Thành phố mới Giang Tân là khu biệt thự nổi tiếng ở Minh Thành, biệt thự đơn lập nằm trong khu thắng cảnh quanh hồ, số lượng thư thớt, đắt đỏ.
Mà nhà họ Lương vừa vặn sở hữu một trong số đó, hai anh em Lương Vũ và Lương Hi vẫn luôn ở nơi này, mặc dù Lương Vũ đã kết hôn một năm nay nhưng anh vẫn chưa dọn ra ngoài.
Vào các ngày trong tuần, dì Lý là bảo mẫu trong nhà đều sẽ chuẩn bị bữa sáng từ sớm, sau khi dọn cơm lên bàn bà sẽ rời đi - Bởi vì Lương Vũ không thích có người ngoài ở trong nhà mình, cho nên bà sẽ cố gắng không xuất hiện trước mặt ông chủ.
Những người trẻ tuổi ngày nay thường không thích dậy sớm, bà đã làm việc ở nhà họ Lương nhiều năm như vậy, cũng đã nắm bắt được thời gian làm việc nghỉ ngơi của người trong nhà.
Nhưng hôm nay dì Lý lại phát hiện hai anh em nhà họ Lương có lịch trình làm việc và nghỉ ngơi rất kỳ lạ, thậm chí mới 6 giờ đã xuống lầu ăn bữa sáng.
“Ngài Lương, buổi sáng tốt lành.”
Người xuống đầu tiên là Lương Vũ, dì Lý có chút lúng túng đứng ở cửa phòng bếp chào hỏi anh.
“Tôi, tôi không biết hôm nay ngài phải dậy sớm, chỉ là bữa sáng rất nhanh sẽ chuẩn bị xong, xin ngày chờ một lát.”
“Không sao, là tôi không nói trước với dì, dì cứ đi làm việc của mình đi.” Lương Vũ thấy dáng vẻ bất an của dì Lý thì nhẹ giọng giải thích với bà.
Anh không dậy sớm, mà là đến rạng sáng sau khi tỉnh lại anh căn bản không thể ngủ tiếp được nữa, trong đầu anh tất cả đều là những thứ không nên nghĩ tới, thật sự rất phiền lòng nên anh dứt khoát đi xuống lầu, làm chút chuyện khác để dời đi lực chú ý.
Đột nhiên, phía sau cầu thang lại truyền đến tiếng dép lê lạch cạch, trong lòng Lương Vũ nhất thời trở nên căng thẳng, nhịn không được nín thở quay đầu lại.
Là Lương Hi đang đi tới, là cô gái nhỏ đã quấy rối anh đến tâm loạn như ma.
“Anh hai… Buổi sáng tốt lành.” Lương Hi lẩm bẩm, cô không ngờ anh trai mình cũng đang ở dưới lầu, trong lòng nhất thời hoảng loạn.
Tối hôm qua sau khi anh trai uống rượu lại ở trên ngực cô làm loạn, không biết thu liễm sức lực mà mυ'ŧ vυ' cô đến phát đau, có lẽ do lật người không cẩn thận đυ.ng vào, sáng nay cô bị cơn đau nhói làm cho tỉnh dậy.
Cũng không biết anh trai rời đi lúc nào, anh ấy có biết bản thân mình tối hôm qua đã làm ra chuyện hoang đường gì không?
Bàn tay đặt ở bên cạnh người không khỏi siết chặt, núʍ ѵú sưng tấy đau nhức thời thời khắc khắc đều đang nhắc nhở cô về chuyện tối hôm qua.
Lương Vũ ra vẻ trấn định nói: “Hi Hi, sao lại dậy sớm vậy?”
Khi nói chuyện, ánh mắt người đàn ông có vẻ thất thường, trước khi đi anh còn giúp cô thu dọn lại quần áo và chăn, nhưng cũng không thể đảm bảo bé con không phát giác ra điều gì khác thường.
Mấy giờ trước Hi Hi còn bị anh dâʍ ɭσạи bầu vυ', bây giờ anh khó có thể đối diện với cô, liếc mắt nhìn cô một cái đều sẽ khiến tim đập nhanh.
Bởi vậy, Lương Vũ đã bỏ lỡ cơ hội phát hiện em gái cũng có biểu tình hoảng hốt như mình.