*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Jena (wordpress jena và s1apihd.com @miknao)
*
"Nam phụ độc ác thế mà là con trai mình!!!"
Ba giờ sáng, dưới lớp chăn ấm, chiếc điện thoại để chế độ ban đêm phát ra ánh sáng mờ nhạt.
Trì Trì ôm con ngỗng trắng cỡ bự, hai mắt ướt nhẹp.
[Vẫn chưa đến giờ tan học, nhưng ngày đầu tiên đến lớp mẫu giáo, các bé nhìn thấy bố mẹ đến đón mình, mềm nhũn gọi "Ba ơi mẹ ơi", chạy ào qua đó.]
[Bé thụ đứng tại chỗ, túm lấy ống tay áo, sau đó giơ cao hoa hồng nhỏ trong tay lên: "Vẫn chưa tan lớp đâu, cô giáo nói là không được tan học sớm... tớ là, tớ là lớp trưởng...]
Trì Trì gặm cổ thú bông: "Hu hu hu, bé con đừng khóc mà, ra đây baba ôm."
[Bé công quay đầu lại, nhìn thấy bé thụ vẫn đứng tại chỗ, bỗng nhiên nhớ tới chuyện gì, hình như là cha mẹ bé thụ đã qua đời rồi.]
Trì Trì: "Hu hu hu, nhóc công mau mau ôm lấy vợ nhóc mau lên!"
[Nhóc vừa định đi về phía bé thụ, bỗng nhiên một bàn tay không thuộc về nhóc vươn ra từ phía sau bé thụ, cướp đi hoa hồng nhỏ trong tay bé.]
Trì Trì:???
[Bé thụ quay đầu lại, thì ra là một bạn học tên là Hoắc Tiểu Trà.]
[Biểu tình của Hoắc Tiểu Trà nghiêm túc, giọng nói cũng rất nghiêm túc: "Cô giáo nói, hôm nay ai khóc nhè thì sẽ không được hoa hồng nhỏ, tớ sẽ đi nói với cô, tịch thu hoa hồng nhỏ của cậu."]
Trì Trì:!!!
Trả lại hoa hồng nhỏ cho bé thụ! Hoắc Tiểu Trà!
Trì Trì vừa vặn cổ ngỗng trắng, vừa mở khu bình luận.
«Xuyên thành tiểu trúc mã của trùm trường ngỗng nhỏ» đã hoàn rồi, chương này đã có rất nhiều bình luận.
Có một bộ phận độc giả cũng giống như cậu, đề cao cảnh giác với "Hoắc Tiểu Trà", đều vào khu bình luận cầu review.
[Cầu review, Hoắc Tiểu Trà là nam phụ đúng không? Có nhiều cảnh không?]
[Lầu 1: Nam phụ độc ác, phân cảnh siêu nhiều, mãi đến gần kết truyện mới logout, rất phiền phức, tôi hận không thể xuyên vào trong sách đâm cho hắn một đao.]
[Lầu 2 (Makka Pakka): Không khoa trương đến vậy, chỉ là gia đình nhà cậu ta không nuôi dạy cậu ta tốt thôi.]
[Lầu 3: Khi còn bé đoạt hoa hồng nhỏ với bé công bé thụ, nói là do gia đình thì cũng thôi đi. Đằng này lớn lên rồi, lại dùng sức đào hố cho công thụ, cuối cùng còn muốn lái máy bay đυ.ng chết họ, này cũng là do nền tảng gia đình chắc? Gia đình chỉ là một viên gạch thôi, ai gây họa thì người đấy chịu trách nhiệm.]
[Lầu 4 (Makka Pakka): Tôi chỉ muốn nói là nền tảng gia đình sẽ ảnh hưởng đến con người ta suốt đời. Hoắc Tiểu Trà vốn là con riêng, người cha nhà giàu không chấp nhận hắn, người mẹ lại chỉ coi hắn là công cụ để tống tiền, hắn mới thành ra như thế. Hơn nữa, chuyện máy bay cuối cùng kia, hắn cũng hối hận rồi mà, sau cùng chính hắn đã tự mình đâm vào vách núi chết đó thôi.]
...
Bên dưới khu bình luận này có đến hàng chục lầu, chủ yếu là "Makka Pakka khẩu chiến quần hùng".
*khẩu chiến quần hùng: lấy từ điển cố Khổng Minh (Gia Cát Lượng) hùng biện trước hàng vạn người để thuyết khách và tạo liên minh chống lại Tào Tháo, nói chung từ này nghĩa là một người dùng khả năng ngôn luận của mình để thuyết phục tất cả những người còn lại.
Mấy bình luận cuối là như thế này —
[Lầu 25: Im nào, Makka Pakka thích Hoắc Tiểu Trà như vậy, vậy thì tự mình vào sách dạy hắn ta một chút, xem cậu có chịu được hay không, đừng đến lúc đó lại bị Hoắc Tiểu Trà hiếu thuận đến mức khóc lóc đòi trở về đó.]
[Lầu 26: Ha ha ha cảnh cáo xuyên sách!]
[Lầu 27 (Makka Pakka): Cảm ơn, tôi sẽ.]
[Lầu 28:??? Sao đột nhiên tôi đọc lại không hiểu gì hết? Makka Pakka cậu còn ở đó không? Nói câu gì đi Makka Pakka?]
Bắt đầu từ lầu này, khu bình luận hoàn toàn loạn, tất cả mọi người đều gọi "Makka Pakka", chỉ là "Makka Pakka" không còn xuất hiện nữa.
Trì Trì nhếch môi cười, cũng nhắn theo một câu "Makka Pakka nhận được vui lòng trả lời", sau đó rời khỏi khu vực bình luận, tiếp tục đọc truyện.
*
Sáu giờ sáng, nhân vật chính công thuận lợi lớn lên kết hôn, nhân vật phản diện cũng bị trừng phạt xứng đáng.
Trì Trì mỹ mãn nhét điện thoại di động xuống dưới gối, ôm ngỗng trắng xoay người, chuẩn bị đi ngủ.
Sau một đêm thức khuya, cậu đã buồn ngủ lắm rồi, nhanh chóng vào giấc.
Trong giấc mơ còn mơ thấy có hai nhóc con rất đáng yêu.
Trì Trì ôm chặt con ngỗng trắng mềm mại: He he... Nhóc con... Hít thở... Này, này...
Bỗng nhiên, hình như Trì Trì nghe thấy ngỗng trắng kêu lớn một tiếng.
"Baba?"
Trì Trì: He he... Nhóc con... Nhóc con gọi mình là baba...
"Baba? Baba?!"
Vật trong ngực giãy dụa hai cái, đánh Trì Trì đau điếng, Trì Trì mới mơ mơ màng màng mở mắt...
?!!!
Cái gì đây?!
Trì Trì giật nảy mình từ trên giường bật dậy, nhìn bé con đang nằm trên giường.
Bé con nằm nghiêng, còn đang ngủ, xem ra là chưa tỉnh ngủ hẳn: "Baba, đừng đánh con, con sợ."
Trì Trì cầm lấy gối đầu chắn trước người mình, yếu đuối nói: "Bạn nhỏ này, sao lại sợ chú thế? Chú nhớ nhà chú chỉ có một mình chú..."
Cho nên...
Trì Trì chớp chớp mắt, ngỗng trắng của mình thành tinh rồi?
Trì Trì nhìn quanh bốn phía, cảnh vật xung quanh rất đỗi xa lạ, đây cũng không phải phòng cậu.
Ánh mắt cậu quay về trên người "ngỗng trắng", đầu óc thức đêm đọc truyện của cậu chậm rãi vận hành.
Ngỗng trắng lớn, ngỗng trắng, ngỗng...
Ngỗng!
Hình như là xuyên sách, hôm qua cậu vừa mới đọc xong «Xuyên thành tiểu trúc mã của trùm trường ngỗng nhỏ»!
Trì Trì chấn động, sau đó nhanh chóng nằm xuống cạnh bé con.
Xuyên sách cũng không thành vấn đề gì hết, trước tiên phải để cậu thưởng thức nhan sắc của người giấy nhỏ ở cự ly gần đã.
Bé con rất đẹp trai, da trắng, tóc đen mềm mại, buông trên trán.
Đáng yêu hơn nhiều những đứa nhỏ trong giấc mơ của cậu.
Vậy đây là nhóc công hay nhóc thụ nhỉ?
Dưới ánh mắt "từ ái" của Trì Trì, lông mi dài thật dài của bé con giật giật, chậm rãi mở to mắt.
"Baba..."
Trì Trì phải lấy tay giữ miệng mình, á á á! Bé con gọi mình là baba kìa!!!
Bé con giơ tay lên dui dụi mắt, lặng lẽ đánh giá Trì Trì, nhỏ giọng nói: "Baba, Tiểu Trà vẫn muốn ngủ thêm lát nữa, được không ạ?"
"Đương nhiên..." Nụ cười trên mặt Trì Trì chậm rãi biến mất, "Hả?"
Tiểu... Tiểu Trà?
Trì Trì vẫn chưa từ bỏ ý định, hỏi lại một lần nữa: "Bạn nhỏ, con tên là Hoắc Tiểu Trà sao?"
Nam phụ ác độc cha không thương mẹ không yêu, tên nhóc cướp hoa hồng nhỏ của bé công thụ?
Bé con lén bĩu môi ở nơi cậu không nhìn thấy, giữ nguyên bộ dáng đáng yêu, gật đầu với cậu: "Đúng vậy, baba, có chuyện gì ạ?"
"À, không không có gì, rất tốt, rất tốt."
Trì Trì vươn "móng vuốt ma thuật" về phía nhóc.
Bàn tay Trì Trì sắp kẹp nhóc con thành cái kẹp rồi!
Trong quyển sách này có nơi nào có thể thu phục được nam phụ ác độc thời thơ ấu không?
Hoắc Tiểu Trà tránh bàn tay cậu, chui thẳng vào trong lòng Trì Trì, mang theo giọng mũi đáng yêu: "Baba, con xin lỗi, con không ngủ nữa, baba đừng tức giận nữa được không?"
Trì Trì nghẹn lại, giống như bị thứ gì đó đánh trúng, sợi dây trong đầu đứt phựt một cái, ôm lấy bé con: "Baba ở đây, ngủ, chúng ta cùng nhau ngủ!"
Trì Trì ôm nhóc con giống như ôm ngỗng trắng, nhẹ nhàng vỗ vỗ vào lưng nhóc.
Trì Trì thức cả đêm đọc truyện, vốn cũng không ngủ được nhiều, vừa nhắm mắt được một lúc đã ngủ thϊếp đi.
Ngày đầu tiên xuyên thành cha ruột của nam phụ độc ác, buổi sáng đầu tiên, Trì Trì ngủ thϊếp đi.
Hoắc Tiểu Trà từ trong ngực cậu ngẩng đầu lên, dùng ánh mắt nhìn kỹ cậu.
Hôm nay baba làm sao vậy? Sao trông baba cứ kỳ lạ thế nào ấy?
Trong trí nhớ của Hoắc Tiểu Trà, baba luôn rất kỳ quái.
Mấy năm trước, khi nhóc còn rất nhỏ, baba đối với nhóc vẫn còn rất tốt, sẽ làm đồ ăn ngon cho nhóc ăn, cho nhóc mặc quần áo thật là đẹp, còn dẫn nhóc đến Hoắc gia, bảo nhóc nhận người.
Nhưng sau đó, Hoắc gia nói rõ ràng là Hoắc gia vĩnh viễn không bao giờ cho phép baba dẫn nhóc vào cửa, mọi chuyện đều thay đổi.
Baba bắt đầu thiếu kiên nhẫn với nhóc, mỗi tháng sẽ bắt nhóc gọi điện cho ba lớn để bảo ba lớn đưa tiền, tiền vừa đến tay thì sẽ đi ra ngoài chơi. Baba chỉ để lại cho nhóc đồ ăn nhanh, lúc nào nhớ tới thì sẽ gọi điện cho ông Trương dưới tầng đến xem nhóc thế nào thôi.
Hôm qua baba chơi hết tiền, mới về nhà bảo nhóc gọi điện thoại.
Sau khi gọi điện thoại xong, trời muộn quá rồi nên baba mới ngủ cả đêm ở nhà.
Hoắc Tiểu Trà vốn ngủ ở phòng riêng, nhưng mà nhóc rất nhớ baba, sau khi baba ngủ, nhóc liền ôm gối nhỏ và chăn nhỏ của mình sang, muốn ngủ cùng baba.
Nhưng mà baba không thích nhóc, nhóc đã cố gắng tỉnh dậy trước khi baba thức, nhưng nhóc ngủ nhiều quá, bị baba phát hiện.
Hoắc Tiểu Trà nhìn Trì Trì, thật cẩn thận vươn tay ra, chạm vào tóc và tai cậu.
Đêm qua nhóc không dám ngẩng đầu nhìn baba, bây giờ mới thấy, baba đã nhuộm tóc đen trở lại, khuyên tai cũng tháo ra.
Có phải baba sẽ lại thay đổi một lần nữa không?
Mắt Hoắc Tiểu Trà đo đỏ hồng hồng, rất nhanh đã ngồi dậy.
Không được, nhóc không thể để bề ngoài của baba lừa gạt được, nhóc đã chuẩn bị kế hoạch tương lai rất kỹ càng rồi, đợi đến khi nhóc mười tám tuổi, nhóc sẽ rời khỏi baba.
Bàn chân ngắn ngủn của Hoắc Tiểu Trà đạp xuống giường, không quay đầu lại, đi ra khỏi phòng.
*
Mười hai giờ trưa, Trì Trì quen thức khuya cuối cùng cũng dậy đúng giờ.
Cậu lấy điện thoại ra khỏi gối, mở khóa bằng vân tay.
Ừm, là điện thoại của cậu, xem ra là cậu đã trở lại thế giới thực rồi, dù trải nghiệm xuyên sách rất tốt, bé con cũng rất đáng yêu, nhưng mà việc nam phụ độc ác gọi cậu một tiếng "baba" làm cậu chịu không nổi.
Trì Trì lướt điện thoại một lúc mới rề rà đứng dậy, mở cửa ra ngoài.
...
Đây là cảnh mà cậu chưa từng thấy bao giờ, phòng khách và nhà bếp được ngăn cách bằng cửa kính.
Có một nhóc con đang đeo một cái tạp dề quá khổ, dưới chân có lót một cái ghế nhỏ, đang đứng trước bếp, ném rau xanh vào nồi.
Trì Trì dừng bước, thăm dò gọi một tiếng: "Hoắc... Hoắc Tiểu Trà?"
Hoắc Tiểu Trà quay đầu lại: "Baba."
Trì Trì thiếu chút nữa thở hổn hển.
Cậu thật sự đã xuyên sách rồi ư?
Cứu mạng...
Trì Trì vịn tường, kiên cường đi qua, ôm bé con từ trên ghế xuống, cởi tạp dề trên người nhóc, đeo lên người mình: "Để chú... à để baba làm cho."
Cho dù không phải là con ruột của mình, cho dù là nam phụ độc ác, Trì Trì cũng không thể nào trơ mắt nhìn một đứa bé năm tuổi tự mình đứng nấu cơm được.
Hoắc Tiểu Trà đứng bên cạnh, ngửa đầu nhìn cậu.
— Baba lại muốn đối tốt với mình, sau đó đưa mình đến Hoắc gia nhận người sao?
Trì Trì cầm đũa, không ngừng đảo rau xanh trong nồi.
Chín chưa nhỉ?
— Hình như có cảm giác vẫn hơi sượng sượng? Nấu thêm tí nữa vậy.
Trì Trì thất thần đảo nồi, quay đầu lại, đối diện với ánh mắt của Hoắc Tiểu Trà.
Cậu tỉnh táo lại, lộ ra nụ cười "từ ái" với nhóc: "Tiểu Trà, vừa nãy con định nấu gì thế?"
Hoắc Tiểu Trà chỉ vào bếp: "Mì gói ạ."
"Ăn mì tôm mà còn phải thêm cả rau xanh vào hả? Con cũng heo thì gớm!"
"Lúc trước baba nói, ăn cơm cần phải chú ý cân đối dinh dưỡng, phải ăn nhiều rau xanh."
"Ăn mì tôm thì lấy đâu ra cân đối?" Trì Trì nói thầm một câu, sau đó quay đầu lại, phát hiện rau xanh hơi cháy, vội vàng luống cuống tay chân vớt rau ra.
Trong phòng khách, Trì Trì và Hoắc Tiểu Trà ngồi song song trên sàn nhà, trước mặt đặt hai bát mì tôm, còn có một đĩa rau xào dầu hào — là dầu hào và "rau đã chín".
Hoắc Tiểu Trà gắp một miếng rau màu vàng úa: "Baba, rau héo rồi."
"Trẻ nhỏ ăn đồ sống không tốt." Trì Trì vô cùng bình tĩnh gắp thức ăn cho nhóc, "Ăn nhiều một chút, đây là minh chứng cho tình yêu của baba với con đó."
Hoắc Tiểu Trà cau mày nuốt miếng rau, im lặng đầy đĩa rau ra xa, sau đó lấy điều khiển từ xa, bật TV lên.
Vừa bật lên, kênh thiếu nhi hiện lên, có lẽ là Hoắc Tiểu Trà hay xem —
[In the night garden — Upsi Daisy — Makka Pakka]
Trì Trì giật mình, đột nhiên ngầng đầu: Makka Pakka?!
[Makka Pakka đi dạy Hoắc Tiểu Trà đi!]
[Ha ha ha cảnh cáo Makka Pakka xuyên sách!]
Makka Pakka lại là mình á?
Trì Trì hung tợn cắn đứt sợi mì, quay đầu, đoạt lấy điều khiển từ trong tay Hoắc Tiểu Trà, "Không được xem cái này!"
Cậu chuyển đến kênh Pháp luật ngày nay: "Trẻ nhỏ thì nên xem cái này nhiều hơn mới tốt."
Đặc biệt là kiểu nam phụ độc ác sau khi lớn lên nhảy nhót trên bờ vưc vi phạm pháp luật như con ấy!
-
Chú thích:
In the night garden: loạt phim hoạt hình được sản xuất bởi Anh, để biết thêm thông tin chi tiết, vui lòng truy cập
Upsi Daisy: là 1 nhân vật trong loạt phim này (minh họa)Makka Pakka: (minh họa hình dưới)-
Hết chương 1.