Các bác sĩ và y tá lao vào vì tiếng hét chói tai của Kiều Phỉ.
Dưới yêu cầu mãnh liệt của Kiều Phỉ, Kiều Kim thật sự được đưa đi kiểm tra đầu óc.
Kiều Kim: "......"
Bác sĩ đương nhiên vẫn là câu nói kia: "Não của Kiều tiểu thư không có vấn đề gì, tất cả đều biểu hiện rất bình thường."
Kiều Phỉ hoàn toàn không đồng ý: "Nhưng con bé vừa tỉnh lại đã bắt đầu nói mê sảng!"
Nói những lời đó với Tống Nghiên Thanh, không phải điên rồi cũng nói không nên lời.
Bác sĩ bị Kiều Phỉ nói dừng lại, sau đó nói: "Về điểm này, có thể là Kiều tiểu thư tự sát tạo thành kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá lớn, có đôi khi tâm tình con người đối với chuyện nào đó sinh ra phản ứng quá lớn, cũng sẽ ảnh hưởng đến hoạt động của thần kinh não bộ."
Đương nhiên cái này không thuộc về ngành học của bọn họ, cho nên bác sĩ nói tới chỗ nên dừng thì dừng.
Dù sao để cho Kiều Phỉ cho rằng có khả năng đó là được rồi.
Kiều Phỉ vừa nghe Kiều Kim bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, nước mắt lập tức chảy ra: "Trách mẹ, mẹ lúc trước nên đem con cùng nhau đón về Mục gia, là mẹ hồ đồ, đều nhiều năm như vậy, con dù sao cũng là đứa trẻ mà mẹ nuôi hai mươi năm, mẹ rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì ?"
Lúc này bà khóc thật lòng thật dạ, cho rằng mình không mang Kiều Kim đi cùng chính là sai lầm cực lớn.
Nhưng mà, cũng chính là bởi vì như vậy, ba đứa con trai ruột của Kiều Phỉ cho rằng Kiều Kim cướp đi tất cả tình yêu của mẹ, đối với Kiều Kim rất là căm thù, cho dù Kiều Kim là em gái trên danh nghĩa của bọn họ.
Bọn họ tìm người tiếp cận Kiều Kim, từng bước một đưa Kiều Kim nhu thuận tới biên giới không thể vãn hồi.
Loại người cao cao tại thượng như bọn họ, nếu muốn phá hủy ai, vậy thật sự quá mức đơn giản.
Kiều Phỉ cho rằng vừa rồi Kiều Kim đang nói mê sảng, lúc này bắt lấy cổ tay Kiều Kim, nói: "Tiểu Kim, mẹ sẽ không để con ở bên ngoài, lần này mẹ nhất định phải đưa con về Mục gia, nếu ông ấy không đồng ý, mẹ sẽ ly hôn với ông ấy!"
Kiều Kim: "......"
Nhìn Kiều Phỉ nói khí thế như hồng, trên thực tế Kiều Kim biết, Kiều Phỉ bị Mục gia đắn đo gắt gao, nếu thật sự có thể thì lúc trước đã không bỏ rơi Kiều Kim.
Nhưng Kiều Kim không ngờ lần này Kiều Phỉ lại kiên trì dị thường.
Kiều Phỉ cho rằng đầu óc cô xảy ra vấn đề, nếu để mặc cô tiếp tục ở bên ngoài sẽ gây thành đại họa, thật đúng là trở về đàm phán với chồng cô.
Mà Kiều Kim bị ở lại bệnh viện, y tá trông coi, không thể đi đâu được.
Mặc dù những người này cũng nhìn không được Kiều Kim.
Cổ thân thể này của Kiều Kim năm nay hai mươi tuổi, trước mắt chuyển trường đến bên này học năm hai, việc học vốn tạm được, nhưng gần nửa năm bởi vì chuyển trường vấn đề hơn nữa bị người cố ý mang lệch, thành tích xuống dốc không phanh.
Kiều Phỉ không rõ nguyên nhân cụ thể, còn tưởng rằng Kiều Kim bị thế giới phồn hoa ở Đế Đô mê hoặc.
Nhưng mà thế giới này đều có nhân quả báo ứng, Kiều Kim đã từng là trận pháp sư mạnh nhất, bản thân liền có nhân quả, những người hại nàng, ở Kiều Kim hôm nay trở về, đều sẽ bị nhân quả cường đại của Kiều Kim cắn trả.
Cũng không cần Kiều Kim tự mình động thủ.
Cũng bao gồm ba người con trai của Kiều Phỉ.
Nghĩ vậy, Kiều Kim vẫn là đối với hôm nay gặp được Tống Nghiên Thanh chú ý một chút.
Đương nhiên không phải bởi vì khuôn mặt kia, mà là tử khí nồng đậm trên người hắn.
Loại mệnh cách cực yếu này, rõ ràng là có vấn đề, lại sinh ở nhà cực quý, quả thực mâu thuẫn.
Tử khí trên người hắn, là thứ tốt Kiều Kim dùng để làm trận pháp, nhưng phải tìm một cơ hội tới gần đối phương thu nạp tử khí mới được.
Đáng tiếc, hôm nay vừa đến gần, lời nói của cô hình như nói không đúng, ấn tượng hẳn là đã lưu lại, nhưng bộ dáng của vệ sĩ bên cạnh hắn thoạt nhìn càng muốn đánh chết cô.
Cô vốn dĩ có ý tốt , hầy.