cũng không tốt lắm.”
Nam Bắc nghẹn họng.
Hai cái người này.
Không phải huấn luyện viên là cẩu độc thân giống cậu ta, Nam Bắc còn tưởng hai người huấn luyện và đội trưởng còn là đồng bệnh tương liên đấy.
Lúc Úc Ninh đến được khách sạn Lục Quyện ở, trời đã tối hẳn.
Hắn ngồi máy bay và xem, nên không được, lại thêm uống thuốc say xe, thiếu chút nữa ngủ quên mất.
Cũng may người lái xe là người tốt, thấy hắn không khoẻ, còn đi khách sạn gần đấu trường, lúc này mới hiểu, có lẽ là cảm thấy hắn đi xem thi đấu, còn vô cùng thân thiết hỏi: “Thích chiến đội nào?”
Lái xe cố ý dùng tiếng anh.
Cũng may anh ngữ của Úc Ninh không tệ, cũng có thể hiểu được.
“Tôi đi thăm bạn trai.” Úc Ninh nhìn phong cảnh lao nhanh ngoài cửa xe, và kiến trúc hoàn toàn không giống phong cách trong ước, “Thuận tiện đi xem thi đấu.”
“Vậy chắc chắn là cậu rất yêu y, ngàn dặm xa xôi đến thăm y.”
Úc Ninh không phủ nhận.
Trước khi xuống xe, lái xe còn chỉ đường cho hắn: “Phía sau chỗ đó có giáo đường, các cậu có thể đến đó hẹn hò.”
Lái xe chỉ giáo đường ngay phía sau khách sạn.
Có điều trước đó Úc Ninh không có ý tưởng này, được lái xe nhắc nhở, cũng có chút rục rịch.
Giáo đường cũng là nơi dùng để kết hôn.
Ở bên trong, mặc dù đồng tính đã được phổ biến hơn trước, nhưng giới luận hôn nhân cùng giới vẫn chưa được thông qua.
Thẳng đến khi xuống xe, bị gió đêm thổi, Úc Ninh lạnh đến run người, mới thanh tỉnh.
Hình như hắn nghĩ hơi xa quá.
Đứng trước cửa khách sạn, Úc Ninh mới gửi tin nhắn cho Lục Quyện.
Mở wechat ra, khi hắn đang ở trên máy bay và trên xe, Lục Quyện đã gửi cho hắn rất nhiều tin nhắn.
Đều hỏi hắn đã dậy chưa.
Thậm chí còn có Tống Triệu gửi tới, chuyện này hắn cũng có nói với Tống Triệu, Tống Triệu còn vô cùng nghiêm khắc phê bình hắn, cái gì cũng nói ra. Nhưng cuối cùng vẫn lên danh sách một đống đồ để hắn mua hộ trước khi trở về.
Lập tức Úc Ninh cảm thấy chột dạ.
Không nói với Lục Quyện là muốn cho y kinh hỉ, nhưng cũng quen rằng Lục Quyện sẽ lo lắng, hẳn là trước khi hắn xuất phát nên cho Lục Quyện vài châm dự phòng.
Úc Ninh gửi tin nhắn cũng trực tiếp.
Chỉ là để Lục Quyện bớt lo, thuận tiện hỏi y có tiện xuống lầu đón hắn hay không.
Gửi xong, hắn liền đi vào khách sạn.
Đám Lục Quyện ở khách sạn rất lớn.
Dưới sảnh lớn có mấy nam sinh tóc vàng đang ngồi, mặc đội phục, tụ lại giống như là đang thảo luận gì đó.
Trong đó có người thấy Úc Ninh đi ngang qua, dùng tiếng anh hỏi người đồng đội: “Người Trung.”
“Khá quen.”
Nơi ngày không ồn ào, người kia nói cũng không nhỏ, Úc Ninh cũng nghe thấy, vô thức hướng mắt nhìn đối phương.
Trước khi đến đây Úc Ninh đã lên mạng tìm hiểu, khách sạn này đã có các tuyển thủ chuyên nghiệp ở đầy phòng.
Nam sinh vừa nói chuyện kia là người mắt xanh,, nhìn tuổi không lớn lắm, Úc Ninh nhớ lần trước Lục Quyện tham gia thi đấu toàn cầu, hình như người này ũng từng lướt qua trước ống kính.
Đối với dung mạo của người xinh đẹp, Úc Ninh sẽ có ấn tượng tương đối sâu sắc.
Phát hiện ánh mắt của hắn, mắt xanh lập tức nở nụ cười: “Này, ~bạn nhỏ xinh đẹp~”
Úc Ninh dừng bước chân.
Cách người nước ngoài chào hỏi luôn có chút khó đỡ.
Úc Ninh chỉ có thể lễ phép đáp lại: “Xin chào.”
Thấy hắn biết tiếng Anh, nói cũng không tệ lắm, mắt xanh cười toả nắng, “Em đến tìm người sao?”
Cậu ta hỏi xong, hình như đồng đội bên cạnh hắn nhớ ra gì đó: “Tôi nhớ ra rồi! Đây có phải là bạn trai của Quyện không?”
Tốc độ nói của người này quá nhanh, Úc Ninh chỉ nghe được nửa câu “bạn trai Quyện”.
“A~” Mắt xanh có vẻ tiếc nuối, nhưng vẫn vỗ vỗ chỗ trống bên cạnh mình,
“Hoá ra là cậu, tôi cảm thấy cậu rất đáng yêu, tính tình Quyện kém như vậy, cậu thật sự ở yêu đương với anh ta sao?”
Úc Ninh nhếch môi cười, lắc đầu từ chối lời mời.
Nhưng các đồng đội của mắt xanh hình như rất hứng thú với chuyện Lục Quyện có bạn trai, đều đứng lên vây quanh Úc Ninh, vô cùng quen thuộc hỏi hắn; “Thật sự là bạn trai của Quyện sao?”
“Vì sao Quyện có thể tìm được cậu bạn trai đáng yêu như vậy?”
“Chúng tôi là chiến đội VA, cậu có từng nghe tên sao?”
“…”
Bọn họ đều nói tiếng anh, khẩu ngữ cực nhanh, phía sau Úc Ninh cũng không phân biệt được là ai đang nói cái gì.
Nhưng lại không thể cứ thế rời đi.
Từ trong đôi ba câu của bọn họ có thể nghe được, có lẽ những người này rất thích Lục Quyện?
Nhất là mắt xanh.
“Quyện hung dữ như vậy, bình thường y cũng hung với cậu sao?”
“Tôi khôg ngờ được sao người này có thể yêu đương, cậu có thể nói một chút các cậu quen biết như thế nào không?”
“Nếu như y khi dễ cậu, cậu cứ tới tìm tôi, chúng ta thêm bạn bè đi?”
Lúc Lục Quyện xuống tới nơi, lập tức nhìn thấy Úc Ninh bị mấy cái đầu tóc vàng bao quanh ở giữa sảnh lớn.
Mái tóc đen của Úc Ninh quả thực rất dễ nhận ra.
Nhất là… Mắt xanh đứng bên cạnh Úc Ninh, hai người cầm di động trao đổi cái gì đó.
Khoé môi đang cong lên của Lục Quyện lập tức hạ xuống.
“Tôi không có wechat nhưng tôi có youtube, cậu thấy sao? Nếu như không thể, vậy cậu chờ tôi tải wechat đi.” Mắt xanh tha thiết chân thành nhìn chằm chằm Úc Ninh, “Chúng ta có thể dùng wechat nói chuyện phiếm.”
Úc Ninh vừa định nói chuyện, trên tay bỗng có một lực kéo lớn, hắn không phòng bị, trự tiếp bị người ta kéo từ bên người mắt xanh lui ra sau hai bước, sau đó rơi vào l*иg ngực quen thuộc.
Vẻ mặt Lục Quyện rất kém, “Ở đây làm gì?” Đây là y nói với Úc Ninh.
Người VA thấy Lục Quyện tới cũng không sợ y, vẵn cười toe toét như vừa rồi, “Quyện! Bạn trai anh thật đáng yêu!”
Lục Quyện ồ một tiếng.
Dù y học hành chẳng ra sao, nhưng vì tranh tài, cũng có một thời gian học tiếng Anh, Lục Quyện không phải người không thể học, trái lại, y có năng lực tiếp nhận tri thức rất mạnh.
Khẩu ngử đều có thể nghe hiểu.
Nhưng y không dùng tiếng Anh đáp lại mà lại dùng tiếng Trung hỏi: “Đó cũng là bạn trai tôi, liên quan gì đến mấy cậu?”
Úc Ninh đứng bên cạnh ngửi thấy mùi chua trên người y, lập tức dở khóc dở cười, giải thích với người VA: “Chúng ta lên đi, sau này có cơ hội gặp lại.”
Mắt xanh tiếc nuối nhìn hắn, lại nói với Lục Quyện: “Quyện, anh đừng ngay cả bạn bè cũng không cho thêm thế chứ?”
Trả lời cậu ta là vẻ mặt không biểu tình lôi kéo Úc Ninh đi về hướng thang máy, ngay cả hành lý của Úc Ninh cũng phát ra tiếng lăn vô tình.
Người VA sớm quen với dáng vẻ này của Lục Quyện, không quan trọng nhún vai: “Hôm nay thần tượng của bạn không muốn để ý đến bạn.”
Mắt xanh hừ một tiếng, thu hồi ánh mắt từ trên người Úc Ninh: “Sẽ có ngày, to càng lợi hại hơn anh ta.”
“Còn có thể tìm bạn trai càng đáng yêu hơn bạn trai của anh ta.”
“Bọn em đâu nói gì.” Úc Ninh bị Lục Quyện nắm tay.
Không biết là Lục Quyện ăn dấm chua hay là tức giận, tóm lại nắm rất chặt, không cần nhìn Úc Ninh cũng biết cổ tay lại bị đỏ lên rồi, nhưng giải thích thì vẫn cần thiết.
“Em cũng không có thêm bạn bè với cậu ta.”
Lục Quyện vẫn không nói chuyện.
Mí mắt trái của Úc Ninh nhảy lên mấy cái, luôn cảm thấy có dự cảm không lành.
Ra khỏi thang máy, Lục Quyện đi nhanh, Úc Ninh bị kéo gần như là chạy theo, chỉ có thể cố gắng theo bước chân Lục Quyện, tiếp tục giải thích, “Cậu ta mới mười tám tuổi.”
“Em không thích người nhỏ tuổi.”
Nhưng không thể phủ nhận, Úc Ninh là nhan khống, quả thật cảm thấy dáng vẻ mắt xanh rất đẹp, là vẻ đẹp khác với người Trung, khác với Lục Quyện.
Nhưng so ra, Lục Quyện vẫn đẹp hơn.
Cũng may phòng cách không xa.
Khi mở cửa phòng Lục Quyện vẫn không buông tay.
Cửa phòng bị mở, Úc Ninh bị Lục Quyện đẩy lưng vào phòng, sau đó là tiếng đóng cửa.
Lục Quyện dùng chân đạp cửa, vali hành lý của Úc Ninh cũng bị Lục Quyện đá ra cạnh cửa.
Úc Ninh muốn đi vào trong, Lục Quyện lại không cho, ngay tại cửa lôi kéo hắn, một lần nữa kéo hắn vào ngực, một tay ôm eo, đẩy hắn vào tủ cạnh cửa.
Tủ không cao, chỉ ngang eo Úc Ninh, phía sau lưng chống vào cạnh tủ có hơi đau.
Úc Ninh bị ép ngửa đầu nhìn Lục Quyện, chưa kịp nói, nụ hôn của Lục Quyện đã rơi xuống.
Cánh môi bị cắn, Úc Ninh bị đau, nhưng không có sức phản kháng.
Hắn ngồi xe mệt nhọc, Lục Quyện lại giống như phát điên mà hôn hắn, quần áo cũng bị làm cho lộn xộn.
Có lẽ cảm thấy vị trí này không tốt, nửa đường Lục Quyện dừng lại, ôm eo Úc Ninh, để hai tay Úc Ninh chống lên vai mình, mượn lực ngồi lên tủ.
Độ cao hai người đổi ngược.
Úc Ninh chỉ có thể cúi đầu nghênh hợp.
Bên trong gian phòng ngập tràn tiếng thở dốc hoà với âm thành mập mờ.
Úc Ninh thất thần tựa trên vai Lục Quyện, “Anh…”
“Em còn chưa tắm rửa.”
“Vẫn thơm.
Lục Quyện nghiêng đầu hôn hắn, yết hầu chuyển động, “Đàn ông đẹp không”
Úc Ninh chỉ có thể dụi đầu vào cổ hắn, “… Không đẹp.”
Hắn nào dám nói gì.
Nghe thấy hắn trả lời, Lục Quyện dường như còn chưa hài lòng nhưng vẫn không tiếp tục làm khó hắn.
Úc Ninh quả thật rất mệt, hơi giày vò một lát đã chịu không nổi, cảm giác đi đường cũng không xong, dứt khoát ôm cổ Lục Quyện, hai chân cuốn lên hông y, để Lục Quyện ôm hắn đến phòng tắm.
Lục Quyện không thể ở đây lâu, bên kia còn đang chờ y tiếp tục phục bàn, dặn dò Úc Ninh hai câu, lại rời đi.
Úc Ninh chìm vào giấc ngủ, lúc tỉnh lại, ngửi thấy trong phòng có mùi cháo thơm.
Bên này ba bữa đều là cơm Tây, cũng không biết Lục Quyện tìm được cháo từ đâu, vẫn còn nóng.
Lục Quyện vẫn ngồi trê sô phô loay hoay máy tính bảng, hình như đang xem video, vì để không làm ồn hắn nên cố ý đeo tai nghe.
Úc Ninh phản ứng hơi chậm: “Anh còn chưa ngủ?”
Lục Quyện nghe thấy hắn nói chuyện, quay đầu lại, “Còn có vài video chưa xem xong, sao lại tỉnh rồi?”
“Tỉnh rồi thì ăn cháo đi.”
Úc Ninh quả thật đói, không từ chối, vô cùng dứt khoát đứng lên.
“Bọn họ thi đấu biểu diễn xong rồi sao?”
Lục Quyện nhìn thời gian dưới góc phải máy tính bảng, “Xong rồi, quan tâm bọn họ như vậy?”
Nghe thấy ngữ khí không đổi của Lục Quyện, Úc Ninh lập tức nói sang chuyện khác, “Không có, em chỉ thuận miệng hỏi thôi.”
Nói xong, hắn liền ngoan ngoãn húp cháo.
Lục Quyện cũng không nói gì thêm, thỉnh thoảng sẽ gõ bàn phím mấy lần.
Dù hai người đều không nói lời nào, Úc Ninh lại cảm thấy ấm áp.
Có lẽ là vì đã vài ngày không gặp Lục Quyện, nhìn thấy y cảm giác trong lòng càm sâu thêm, thậm chí cảm thấy đến gặp Lục Quyện là chuyện đáng giá.
Trước kia rõ ràng hắn không phải loại người này.
Lục Quyện đương nhiên không biết suy nghĩ của hắn, thấy Úc Ninh ăn cháo xong còn ngồi ngẩn người, cau mày, “Tới đây.”
Vừa rồi Úc Ninh sợ quấy rầy y, cũng không dám qua, Lục Quyện vừa gọi, hắn liền chạy đến ngồi xuống cạnh Lục Quyện.
Hai người ở gần, Úc Ninh còn ngửi thấy mùi sữa tắm trên người Lục Quyện giống với mùi sữa tắm trên người mình.
Úc Ninh nâng mắt nhìn.
Lục Quyện vẫn đang xem chiếu lại thi đấu, có lẽ là bởi vì thời gian thi đấu này đội bọn họ biểu hiện không quá tốt, Úc Ninh phát hiện y xem đi xem lại thao tác đoạn này.
Có lẽ là phát hiện hắn hiếu kì, Lục Quyện ngiêng đầu lườm hắn, lấy xuống tai nghe, “Vì sao không nói tiếng nào liền tới?”
Vừa nói thế nhưng vẫn xem video không rời mắt.
Ngữ khí nghiêm túc, Úc Ninh liền khó hiểu mà căng thẳng.
Tới lúc tính sổ rồi.
Úc Ninh nuốt nước miếng, đưa tay nắm cánh tay Lục Quyện, “Chỉ là… Hơi nhớ anh.”
Lục Quyện đáp, vẫn bất vi sở động, nào có vẻ bức thiết như trước đó, dường như muốn nuốt hắn vào xương luôn.
Thoạt nhìn có vẻ tức giận.
Lục Quyện này, tức giận thì càng trở nên bình tĩnh, nói chuyện cũng vô cùng nghiêm túc.
Nhưng Úc Ninh không quen dáng vẻ này của y.
Thấy thế, Úc Ninh không nhịn được cởi dép, dùng mũi chân cọ chân y.
Cử chỉ này có thể xem như câu dẫn.
Lục Quyện quả nhiên lại nghiêng đầu nhìn hắn, mặc dù lông mày cau lại nhưng ánh mắt lại không giống vừa rồi.
Úc Ninh liếc mắt nhìn xuống, lập tức thu hồi, khó hiểu mà đỏ tai..
“Nghỉ ngơi đủ rồi?” Hô hấp Lục Quyện dần biến nặng.
Úc Ninh lập tức lắc đầu, “Không có, vẫn rất mệt, đi máy bay quá mệt.”
Tính ra thì đây là lần thứ hai hắn xuất ngoại, cũng là lần thứ hai đi máy bay.
Vừa nói, vừa cấp tốc thu hồi chân.
Lục Quyện vẫn nhìn chằm chằm máy tính bảng, nhưng Úc Ninh biết y có lẽ không kiềm được, cũng không có tâm tư để xem, video thả trôi không còn tiếp tục lặp lại đoạn vừa rồi nữa.
Úc Ninh cảm thấy hắn đang quấy nhiễu công việc của quân vương.
“Vậy anh tiếp tục xem đi, anh ăn tối rồi sao? Ở đây không có gì ăn?” Úc Ninh định nói sang chuyện khác.
Lục Quyện lại buông máy tính bảng xuống, nhìn hắn,, “Ăn rồi.”
“Nhưng chưa no.”
Úc Ninh cảm thấy lời này của hắn có thâm ý, nhưng Lục Quyện cũng không có động tác, chỉ vuốt huyệt thái dương.
Nhìn ra được y cũng rất mệt, những ngày thi đấu bọn họ cũng phải duy trì trạng thái thi đấu cường độ cao, dù xuống khỏi đấu trường cũng không thể thư giãn.
Úc Ninh lập tức đau lòng lại tự trách.
Hắn không nên đột nhiên bay tới, không nên để Lục Quyện phải thêm gánh nặng.
Do dự một lát, Úc Ninh đưa tay bóp hai cái trên vai y, “Em mát xa cho anh?”
Rõ ràng hắn phát hiện thân thể Lục Quyện căng thẳng trong chớp mắt, sau đó lại trầm tĩnh lại, không nói chuyện, chỉ quay lưng lại.
Úc Ninh hiểu ý y, hai tay cũng bắt đầu ra sức.
Thủ pháp xoa bóp của Úc Ninh cũng không tệ lắm.
Chỉ là không tới một lát, Lục Quyện liền nắm tay hắn, “Đủ rồi, lại mát xa nữa, anh sợ không nhịn được.”
Giọng Lục Quyện hơi khàn.
Úc Ninh lập tức hiểu ý y, không dám quấy rầy y nghỉ ngơi, cũng không tiếp tục.
“Anh đi tắm.” Lục Quyện đứng dậy, thấy Úc Ninh vẫn nhìn mình chằm chăm, không khỏi có chút buồn cười, dáng vẻ y rất đáng sợ sao?
Doạ bạn trai mình thành dáng vẻ này rồi?
Y cúi người, hôn môi Úc Ninh, “Em đang nghĩ gì?”
Úc Ninh vô thức liếʍ môi, sau đó phát hiện sắc mặt Lục Quyện lại thay đổi, có lẽ là lửa nóng vừa đè xuống lại bốc lên, Úc Ninh phải nắm chặt cái gối ôm bên cạnh, “Không có gì, em… Em đi làm ấm chăn cho anh.”
Cũng không thể nói rằng vừa rồi hắn đang nghĩ nên dỗ người như thế nào nhỉ?
Lục Quyện kì thật… Rất dễ dụ.
Hắn nói xong, Lục Quyện híp híp mắt, lại nhìn chằm chằm hắn một lát, cuối cùng cũng đi vào phòng tắm.
Mặc dù nhịn rất vất vả, nhưng mấy ngày nay liên tiếp thi đấu đã rất tốn sức.
Úc Ninh nói làm ấm chăn chính là làm ấm chăn, nhiệt độ trên giường vẫn chưa hoàn toàn biến mất, hắn tựa vào đầu giường nghe tiếng nước trong phòng tắm bắt đầu chơi di động.
Nửa giờ trước Tống Triệu lại gửi tin nhắn cho hắn.
- Hai người bị chụp rồi [link]
- Cậu đâu rồi?
- Tôi hiểu, tiểu biệt thắng tân hôn
Úc Ninh sửng sốt, nhấn vào đường link Tống Triệu gửi.
Quả nhiên là bị chụp.
Đây chính là sảnh lớn của khách sạn này, nhìn ống kính thì hăn là người ở bên ngoài khách sạn chụp, cũng không biết là thân phận của Lục Quyện quá đáng chú ý hay là người chiến đội VA đáng chú ý, thế mà cũng bị bắt được.
Lục Quyện đang nắm tay hắn đi vào thang máy.
Úc Ninh lướt xuống, xem bình luận.
So với lúc bị fan bạn gái của Lục Quyện gửi trước đó, bình luận weibo đã rất bình hoà, fan kỹ thuật kệ bạn có yêu đương hay không, fan nhan sắc không ít người đã thuận theo tự nhiên, thậm chí còn xem lẫn không ít fan cp cuồng hoan.
Úc Ninh không nhịn được bật cười nhấn like bài viết.
Hắn lại lướt weibo một lát, cảm thấy có hơi nhàm chán, đều là mấy bài không có chất dinh dưỡng, thời gian này cũng không có phát trực tiếp để xem.
Cửa phòng tắm mở ra, Úc Ninh nghe thấy tiếng, vô thức nhìn về phía nhà tắm.
Lục Quyện một tay lau tóc, quần áo cũng không mặc, chỉ quây một cái khăn tắm.
Mặc dù không phải là chưa từng xem, Úc Ninh vẫn không tránh được đo tai, sau đó ho nhẹ, nói với Lục Quyện: “Giúp em lấy ít đồ trong vali.”
Lục Quyện dừng chân, cau mày, “Thứ gì?”
Hỏi như vậy nhưng vẫn kéo vali bị ném ở góc tường tới.
Úc Ninh giải thích; “Chồng tài liệu sao chép dày cộp, chủ đề nghiên cứu được viết ở trang đầu tiên.”
“Còn rất biết sai sử.” Lục Quyện cười khẽ, cúi người, kéo khoá rương hành lý.
Trong nháy tiếng kéo khoá vang lên, Úc Ninh đột nhiên nhớ ra gì đó, “Từ từ! Không được…!”
Vừa nói, hắn vừa bò tới cạnh giường.
Lục Quyện quay đầu nhìn hắn, lại không ngừng động tác mở rương.
Chờ Úc Ninh bỏ xuống giường, Lục Quyện đã mở rương ra, trông thấy thứ rất đáng chú ý trong va li, Lục Quyện nhịn không được cau mày.
Úc Ninh: “…”
Úc Ninh vẻ mặt tôi đã chết, một lần nữa bò lên giường, vùi người vào chăn không dám lên tiếng.
Lục Quyện không nói chuyện.
Nhưng chỉ lát sau Úc Ninh cảm giác giường lún xuống.
Lục Quyện vỗ mặt hắn, “Cái này, dùng tốt sao?”
Úc Ninh lựa chọn giả chết.
Vì sao hắn nghe Tống Triệu, đến sân bay còn phải đi siêu thị mua thứ này?
Mua cũng thôi đi còn cứ thế nhét vào vali, cũng không biết giấu đi chứ hả??
“Mang theo người?” Lục Quyện hình như rất hứng thú với thứ này, “Còn là hình xoắn ốc?”
“Rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ.”
Lúc Lục Quyện nói chuyện còn ngậm ý cười.
Úc Ninh: “…”
Úc Ninh không nhịn được thò đầu ra: “… Em không thấy… Chỉ tiện tay cầm mấy hộp.”
“Mấy hộp?” Lục Quyện quay đầu nhìn vali, còn mua rất đầy đủ.
Úc Ninh tiếp tục giả chết.
Lục Quyện hình như thả đồ về chỗ cũ, giường lõm xuống lại phục hồi như cũ.
Úc Ninh nhẹ nhàng thở ả.
“Tài liệu của em.”
Úc Ninh duỗi một tay ra cầm lấy.
Lục Quyện cười nhạo: “Em còn dám mua, sao lại không dám nhìn.”
“Vậy lúc đó em dám dùng sao?”
Úc Ninh: “…”
Úc Ninh sắp điên rồi.
Lục Quyện có thể ngậm miệng lại hay không.
“Anh đi tắm.” Lục Quyện đặt tài liệu ở đầu giường, lưu lại câu nói này, lại quay người vào phòng tắm.
Lần nữa nghe thấy tiếng đóng cửa, Úc Ninh hơi có cảm giác tội lỗi chui ra khỏi chăn.
Vali còn chưa đậy nắp, mấy thứ hắn mua đặt trong vali rất nổi bật.
Bởi vì lúc trước từng tìm hiểu, mấy thứ Úc Ninh mua cũng rất đầy đủ.
Nhưng bị phát hiện khó tránh khỏi cảm thấy mất mặt.
Hắn che mặt, im lặng thật lâu.
Chờ Lục Quyện ra ngoài, Úc Ninh còn đang không quan tâm mà lật tài liệu.
Ngay cả nhìn cũng không dám nhìn Lục Quyện.
Lục Quyện thì lại trực tiếp chui vào ổ chăn, y vừa tắm nước lạnh, trên người mang theo ý lạnh, tốc cũng chưa sấy khô, cổ còn có giọt nước.
Lúc vào ổ chăn, Lục Quyện liền ôm người vào ngực, giọt nước trên cổ y cọ vào trên vai Úc Ninh.
Úc Ninh vô thức đưa tay lau, lại bị Lục Quyện nắm tay.
“Đυ.ng.” Lục Quyện cúi xuống hôn gáy hắn.
Úc Ninh không dám nhìn y.
Hô hấp Lục Quyện nặng thêm, “Biết anh kìm nén đã lâu sao?”
“Có phải em thấy anh tuổi trẻ, kìm nén không tốt?”
Úc Ninh liền hiểu ý y, ngữ khí vừa yếu ớt vừa chột dạ, “Không phải, anh vu oan em.”
“Mẹ.” Lục Quyện hiếm khi nói lời thô tục, “,Hôm nay em có thể ngậm miệng không?”
“Em vừa nói chuyện tôi liền cứng.”
Úc Ninh cứng đờ cả người, ngậm miệng.
Nhưng Lục Quyện lại không hài lòng, “Tại sao không nói chuyện? Ngủ gật?”
Úc Ninh nhìn chằm chằm tài liệu mình mang đến, chỉ cảm thấy chữ lít nha lít nhít trước mắt đều không vào, bị Lục Quyện nói như thế lại bối rối, chỉ có thể lắc đầu.
Nửa ngày sau Lục Quyện lại nói: “Khôg phải tối này có thi đấu…”
Úc Ninh lần thứ hai nghe thấy y dùng khẩu khí này nói chuyện, trong lúc đó cũng không biết trả lời thế nào, chỉ có thể lật người nhìn y: “… Vậy… Vậy em dùng miệng?”
Hắn nhớ lần trước dùng miệng…. Lục Quyện thế mà nhanh.