Bạn Gái Của Bạn Thân

Chương 7: Bạn trai đi tắm, bạn thân của bạn trai cắm vào trong hoa huyệt (Cao H)

Ngôn Khả Khả cảm thấy ngượng đến mức nước mắt sắp trào ra, một lòng trốn vào trong ngực Vu Dương.

Vu Dương ôm cô cười xấu hổ một tiếng, nhưng anh ta vẫn không nỡ rút côn ŧᏂịŧ ra khỏi tiểu huyệt, anh ta vẫn chưa bắn đây này!

“Này, anh Bạch, cậu có thể đi vào nhà vệ sinh được không?” Vu Dương hỏi, anh ta đã nhìn thấy thân dưới nhếch cao của Quân Bạch.

Quân Bạch cười mỉa mai: “Các người làʍ t̠ìиɦ sung sướиɠ mà không cho tôi vuốt côn ŧᏂịŧ của mình à?”

Anh lấy máy tính bảng luôn mang theo bên mình ra, tìm một bộ phim AV mở nó, đứng bên giường thủ da^ʍ rất ngượng ngùng.

Vu Dương có hơi không làm nổi nữa, nhưng côn ŧᏂịŧ thật sự vừa cứng vừa khó chịu, hơn nữa do Ngôn Khả Khả vì quá căng thẳng nên tiểu huyệt càng vây chặt lấy côn ŧᏂịŧ của anh ta, khiến anh ta càng không nỡ rút ra.

Sau khi giằng co một hồi, Vu Dương thấy Quân Bạch chỉ nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính bảng, anh ta kéo chăn che lấy cơ thể hai người, đắp kín từ đầu đến chân, sau đó chậm rãi thao cô, dù sao anh Bạch đã biết bọn họ đang làʍ t̠ìиɦ mà.

Nếu nhìn từ bên ngoài thì chỉ thấy một đống chăn đang đong đưa, thỉnh thoảng còn có âm thanh cơ thể vỗ vào nhau và tiếng rêи ɾỉ mềm mại đáng yêu truyền ra từ trong đó.

Ngôn Khả Khả xấu hổ đến mức cổ cũng đỏ bừng, sao A Dương có thể như vậy? Quá khó xử rồi…

Hai người nấp trong chăn thao chừng mười mấy phút, Vu Dương mới bắn một lượng tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt vào trong hoa tâm.

Sau khi bắn tinh xong, Vu Dương chuẩn bị ôm Ngôn Khả Khả đi tẩy rửa, nhưng khi nhớ đến Quân Bạch vẫn còn ở đây thì anh ta không thể làm gì khác hơn là bọc bạn gái lại cực kỳ chặt chẽ, còn mình tự vào nhà vệ sinh tắm rửa.

Ngôn Khả Khả mềm nhũn nằm trên giường không muốn nhúc nhích, cô nhắm hai mắt lại cảm nhận kɧoáı ©ảʍ mới vừa rồi, sau đó lập tức thấy trên người lạnh ngắt, chăn đã bị vén lên rồi, sau đó một côn ŧᏂịŧ vừa to vừa thô đã cắm vào tiểu huyệt.

“A!” Ngôn Khả Khả chưa kịp kêu ra tiếng đã bị Quân Bạch che miệng lại: “Đồ lẳиɠ ɭơ, đừng có kêu.”

Quân Bạch cắm vào lung tung trong tiểu huyệt non mịn của cô, côn ŧᏂịŧ lớn nhanh chóng rút ra rồi lại cắm toàn bộ vào, mỗi lần đều chạm vào hoa tâm.

“Đồ lẳиɠ ɭơ, vẫn là cắm da^ʍ huyệt của em thoải mái hơn!” Quân Bạch thở hổn hển cảm thán một tiếng.

Ngôn Khả Khả bị cắm đến mức toàn thân rối loạn, hai bầu ngực trắng noãn lay động lộ ra đường cong mê người.

Quân Bạch thấy vậy thì miệng đắng lưỡi khô, thấy Ngôn Khả Khả ngoan ngoãn không kêu ra tiếng cho nên anh lấy bàn tay đang che miệng cô ra, một tay nắm lấy một bầu ngực, hung hăng vuốt ve nó như đang vắt mì.

Ngôn Khả Khả bị sự thô lỗ của anh làm cho hơi đau, cô nhẹ giọng hô: “Nhẹ chút…ưm…”

Trong lúc Vu Dương còn đang tắm rửa, sao Quân Bạch chịu nghe lời cô chứ? Cặp mông như gắn thêm pittong nhanh chóng cắm vào không ngừng.

“Lẳиɠ ɭơ, làʍ t̠ìиɦ với Vu Dương trước mặt của tôi rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ đúng không?” Nhớ đến cảnh tượng hai người lén làʍ t̠ìиɦ, Quân Bạch ghen tỵ đến mức sắp nổi điên: “Lẳиɠ ɭơ, lần sau tôi cũng sẽ chơi em trước mặt Vu Dương như vậy!”

Ngôn Khả Khả bị anh dọa sợ mặt mũi trắng bệch, hu hu kêu lên: “Đừng…ưm…không thể…”

“Vu Dương có thể thao em vậy tại sao tôi lại không thể? Rõ ràng là tôi thổ lộ trước đấy!” Nghĩ đến cô từ chối mình, Quân Bạch tức giận mà thao cô như muốn thao hỏng cô vậy.

Ngôn Khả Khả bị thao trong hoang mang lo sợ, một luồng sáng hiện lên trong đầu, miệng thì cứ lẩm bẩm: “Ưm…nhẹ chút…nhanh quá…đừng…ưm…”

Quân Bạch vừa phẫn nộ vừa thao cô mấy trăm cái, lúc tiếng nước chảy trong phòng dừng lại, anh không khống chế cảm xúc muốn bắn tinh nữa, từng luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt tưới vào tiểu huyệt non mịn của Ngôn Khả Khả.

Khi Vu Dương vừa đi ra thì thấy Quân Bạch đang dùng giấy vệ sinh lau côn ŧᏂịŧ, anh ta cho rằng anh vừa bắn vào tờ giấy đó nên cười nói: “Anh Bạch, cậu vào phòng tắm rửa đi!”

“Ừ.”