Dụ Dỗ Trúc Mã

Chương 4: Dùng chân (cao H)

Cố Diên bị ôm ngồi lên ghế gỗ lạnh lẽo trong thư phòng, trâm cài cũng bị thiếu niên tháo xuống, tóc đen như thác nước, cô nhìn anh có chút rung động, không biết tại sao sự việc lại thành ra như này.

Cố Diên thề cô chỉ tới để đưa cà phê cho anh, tuyệt đối không phải tới câu dẫn anh phát sinh chuyện 18+, huống hồ hiện tại cô mới 16 tuổi...

Cố Diên nhìn vào khuôn mặt vô cùng đẹp trai của Phong Hi Niên, vẫn là có chút dại ra. Thừa dịp cô đang phát ngốc, Phong Hi Niên thoải mái thu hoạch phúc lợi cho bản thân, hôm nay đươc hôn môi cô, thử qua một lần liền nghiện.

Lúc này một tay Cố Diên chống trên mặt bàn, một tay chống trên ngực anh, được đặt ngồi trên bàn làm việc, cô ngửa đầu đón nhận nụ hôn của Phong Hi Niên.

Môi lưỡi truy đuổi, cô đều không kịp thở, không biết dây áo trên bả vai bị rớt xuống lúc nào, đôi thỏ ngọc trước ngực nhảy ra ngoài, ngay sau đó bị hai tay người nào đó xoa nắn.

Cố Diên vốn đang chìm đắm vào nụ hôn sâu, nhưng xúc cảm ở đầṳ ѵú không khỏi làm cô mở bừng mắt, bàn tay anh vừa khô ráo lại ấm áp, mỗi lần niết đầṳ ѵú đều làm cô phát run, thân thể tê dại dị thường, cô vốn không nhịn được trước sự trêu chọc của anh, giữa hai chân tức khắc liền cảm thấy ẩm ướt.

Nhưng Phong Hi Niêm muốn nhiều hơn nữa, anh hôn dọc từ cần cổ trắng nõn mịn màng của thiếu nữ xuống, thẳng đến khi anh ngậm lấy nụ hoa đỏ thắm trước ngực, cô không nhịn được ưm ra tiếng.

Anh vùi đầu vào đồi núi tuyết của cô, đầu lưỡi trêu đùa làm viên đậu đỏ cứng ngắc, thịt vυ' cũng bị anh hút vào không ít.

Trong phòng trống vắng, bên tai Cố Diên đều là thanh âm anh liếʍ láp đầṳ ѵú, đầṳ ѵú đỏ tươi bị thiếu niên ngậm vào gặm cắn liếʍ mυ'ŧ, phát ra tiếng nước “tấm tắc” đầy da^ʍ mĩ. Cố Diên ngửa cổ ra sau, tóc dài đen nhánh rũ xuống như thác nước, tư thế như vậy làm cho bộ ngực sữa càng thuận tiện đưa vào miệng anh.

Phong Hi Niên nghe thấy tiếng thở phì phò mềm mại của cô gái, liền biết cô đã động tình, ngón tay thâm nhập vào mật huyệt, tiểu huyệt đã ướt đẫm, ấm áp, lại ẩm ướt, lòng bàn tay nhẹ nhàng ma sát ở cửa huyệt, tiểu huyệt liền cầm lòng không được mà ngậm lấy đầu ngón tay muốn nó tiến vào sâu hơn.

Môi âʍ ɦộ trắng nõn màu mỡ mấp máy liên túc, như là tiếp đón vị khách muốn anh mau chóng tiến vào mị thit. Nhưng thiếu niên rõ ràng không muốn vội đâm vào, bàn tay ấm áp vỗ lên nộn huyệt của cô, lòng bàn tay ma sát với âm đế, làm cả người cô đều phát run.

“Ân... ân a...” Tuy rằng hiện tại cơ thể của Cố Diên còn ngây ngô, nhưng về mặt tinh thần cô là người đã trọng sinh, hai người trước kia đã từng có vô số lần da thịt thân mật kề sát nhau, hiện tại càng làm cô thêm hưng phấn.

“Ngô... ân ân... anh Hi Niên...” Thiếu nữ bắt đầu không khống chế được tiếng rêи ɾỉ yêu kiều.

Thân thể cô giống một chú mèo con nhẹ nhàng cọ cọ âu yếm chủ nhân của mình.

Bộ ngực mềm mại dán vào l*иg ngực cứng rắn của thiếu niên, tiểu huyệt non mềm khẽ chạm vào lòng bàn tay đã nóng lên của anh... Cô mềm mại điềm mỹ như thế, mà vật dưới háng của anh đã sớm cứng như sắt.

Nhưng hiện tại không thể thao cô...

Phong Hi Niên dùng hết những tia lý trí cuối cùng của mình, hai tay rời đi tiểu huyệt mê người cùng bộ ngực sữa của thiếu nữ, một bàn tay ôm lấy eo nhỏ của cô, một tay giữ chặt hai chân Cố Diên.

Cố Diên vốn tưởng sẽ được thao thật lâu, nhưng anh chỉ đem côn ŧᏂịŧ thô dài cứng ngắc cắm vào giữa hai chân cô, anh không tiến vào, chỉ dùng côn ŧᏂịŧ nóng bỏng cọ xát miệng huyệt ướŧ áŧ, làn da trắng nõn giữa hai chân lập tức bị đỏ lên, miệng huyệt không chịu nổi kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà trào ra một lượng lớn da^ʍ thuỷ làm ướt côn ŧᏂịŧ.

Đời trước, bởi vì thân thể Cố Diên không tốt, trước nay mỗi lần hai người làʍ t̠ìиɦ Phong Hi Niên đều vô cùng sủng cô, đau cô, Cố Diên nơi nào có thể thử qua hương vị dục cầu bất mãn.

Trong nháy mắt, tiểu huyệt không bị cắm vào, miệng huyệt bị cọ xát làm xúc động cao trào thay nhau nổi lên, cô thở gấp vài lần liền phun nước, mật thuỷ tự nhiên phun lên côn ŧᏂịŧ to bự của thiếu niên, làm đôi mắt của Phong Hi Niên đều nhiễm đỏ, cũng không biết thọc vào rút ra ở hai chân cô bao lâu, chỉ nghe thấy đồng hồ trên tường vang lên lần thứ ba, anh mới khó khăn đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn ra.

Trong đầu Phong Hi Niên còn tưởng tượng nếu bắn ở chỗ sâu nhất trong tiểu huyệt của cô không biết sẽ là loại tư vị như thế nào, liền thấy tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng dính đầy trên bụng nhỏ cùng nộn huyệt hồng hào của thiếu nữ, giữa hai chân cô đều là tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh, hình ảnh da^ʍ mỹ đến không được.

Cố Diên rêи ɾỉ đến mức khiến giọng nói có chút khàn khàn, thân thể đều sức cùng lực kiệt, khoé mắt cô chứa nước mắt vì động tình, ánh mắt trong veo như nước, bởi vì mệt mỏi mà dựa trên người Phong Hi Niên ngủ quên.

Vì thế Phong Hi Niên chỉ có thể ôm thiếu nữ đã hôn mê trong ngực mình lên giường, sau đó qua loa thu thập du͙© vọиɠ của chính mình.

Một đêm không ngủ.