Xem Mắt Với Đại Thần Điện Cạnh

Chương 12: Chơi game

Úc ninh hơi ngừng động tác lau tóc.

Trái lại thì cũng không phải, cũng không... sợ y.

Hắn rũ mắt, phủ khăn lông lên đầu, nghĩ một lát rồi mới gửi tin nhắn trả lời cho bạn hợp tác.

Lưu lệ ninh ninh đầu: [Không phải... Vận may hôm nay kém quá, không tiếp tục phát trực tiếp nữa ]

Mặc dù vận may kém cũng là một nguyên nhân, nhưng cuối cùng vẫn là vì chuyện Chu Quyết.

Mà loại chuyện này cũng không cần để Lục Quyện biết.

Không biết có phải Lục Quyện vừa hay đang xem điện thoại không mà chốc lát liền hồi âm: [Ừ, bây giờ có chơi game không? ]

Cũng không hỏi những thứ khác.

Úc Ninh rất ít chơi game ngoài thời gian phát trực tiếp, trước khi bắt đầu làm hoạt náo viên, trái lại thì có khoảng thời gian khá mê muội.

Nhưng, chơi game với tuyển thủ chuyên nghiệp như Lục Quyện... Quả thật rất có sức dụ dỗ.

Hắn còn chưa kịp trả lời Lục Quyện lại gửi tới một câu: [Vận may của tôi rất tốt ]

Úc Ninh ngập ngừng: [Tôi mở máy tính ]

Lục Quyện: [Ừ ]

Cái máy tính hỏng của Úc Ninh mở máy mất thời gian khá dài, hắn nhân lúc mở máy còn sấy tóc một lát, bởi vì tóc khá mềm, chờ lúc đăng nhập trò chơi, tóc đã khô rồi.

Vừa mới tiến vào giao diện chò trơi, lời mời của Lục Quyện liền gửi tới, anh vẫn dùng cái acc thiếu nữ xinh đẹp đó.

Bây giờ Úc Ninh vừa nhìn thấy cái id đó của anh liền rất khó tưởng tượng, vẻ mặt Lục Quyện sau máy tính vào lúc này rốt cuộc là vẻ mặt gì.

Chờ hắn chuẩn bị xong, Lục Quyện cũng không lại nói gì nhiều trên wechat, vô cùng dứt khoát mở trò chơi.

Trận này bọn họ gặp bản đồ rừng mưa nhiệt đới.

Bản đồ rừng mưa nhiệt đới cũng là một bản đồ nhỏ, nhưng so với bản đồ tuyết, bản đồ này càng thích hợp nằm sấp xuống đất, một bộ phận lớn của nó là rừng cây và bãi cỏ, nhân vật nằm trong bãi cỏ, có một số người chơi game không mang theo mắt, lúc nằm xuống đất đi tới bên cạnh cũng sẽ không bị phát hiện.

Nhưng cũng giống vậy, bản đồ này hết sức nổi danh với thánh địa súng, ví dụ như Độ Giả thôn, trụ sở huấn luyện.

Mới vừa lên máy bay, Úc Ninh mở bản đồ liếc nhìn đường máy bay.

Trên cùng bên trái đến dưới cùng bên trái.

Hắn vừa suy tính nhảy ở đâu, trong tai liền truyền tới một dòng điện nhẹ, "Muốn nhảy ở đâu?”

Giọng nói Lục Quyện hơi lãnh đạm, tâm tình không phập phồng.

Úc Ninh nháy mắt thu hồi ý tưởng muốn nhảy xuống đường biên biển, "Tôi... đều được."

Lúc này không phải phát trực tiếp.

Tính ra thì, ngoại trừ ngày đầu tiên xem mắt đó thì đây là lần đầu hắn và Lục Quyện... đơn độc ở chung.

Hắn vừa mới nói xong liền nghe tiếng Lục Quyện cười khẽ, có lẽ cách microphone tương đối gần, tiếng Lục Quyện cười vô cùng rõ ràng.

Úc Ninh mím môi, ngay cả hô hấp cũng nhẹ hơn không ít.

"Độ Giả thôn được không?" Lục Quyện đánh dấu Độ Giả thôn.

Úc Ninh hậu tri hậu giác a một tiếng, "Được."

Lục Quyện đáp một tiếng, vô cùng dứt khoát nhảy dù.

Thật ra thì đường hàng không này của bọn họ cách Độ Giả thôn khá xa.

Úc Ninh rơi xuống đất đồng thời nghe được tiếng súng.

"Ba đội." Lục Quyện nói chuyện lời ít ý nhiều, "Có súng?"

Úc Ninh vội vàng đáp, "Có, s686."

Đơn giản mà nói, chính là một cái bình phun có tầm bắn ngắn, mỗi lần chỉ có thể bắn một phát.

Dường như Úc Ninh lại nghe thấy Lục Quyện cười, "Vận may quả thật không tốt lắm, trong này không có nhà vệ sinh cho cậu trốn."

Úc Ninh: "..."

Giọng nói Lục Quyện hình như không còn lãnh đạm như vừa nãy, "Bên trái, có m4, một cái 98k." Hắn vừa nói, ồ một tiếng, "Có thể, dùng 98 đánh cận chiến."

Bản thân 98k là một cái súng bắn tỉa.

Hắn vừa nói, người đã đi vòng qua bên đối phương.

Úc Ninh nghe tiếng bước chân, lượn quanh đi trong phòng, "Chỗ tôi bên này có người."

"Ừ, tới ngay, 98k vừa mới đi qua đó." Lục Quyện vừa nói xong, Úc Ninh liền nhìn thấy góc trên bên phải nhảy ra nhắc nhở: "meishaonvbeibei sử dụng s686 hạ gục luren3"

Vậy nên đều là 686 giống nhau, sao anh còn nói tôi đen?

Cùng lúc đó, chính diện Úc Ninh bên này đối diện với 98k cận chiến.

Cái bình phun của Úc Ninh dùng rất không thuận tay, lúc đối phương nổ súng, hắn liền không ngừng nhảy, lắc lư trái phải.

Vừa nhảy vừa không nhịn được nói: "Không bắn trúng tôi!"

Có lẽ là lực đàn hồi của 98k quá lớn, đối phương một phát cũng không trúng.

[baoding sử dụng s686 thành công hạ gục luren4 ]

"Người này còn thật ngu, còn đứng ở đó cho tôi đánh, cảm ơn hắn ta ngàn dặm đưa đầu tới, phần ân tình này tôi ghi nhớ." Gϊếŧ người rồi Úc Ninh liền thả lỏng, hắn liếʍ 98k của đối phương, lắc mình sờ ra ngoài.

Lục Quyện hỏi: "Tình gì?"

Úc Ninh hậu tri hậu giác, không phải mình đang chơi cùng bọn Tống Triệu, mà là ở cùng Lục Quyện.

Hắn trầm mặc chốc lát, mới hơi ngừng ngùng, "... Tình đưa đầu tới."

Sao hắn lại nhanh mồm nhanh miệng quá vậy?

Lục Quyện không nói gì thêm, Úc Ninh bị bắn trúng hai phát súng, một đội khác ở Độ Giả thôn sờ tới rồi, hắn lập tức chạy vào nhà bên cạnh, "Tôi không có thuốc, đối phương là m4."

Lục Quyện lập lức lên tiếng, "Trốn ở đó đi, đối phương hai người, tôi lách ra sau."

Úc Ninh ừ một tiếng, "Tôi nhặt được ak, tôi thấy hắn ta rồi."

Đối phương có người lộ đầu.

"Có thể chống đỡ?" Lục Quyện vòng tới.

"Có thể! Ống ngắm của tôi rất tốt! Đối phương mũ cấp hai!"

Úc Ninh vừa nói xong, đầu người kia vừa lú ra đáp lại là mấy phát súng ngã xuống đất.

Cùng lúc đó, đồng đội của hắn từ sau lưng Úc Ninh vòng tới, Úc Ninh lập tức phản ứng kịp, xoay người, trực tiếp dùng ống ngắm quét qua.

Tia máu giành thắng lợi.

"Chết rồi!" Úc Ninh có hơi hưng phấn.

Rất lâu rồi hắn không đánh loại địa điểm như này, bất ngờ là có hơi thoải mái.

Lục Quyện ừ một tiếng, trong thanh âm rõ ràng mang theo nụ cười, "Khá mạnh đó."

Mu bàn tay Úc Ninh dán lên gò má hơi nóng lên của mình, "Tôi cũng thấy vậy."

Lục Quyện không phản bác.

Úc Ninh phát hiện, tính tình Lục Quyện... hình như cũng không phải không tốt giống như tin đồn.

Hai người đi ra từ Độ Giả thôn đã rất mập.

Trận này vận khí của bọn họ quả thật rất tốt, bây giờ còn đang trong khu an toàn, Úc Ninh vừa định hỏi Lục Quyện muốn đi đâu, Lục Quyện lên tiếng hỏi trước, "Có đến trụ sở huấn luyện không?"

"Tóm đầu người."

Chơi loại trò chơi này, kɧoáı ©ảʍ lớn nhất đến từ tóm đầu người, so với ăn gà thì vẫn là chơi với cây súng mới thoải mái hơn, dĩ nhiên nếu có thể ăn gà thì càng sảng khoái, nhưng cái này cũng vô cùng khảo nghiệm kĩ thuật.

Úc Ninh đồng ý không cần suy nghĩ.

Trụ sở huấn luyện còn hai đội.

Lúc hai người đi qua, hai đội đang đánh kịch liệt, Úc Ninh đang chuẩn bị lách vào, Lục Quyện đã lên tiếng trước, "Tôi lên trước."

Úc Ninh còn tưởng rằng anh muốn mình lên trước, còn chưa nghĩ kĩ, hai đội kia có lẽ đánh nhau mệt rồi rốt cuộc phát hiện có người ngoài xâm nhập, lập tức chuyển hỏa lực tới trên người Lục Quyện.

Lục Quyện không phải người dễ dàng bị đánh ngã, hắn nấp sau mặt tường, luôn luôn lộ ra một cái đầu, sau khi bị bắn trúng một phát lập tức rụt về uống thuốc.

Rốt cuộc người đối diện không chịu nổi, chạy ra từ sau chỗ trốn, đoán chừng là chuẩn bị lách ra sau.

"Bây giờ." Giọng Lục Quyện trầm ổn, không đặc biệt kích động, không biết thế nào Úc Ninh lại hiểu ý anh.

Vừa rồi thật ra Lục Quyện.... vẫn luôn dẫn dụ đối phương, rõ ràng có cơ hội trực tiếp thu đầu người nhưng lại nhường cơ hội này cho hắn.

Úc Ninh không quá do dự, lập tức nắm chặt thời cơ, trực tiếp đi ra từ phạm vi tầm nhìn đối phương không thấy được....

"Đoàng đoàng đoàng" mấy tiếng.

【baoding sử dụng akm hạ gục luren5】

Người động đội muốn đỡ người, vốn là một đội khác ở trụ sở huấn luyện lập tức đi vòng qua bổ một nhát, không chừa cơ hội cho đối phương.

Thừa dịp bọn họ bại lộ vị trí, Úc Ninh và Lục Quyện hai người hai súng, thành công bỏ ba cái đầu người còn lại vào túi.

Sau khi đánh xong, Úc Ninh mới phát hiện lòng bàn tay mình toàn mồ hôi.

Hắn với vừa nhặt 50 viên đạn, đã hết rồi.

Cảm giác hoàn toàn khác với lúc phát trực tiếp, rõ ràng đều ở phòng điều hòa, nhưng có hơi nóng.

Úc Ninh khép mắt, hòa hoãn nhịp đập gia tốc hơn bình thường, mới tận lực dùng giọng bình tĩnh hỏi: "Anh Lục Quyện, có giảm thanh, muốn không?"

Nghe thấy lời Úc Ninh, Lục Quyện quả quyết ném hai cái giảm thanh xuống đất, "Ừ, cho tôi."

Giọng nói nhỏ hơn trước đó một chút.

Vận may trận này quả thật không tồi, cũng có thể lúc chiều phát trực tiếp đã dùng hết vận đen rồi, thẳng đến vòng chung kết, hai người đều không trải qua chạy độc. (có nghĩa là người chơi phải chạy đến khu vực an toàn trong thời gian quy định, nếu không sẽ mất máu từ từ và chết vì trúng độc. Việc người chơi tránh vòng độc được gọi là "chạy độc". Theo Baidu)

Không nghi ngờ chút nào, thành công ăn gà.

Trên màn hình nảy ra dòng chữ "Đại cát đại lợi, tối nay ăn gà", khóe môi Úc Ninh không nhịn được mà cong lên.

Hứng thú chơi game tăng cao, vừa mới trở về giao diện chuẩn bị, sợ Lục Quyện bận việc liền khẽ hỏi, "Còn đánh không?"

Bởi vì đè thấp âm thanh, mang theo chút giọng mũi.

Nghe giống như nhiều hơn bình thường một chút cảm giác nũng nịu.

Tay nắm con chuột của Lục Quyện ngừng một lát, không thấy Nam Bắc gửi lời mới tới, mở mic thấp giọng nói, "Ừ."

Vừa nói ra Úc Ninh lập tức đáp lại, "Vậy, mở đi?"

Dường như còn khá vui mừng.

Nam Bắc mang tai nghe bên cạnh, quay đầu nhìn vị trí đội trưởng hai lần, bởi vì cách xa cũng không thấy quá rõ, chỉ có thể lớn tiếng gọi, "Đội trưởng! Anh lại đang vào trận sao! Không đánh với em một trận sao! Đánh xong trận này thì phải huấn luyện thi đấu rồi!"

Lục Quyện đóng mic trò chơi, không quay đầu nhìn hắn chỉ nhàn nhạt đáp, "Ừ, vào rồi."

Vừa nói vừa nhấn bắt đầu.

Không để ý Nam Bắc có nghe thấy hay không.

Cũng không biết có phải vận may dùng hết rồi không, trận thứ hai, vẫn là bản đồ rừng mưa nhiệt đới, hai người từ Độ Giả thôn gϊếŧ ra ngoài xong toàn bộ hành trình đều ở khu ném bom.

Úc Ninh vừa chạy vòng vừa định bỏ rơi nồi: "Bình thường tôi... đâu có đen như vậy."

"Có phải anh quá đen rồi không, anh Lục Quyện?"

Lục Quyện là Âu Hoàng được giới điện cạnh công nhận.

Lúc thi đấu, nơi có hắn rất ít xuất hiện khu ném bom.

Nhưng lúc này, hắn trầm mặc, "Có lẽ vậy."

Úc Ninh lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm, vừa muốn tiếp tục nói gì đó. Nhân vật trò chơi của hắn ngã xuống đất trong tiếng nổ.

Úc Ninh:...

Mà Lục Quyện vừa thừa nhận mình tương đối đen, rõ ràng ở ngay sau lưng hắn không xa, nhưng lông tóc vô thương.

Hai người mỗi người trầm mặc một lúc lâu, Úc Ninh mới nghe thấy tiếng cười của Lục Quyện loáng thoáng truyền tới.

Úc Ninh nhịn một lát, "Anh muốn cười thì cười đi, nhưng lúc cười có thể tới đỡ tôi một chút không?"

Lục Quyện ừ một tiếng, vừa mới đi tới bên nhân vật của Úc Ninh.

Một tiếng nổ vang lên.

Hắn cũng theo đó ngã xuống đất.

"Đại cát đại lợi, lần sau ăn gà!"

Hai người bị đào thải cùng lúc.

Tay nắm chuột của Lục Quyệt hơi ngừng.

Nụ cười bên môi không nhịn được mà rộng ra.

Đoán chừng Úc Ninh tự bế rồi, không nói tiếng nào.

Hai người không ai thoát ra, cách mười giây, Lục Quyện mới chậm rãi hỏi, "Cái này có tính là chết vì tình?"

Trước khi Úc Ninh lên tiếng, hắn lại bổ sung, "Tuẫn đầu người tình."