Thế giới 1 - Chương 4: Tớ thấy dáng vẻ đánh nhau mới vừa rồi của cậu rất đẹp trai (phần 1)
Tô Vi nghe mà da đầu tê dại, áp lực như núi cao.
Cô khẩn trương hỏi hệ thống: [Tôi nên trả lời anh ta thế nào đây?]
Hệ thống: [...]
Ký chủ mới của nó trông không được thông minh cho lắm.
Không được hệ thống đáp lại.
Điện thoại của Tô Vi lại một lần nữa vang lên.
Lần này là gọi điện thoại tới.
Người gọi hiển thị là Hoắc Ngật.
Cô từ chối cuộc gọi không thèm nghĩ ngợi nửa phần.
Sau đó rất nhanh, Thẩm Ngộ gọi điện thoại tới...
Tay Tô Vi run lên một cái, không ngừng căng thẳng hỏi hệ thống: [Tôi có cần nghe điện thoại không? Nhỡ đâu vừa mới mở miệng liền OOC, phát hiện tôi không phải nữ chính thì sao?]
Hệ thống: [Không có tuyên bố về OOC, cô muốn làm gì thì cứ làm cái đó, chỉ cần có thể hoàn thành nhiệm vụ.]
[Ồ. Vậy thì được...]
Tô Vi thở phào nhẹ nhõm, trực tiếp từ chối nói chuyện điện thoại.
Hệ thống: [???]
Tô Vi giải thích: [Sắp về tới nhà rồi, có thể giải thích thẳng mặt với anh ta, không cần lãng phí tiền điện thoại.]
Hệ thống có lòng tốt nhắc nhở: [Gọi điện thoại qua X không tính tiền điện thoại.]
Tô Vi than thở: [Vậy thì cũng lãng phí lưu lượng! Chúng ta vốn đã rất nghèo rồi, còn phải gom hết tiền chữa bệnh cho mẹ Thẩm Ngộ, có thể tiết kiệm được chút nào thì hay chút ấy.]
Hệ thống: [...] Nhập vai nhanh ghê.
Nửa giờ sau, xe buýt đến trạm.
Tô Vi dựa vào ký ức của nữ chính, đi về phía nhà...
Bởi vì cuộc sống túng quẫn, gia đình một nhà ba người ở trong một khu nhà ngang* kiểu xưa ở một khu phố tương đối vắng vẻ và hỗn loạn.
(*) Kiến trúc nhà ngang: Gốc là đồng tử lâu, còn gọi là kiến trúc kiểu nhà lính, một hành lang dài nối liền với rất nhiều nhà đơn.
Muốn về nhà còn phải đi qua một con đường nhỏ tối thui, cách xa mười mấy mét mới có một ngọn đèn đường mờ mờ.
Ngoại trừ Tô Vi thì không nhìn thấy bóng người thứ hai nào.
Cô có hơi hốt hoảng, không nhịn được nói với hệ thống: [Sớm biết thế này thì nghe điện thoại bảo Thẩm Ngộ ra đón tôi rồi! Kiểu đường thế này, nhỡ đâu nhảy ra một tên già lưu manh thì có cầu cứu cũng không kịp!]
Hệ thống: [... Đừng nói bậy bạ.]
Tô Vi: [Tại sao?]
Hệ thống: [Miệng ăn mắm ăn muối.]
Tô Vi: [?????]
Còn chưa kịp nhận được câu trả lời của hệ thống, rất nhanh cô liền hiểu được hàm nghĩa của mấy chữ kia.
Bởi vì trước mặt cô đột nhiên chui ra một tên đàn ông trung niên, chưa nói tới mùi rượu khắp người, còn nhìn cô chằm chằm, mặt cười đầy vẻ thô bỉ dâʍ đãиɠ.