Thế giới 1 - Chương 1: Về nhà, ngủ với nam phụ (phần 1)
Người xui xẻo, uống nước cũng mắc kẽ răng.
Tô Vi xui xẻo, trượt chân ngã xuống cầu thang, một mạng bay màu.
Mà cũng may vừa mới chết thì có người... À không, là có hệ thống vội mang lại hơi ấm cho cô.
Hệ thống: [Trói buộc với tôi, có thể giúp cô sống lại về nhà.]
Tô Vi liếc nhìn bốn bề không gian vắng lặng màu trắng, nước mắt lưng tròng, hung hăng gật đầu: ""Trói trói trói, tôi phải về nhà!""
Khoảnh khắc lời nói đó rơi xuống.
Những bức tường trắng đến mức chói mắt xung quanh như gương vỡ tan tành, bỗng nhiên sụp đổ.
Cả người Tô Vi nóng lên, cảm giác có thứ gì đó đang tranh nhau tràn vào trong cơ thể.
Trước mắt tối sầm, bên tai lại một lần nữa vang lên âm thanh máy móc lạnh như băng: [Linh hồn trói buộc thành công, hợp tác vui vẻ, ký chủ số hiệu 0438 Tô Vi.]
Còn chưa chờ cô phản ứng, cơ thể cô như mất đi trọng lượng.
Giống như đột nhiên từ trên trời cao rơi xuống, hung hăng va đập...
Nhưng khi rơi xuống đất cũng không có đau đớn kịch liệt như trong tưởng tượng.
Nhưng mà, mở mắt ra, Tô Vi liền bị một màn trước mắt dọa sợ ngây người ——
Một người đàn ông tuấn mỹ cả người trần trụi bước ra từ phòng tắm.
Mái tóc ướt đẫm vẫn còn nhỏ giọt, giọt nước từ cổ hắn trượt xuống, dọc theo đường xương quai xanh, chảy xuống cơ bụng sáu múi rõ ràng, chìm dưới vùng tam giác ngược, bên trong rừng rậm màu đen...
Mà trong rừng cây đen có cự thú đang ẩn núp, dù là còn ở trong trạng thái ngủ say nhưng cũng đã tương đối to lớn hùng hậu.
Cự thú khẽ đung đưa theo hai chân thon dài thẳng tắp đang bước đi của người đàn ông.
Ánh mắt của Tô Vi trợn ngược, hình như là thấy nó đang dần dần tỉnh lại.
Từ một chiếc cột mềm có đường kính ba cm, nó dần dần phồng lớn.
Chờ người đàn ông đi đến trước mặt cô rồi, cách chưa đầy một mét, cự thú đã hoàn toàn thức tỉnh, đường kính bành trướng đến sáu cm, chiều dài ít nhất mười tám cm, thẳng tắp dán chặt lên bụng dưới của hắn, trên thân có những đường gân dữ tợn nhô ra, gần như có thể nhìn thấy nó đang nhảy nhót, cái đầu màu hồng sẫm nhô lên ngẩng cao, trên lỗ nhỏ còn khạc ra chất dịch trong suốt, phun ra từng đợt khơi dậy du͙© vọиɠ chảy trong máu...
Lớn, lớn vãi!
Tô Vi thấy miệng lưỡi khô khốc, theo bản năng kẹp chặt hai chân, nuốt nước miếng một cái.
Một giây kế tiếp, tiếng cười trầm thấp đầy từ tính của người đàn ông khẽ vang lên trên đỉnh đầu cô: ""Sao thế, có hài lòng với những gì mình nhìn thấy không?""
""Rất, rất hài lòng...""
Tô Vi hoảng hoảng hốt hốt, bị hình ảnh hương diễm lộ liễu này kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến mức muốn hồn phi phách tán.
Sống đến tuổi hai mươi ba, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy dươиɠ ѵậŧ cương cứng của đàn ông ở khoảng cách gần như vậy, trong con ngươi tràn đầy vẻ nghi ngờ không dám tin cùng với lòng tò mò.
[Đừng nhìn nữa, hắn không phải mục tiêu công lực, cô chạy mau!]
Âm thanh điện tử máy móc thúc giục của hệ thống bỗng nhiên vang lên trong đầu.
Giống như đang tạt xuống một chậu nước lạnh, khiến Tô Vi mê mang, rơi vào trong sương mù, đang muốn truy hỏi hệ thống thì phát hiện ra người đàn ông đã túm được cổ tay của cô, ấn ngã cô xuống giường, cúi đầu chuẩn bị hôn.