Sau khi cúp điện thoại, Tiết Lam bật dậy khỏi sofa, vứt hết điện thoại, iPad đi, xoay người chạy vào phòng ngủ thu dọn hành lý.
Cô muốn đi đến đoàn làm phim gần đây để đẩy thuyền CP, đây là đôi CP nam – nam định mệnh đời cô, và CP có tên rất khí phách – – Thịnh Thời Thiên Hạ!
Thịnh là Thịnh Lâm – thần tượng nổi tiếng của giới giải trí, còn Thời Chí là ảnh đế trẻ tuổi nhất Trung Quốc.
Mà ngọn nguồn của CP này cũng rất thần kỳ, cả hai chưa từng hợp tác bao giờ, chỉ vì một tấm ảnh chụp chung ở buổi trao giải mà dấy lên trận gió tanh mưa máu trong giới CP.
Sau đó, fan đã thể hiện thần thông, ào ào cắt ảnh chung của hai người rồi ghép thành video, tạo ra vô số.
Chưa kể, ngoại hình và khí chất của hai người không chê vào đâu được, thích hợp đẩy thuyền, mà fan của Thịnh Thời Thiên Hạ càng ngày càng lớn mạnh, mấy tháng họ đã đứng đầu danh sách!
Khoan hãy nói, tư bản nhạy cảm đánh hơi được, các nhà đài để hai người họ có cơ hội hợp tác, đó là đoàn phim mà Tiết Lam muốn đến, một bộ phim truyền hình sản xuất quy mô lớn với chủ đề điều tra tội phạm.
Ai có thể nghĩ tới Thịnh Lâm – thần tượng nổi tiếng hàng đầu trong giới giải trí hóa ra là em trai song sinh của nguyên chủ, mà lần này mẹ nguyên chủ gọi điện thoại tới và nói rằng bà lo con trai bị bẻ cong. Muốn để cô – người chị gái này đi đến đoàn kịch diễn vai phụ, tiện thể làm gián điệp!
Phản ứng đầu tiên của Tiết Lam là, còn có chuyện tốt này sao? Cô tất nhiên không hề nghĩ ngợi mà đồng ý!
Về phần nhân vật, Tiết Lam không chút quan tâm, chỉ cần có thể đẩy thuyền CP, diễn gì cũng được, dù để cô diễn xác chết cũng được.
Vừa rạng sáng ngày thứ hai, Cao Thông kích động gõ cửa nhà Tiết Lam.
"Lam Lam, sao em biết người trong đoàn kịch , đây là của một giám đốc sản xuất lớn, còn có Thời Chí và Thịnh Lâm ở đó, kịch bản này chắc chắn sẽ hot, em không biết có bao nhiêu người muốn chen lách để vào đâu."
Nhìn bộ dạng này của Cao Thông, liền biết chắc nhân viên trong đoàn phim đã liên hệ với anh ta, ngày hôm qua sau khi cô cúp điện thoại liền nói cho Cao Thông nghe, nhưng anh ta lại không tin, nhìn phản ứng bây giờ, không cần nói, tất cả đều hiện trên mặt.
"Còn nữa, trước đó vài ngày anh có nghe nói người đại diện của Lâm Viên có nhờ nhiều mối quan hệ, muốn đưa cô ta vào diễn vai phụ, nhưng cuối cùng vẫn chưa vào, anh có thể tưởng tượng nếu cô ta biết em vào, thì không biết sắc mặt sẽ thú vị như nào đây."
Tiết Lam thật vất vả mới không nhìn vào sắc mặt "Tiểu nhân đắc chí", có điều ngẫm lại cũng có thể hiểu được anh ta.
Lâm Viện và Tiết Lam là nghệ sĩ cùng thời, địa vị cũng tương dương, cho nên hai người luôn căng thẳng về chuyện tranh giành tài nguyên, hai người đại diện cũng ngấm ngầm cạnh tranh, thế nhưng danh tiếng của Tiết Lam càng ngày càng kém, đã được treo bên cạnh một thời gian dài rồi.
Lần này vất vả mới tìm được địa điểm, Cao Thông không khỏi nhướng mày hãnh diện một phen.
Không biết đang nghĩ chuyện gì, Cao Thông đột nhiên có chút khó xử nhìn về phía Tiết Lam – –
"Lam Lam, sau khi em đến đoàn phim, nhất định phải tránh xa Thịnh Lâm và Thời Chí nha, họ là những người đỉnh lưu* trong giới, một người là ảnh đế mới, fan không dễ đối phó, chớ nói chi bọn họ còn là CP, căn bản không thể trêu vào."
*Đỉnh lưu: ừ để chỉ những ngôi sao sở hữu lưu lượng lớn, hàng đầu làng giải trí Cbiz trong từng giai đoạn.
"Cho nên, muốn lăng xê với bên nào cũng đều đi tìm đường chết, chúng ta chỉ cần lộ mặt trong bộ phim này, cọ chút nhiệt độ là được."
Tiết Lam sửng sốt, lập tức hiểu sự lo lắng của Cao Thông đến từ đâu rồi.
Cô xuyên vào quyển sách có tên , kể về câu chuyện nữ chính trong giới giải trí đánh quái thăng cấp.
Mà nguyên chủ chỉ là người qua đường và là nữ phụ, thật ra thì so sánh với nữ chính, hai người có chút giống nhau, đều bị phát hiện qua vai phụ và lọt vào vòng vây.
Nhưng điểm khác nhau là sau khi tiến vào trong, nữ chính chỉ có sự nghiệp, nhưng nguyên chủ là não tàn yêu đương, nữ chính lại cẩn thận, diễn xuất nhập tâm, còn nguyên chủ thì va chạm khắp nơi, với mác lăng xê, cho nên kết cục hai người thế nào, vừa xem có thể hiểu ngay.
Tiết Lam không chút do dự đồng ý, cô cũng không phải nguyên chủ, muốn lăng xê, cô chỉ đi đẩy thuyền CP, nào có rảnh mà lăng xê các kiểu chứ.
Hơn nữa, hai người này trong mắt Tiết Lam, một người là em trai của cô, một người là em dâu, cô cảm thấy cho dù nguyên chủ vẫn còn, thì cũng không thể xuống tay được.
Nhưng, Cao Thông không biết chuyện Thịnh Lâm là em trai của Tiết Lam, chuyện này không chỉ có Cao Thông không biết, sợ là trừ người nhà bọn họ, thì ít ai có thể biết được.
Chuyện này nói ra rất dài dòng, Tiết Lam cũng chẳng muốn giải thích cho Cao Thông nghe, cô thấy không cần thiết lắm.
Cao Thông thấy Tiết Lam dễ nói chuyện như vậy, rất vui vẻ, trước đó anh ta đã cố gắng thuyết phục, nhưng Tiết Lam khăng khăng làm theo ý mình. Nói thật, nếu không phải còn chưa trả xong tiền thuê phòng, thì anh ta không muốn dẫn theo một người nghệ sĩ suốt ngày làm người ta lo lắng.
"Anh đã chào hỏi công ty kia, hai ngày nữa em sẽ vào đoàn, Trương Giai sẽ đi cùng em."
Trương Giai là trợ lý nhỏ thích đẩy thuyền CP của nguyên chủ, trước đó vài ngày bị công ty điều đi phụ trách nghệ sĩ khác, buổi sáng Cao Thông đã báo với công ty rằng Tiết Lam sẽ tham gia đoàn phim , thuận tiện nói về chuyện để trợ lý trở lại, công ty bên kia cũng đã đồng ý.
"Phải hai ngày nữa mới có thể vào đoàn sao? Nhưng em muốn hôm nay, đi sớm một chút cũng có thể thích ứng sớm chút." Tiết Lam không đợi được nữa, hành lý cũng đã thu dọn xong.
Cao Thông sửng sốt, "Nhưng chúng ta còn chưa ký hợp đồng với nhà sản xuất?"
"Không sao, vậy anh ở lại ký." Tiết Lam cười tủm tỉm nói.
Cao Thông: "Mà, hai ngày nay Trương Giai còn công việc..."
Tiết Lam: "Em tự mình đi được, không cần ai đi cùng, em không phải không thể tự gánh vác."
Dứt lời, Tiết Lam đột nhiên vỗ xuống bàn, giải quyết dứt khoát nói: "Được rồi, anh đặt vé máy bay cho em đi, càng sớm càng tốt, cứ quyết định vậy đi."
Cao Thông: "..."
Gì mà quyết định vậy hả?
Tiết Lam không cho anh ta cơ hội phản bác, vội vàng thúc giục anh ta đặt vé máy bay cho cô, cuối cùng Cao Thông vẫn lo lắng đưa cô đến sân bay, nhìn cô làm thủ tục rồi mới rời đi.
Sau khi máy bay hạ cánh, chạy thẳng đến bãi đậu xe khách sạn của đoàn làm phim.
Qua cửa xe, từ xa xa có thể nhìn thấy dáng người thon dài, đeo khẩu trang, mũ, bước ra từ thang máy.
"Thịnh Lâm, chị ở đây." Tiết Lam vẫy tay hét lên.
Thịnh Lam đút hai tay vào túi, nghiêm mặt đi tới: "Chị hét lớn như vậy, sợ paparazi không nhận ra em sao?"
Tiết Lam ở cạnh nguyên chủ nhiều năm rồi, coi như là thấy tiểu tử thối Thịnh Lâm lớn lên, tự nhiên biết tính cách của cậu, chẳng muốn so đo làm gì.
"Đừng nói nhảm, mau thanh toán tiền xe, tài xế còn đang đợi đấy."
Bay trễ, ra sân bay Tiết Lam ngại phiền phức không gọi cho Cao Thông, tự đặt xe trên mạng.
Tuy nhiên, khi đến nơi muốn trả tiền thì mới phát hiện số dư trong thẻ chỉ còn hai tệ tám, thiếu chút nữa làm cô khóc, nên cô chỉ có thể gọi điện thoại cho Thịnh Lâm, để cậu xuống trả tiền cho tài xế.
Nhưng cũng có thể hiểu, khoảng thời gian trước thân chủ vừa mới trả một số tiền lớn cho một nhãn hiệu vì vi phạm hợp đồng, không có tiền cũng là chuyện bình thường.
Nói nhiều đến chảy nước mắt, theo ý của Tiết Lam, đây là một trong những hành vi mê muội của thân chủ, mỗi lần kiếm được khoản tiền thì theo đó là tổn thất lớn hơn, một lời khó nói hết.
Sau khi thanh toán cho tài xế, tài xế nghênh ngang rời đi, chỉ còn lại Tiết Lam, Thịnh Lâm và hai vali.
Tiết Lam nghiêm túc đánh giá người em trai này, không thể không thừa nhận, tuy tiểu tử thúi này có chút kiêu ngạo, nhưng khuôn mặt này, dáng người này, khí chất này, thật xứng đáng với danh hiệu thần tượng hàng đầu giới giải trí.
Thịnh Lâm cao mày tiếp nhận túi xách lớn trong tay Tiết Lam, thuận tay đặt trên vali, sau đó mỗi tay đẩy một cái, lầm bầm nói: "Này, thất thần gì đó, đi thôi, thật không biết chị thế nào, thậm chí ngay cả trợ lý còn không có."
Tiết Lam tát một cái trên lưng Thịnh Lâm, "Này cái gì mà này, không biết lớn nhỏ, gọi chị."
Thịnh Lâm sửng sốt, bỗng dưng dừng bước, vẻ mặt khó tin nhìn về phía Tiết Lam.
Tiết Lam không nhường nửa bước, trừng mắt trở lại, "Nhìn cái gì vậy, chưa thấy mỹ nữ à."
Thịnh Lâm khinh bỉ "Cắt" một tiếng, dời tầm mắt, "Chỉ lớn hơn tôi 3 phút!"
Cho nên, muốn để cậu gọi chị à, không có cửa đâu!
Tiết Lam không cần nghĩ cũng biết Thịnh Lâm đang nghĩ gì, từ nhỏ đến lớn đã không ít lần giận dỗi chuyện 3 phút này, tiểu tử thúi này điển hình là đại thiếu gia, nhưng cậu chỉ mạnh miệng mềm lòng.
"Coi như chỉ hơn em một giây, cũng là năng lực của chị, ai bảo trong bụng mẹ không tranh với chị, yếu như vậy có thể trách ai." Tiết Lam lạnh lùng nói.
Thịnh Lâm nghẹn lời: "Đây không phải là tôi nhường à."
Tiết Lam "À" một tiếng: "Người không có bản lĩnh mới nói "Nhường"."
Thịnh Lâm giận đến không muốn nói chuyện, thở hổn hển bước đôi chân dài về phía trước, hai vali bị cậu đẩy kêu cót két.