Có vẻ như đối với số bài tập mà các sinh viên đưa lên khiến các giáo sư rất hài lòng. Họ còn cho rằng, sinh viên năm nhất đã quen thuộc với chương trình học, nên bắt đầu nâng cao độ khó của bài tập.
Chân Đồng mệt mỏi nằm dài ra bàn, nghe giáo sư Huỳnh giải thích về bài kiểm tra sắp tới.
Buổi sáng cô vừa nộp xong bản báo cáo thí nghiệm, chiều nay lại đòi thêm một bản báo cáo tường trình? Đây chính là muốn ép chết sinh viên đó!
Thở dài bước ra khỏi phòng học, Chân Đồng vô tình nhìn thấy Lưu Quan trên dãy hành lang ra vào. Có vẻ cậu ta cũng thấy cô, nhưng lại tỏ vẻ lơ là không biết. Chân Đồng cũng không bận tâm, đấy mới là điều cô mong muốn.
Hôm nay, vì không tham gia hoạt động câu lạc bộ nên Chân Đồng khá nhàn rỗi. Cô nghe theo lời đề nghị của Kiều Dư, đến nhà cậu ăn tối.
Hôm nay mẹ Kiều Dư đến và nấu vài món cho họ. Bà nấu ăn rất tốt, nên Chân Đồng ăn nhiều hơn thường ngày. Mẹ Kiều là một người vui vẻ và thoái mái, nên đối với cô vô cùng thân thiện.
Khi ăn xong, Chân Đồng giúp mẹ Kiều dọn dẹp. Sau đó liền bị lôi kéo ngồi xuống nói chuyện, bà không ngừng hỏi về cuộc sống đại học của hai người.
"Chân Đồng này, con cảm thấy sống ở đây thế nào? Ăn uống đầy đủ không? Không biết hai đứa làm gì mà đi xa nhà thế không biết! Mỗi lần bác đến đây cũng phải mất tận mấy tiếng! Ngồi chưa nóng mông đã phải gấp rút trở về."
"Dì đừng lo, con với Kiều Dư ăn uống đầy đủ lắm."
"Đúng đó, con lớn rồi mẹ đừng chăm như con nít nữa."
"Cậu thì lớn quá, suốt ngày chỉ biết chơi game, lông nhông ngoài đường. Nếu không phải Chân Đồng cũng đến đây mẹ cũng không thả cậu chạy xa như vậy." Nói rồi bà vỗ tay cậu một cái, tựa như đánh yêu thằng con nhỏ.
Nhìn thấy cảnh này Chân Đồng chỉ khẽ cười, vô tình nhớ đến cha mình cũng đối xử với các em như vậy. Trong lòng có chút chua xót, nhưng vẫn cố gắng kìm xuống. Cô không thể biểu lộ tâm trạng không tốt vào những lúc như thế này được.
"Có cậu ấy cũng đâu quản được con.." Kiều Dư âm thầm lẻm nhẻm trong lòng, cậu cũng muốn nói ra nhưng sợ bị mẹ luyên thuyên nữa nên đành im lặng.
"Không biết Vu Mỹ năm nay có thi đậu không nữa. Năm ngoái nó một mực đòi thi cùng trường với hai đứa, kết quả yêu sớm, cuối cùng còn rớt đại học.." Như nhớ tới chuyện của Vu Mỹ năm đó, mẹ Kiều thoang thoáng buồn.
"Dì đừng lo quá. Con nghe Vu Mỹ nói thành tích ở trung tâm của cậu ấy khá tốt. Nếu chăm chỉ có thể thi đậu." Chân Đồng thấy bà như vậy cũng nói vài câu trấn an. Khẽ liếc nhìn Kiều Dư, ra hiệu cho cậu nói mấy câu.
"Đúng vậy đó mẹ, đừng lo quá. Cô út cũng không lo như vậy mà." Nhìn thấy ám hiệu của Chân Đồng, Kiều Dư liền hùa theo. Vu Mỹ là em họ của cậu, ba cậu lại là anh của mẹ Vu Mỹ, nên họ căn bản có quan hệ họ hàng.
"Mẹ là lo con đấy! Vu Mỹ mà đến đây sẽ sống chung với con! Tránh cho con đem gái gú về nhà." Không nói thì thôi, nói rồi bà liền trừng mắt nhìn cậu. Cái tính của Kiều Dư bà biết quá rõ rồi, ngồi yên được vài hôm lại chứng nào tật nấy.
"Mẹ! Vu Mỹ có đến cũng sẽ sống Chân Đồng. Làm sao sống với con được, bất tiện lắm. Hơn hết con không hợp với em ấy." Kiều Dư khó chịu vì lời đề nghị của mẹ. Nếu sống chung với Vu Mỹ thì cậu làm gì cũng sẽ vào tai mẹ rồi.. còn gì là tự do nữa chứ?
Thấy mẹ còn định nói gì đấy Kiều Dư bèn chỉ vào đồng hồ.
"Chân Đồng này, cậu nói còn bài tập chưa làm mà nhỉ? 8 giờ rồi, để mình đưa cậu về!"
Mẹ Kiều và Chân Đồng đồng loạt nhìn đồng hồ trên tường. Bà cảm thấy thời gian cũng muộn rồi, đành đem lời muốn nói nhịn xuống, ra lệnh cho Kiều Dư đưa cô về nhà.
"Vậy con đi trước. Dì mạnh khỏe ạ." Ra trước cửa, Chân Đồng cúi đầu chào mẹ Kiều. Bà cũng gật gù tạm biệt cô.
Trên đường đi Kiều Dư lại luyên thuyên về mẹ mình, về Vu Mỹ, về hàng loạt những chuyện khác..
"Mình cảm thấy cậu rất giống mẹ Kiều." Chân Đồng đi được một lúc liền thờ ơ đáp lời cậu.
".. Hả? Mình và mẹ giống nhau chỗ nào chứ? Mẹ nói nhiều như v.." Đang nói thì cậu sực nhớ ra hành động nãy giờ của mình, liền trừng mắt nhìn Chân Đồng. Cô rõ ràng là đang chê cậu nói nhiều!
Hừ hừ mấy tiếng rồi vẫn luyên thuyên như cũ. Cậu nói mình đang dự định tỏ tình với một chị trường khác, rồi quá trình tìm hiểu của hai người.. Dường như nói tất cả với cô, không chừa một chi tiết nào.
Chân Đồng gật gù tỏ vẻ đã hiểu nhưng quay đi quay lại chả nhớ được bao nhiêu. Cá nhân cô không tin Kiều Dư sẽ thích một người quá lâu. Nếu nói về tình cảm thì cậu rất nhẹ dạ, không bao lâu lại đổi người, còn rất dễ bị rung động.. Kiều Dư thiếu chung thủy như vậy, mẹ Kiều lo lắng là chuyện bình thường. Về điểm này, Chân Đồng vô cùng đồng cảm với bà. Lỡ hôm nào cậu ấy làm người ta lớn bụng.. thì xem ra toi thật rồi.
"Vừa phải thôi nhé. Có xảy ra quan hệ thì đừng quên dùng biện pháp phòng ngừa." Nghe Kiều Dư nói một hồi Chân Đồng liền chốt lại. Cô cảm thấy mình nói câu này rất lý trí.
"..."
Kiều Dư nghe xong liền im bặt. Hóa ra trong mắt Chân Đồng, cậu chỉ đến đó thôi? Là người nông cạn như vậy?
"Ý tớ là nên phòng ngừa những lúc" tức nước vỡ bờ ". Cậu đừng nên hiểu lầm."Nhìn ánh mắt như bị tổn thương của Kiều Dư, cô liền bồi thêm, còn cố tình nhấn mạnh bốn từ 'tức nước vỡ bờ'.
"Tình yêu rất dễ mang lại những biến cố, nên tớ chỉ nói sự thật có thể xảy ra với bất kì ai. Vì vậy cậu đừng nhìn tớ với ánh mắt đó, chúng ta nên nhìn vào hiện thực."
Mặc dù biết cô nói đúng nhưng Kiều Dư vẫn bĩu môi, trách cứ "Tớ mới không phải loại người chỉ biết đến mấy chuyện đó! Sau này không được nói như vậy! Giận đấy!"
"Biết rồi, sau này không nói những chuyện nhạy cảm nữa." Thấy Kiều Dư bắt đầu giận dỗi như trẻ con, Chân Đồng cũng không buồn nói nữa.
Sau đó Kiều Dư đưa cô về tới nhà, nhìn Chân Đồng đi vào cậu cũng quay đầu rời đi.
Vì điện thoại hết pin nên về nhà Chân Đồng liền đem sạc, tắm rửa xong cũng đã gần 10 giờ. Cô mở điện thoại lên liền phát hiện nhóm chat Tử Dương vừa lập mấy hôm trước có thông báo mới.
Bấm vào hộp thư để xem tin nhắn, Chân Đồng nhận ra mọi người đối với kì thi lần này thật sự rất cố gắng. Ảnh của Tử Dương và Hồng Sam chụp rất đẹp. Dòng suối chảy dài theo đường mòn, màu xanh rêu ấy toát lên nét hoang dã như những bộ phim truyền hình thám hiểm.
Mọi người đều nói ý kiến của mình về những tấm ảnh, Chân Đồng cũng góp ý không ít. Cuối cùng họ chọn được 4 bức, và đăng nó lên nhóm chat của câu lạc bộ, để thuận lợi cho việc lọc ảnh