Xuyên Thành Cha Ruột Của Nam Phụ Pháo Hôi

Chương 28

“Xin chào, tôi tên là Trì Trì. Lần trước tôi có đặt một căn phòng bên khách sạn mình, phiền cô kiểm tra giúp tôi được không? Cô kiểm tra theo số thẻ ngân hàng hoặc là số chứng minh tôi để lại ấy.”

“Vâng ạ, xin anh đợi một chút.” Một lúc sau nhân viên lễ tân dịu dàng nói: “Chào anh Trì, đúng là anh có đặt một căn phòng tổng thống ở tầng cao nhất khách sạn ạ. Căn phòng anh đặt còn hai tháng nữa mới tới kỳ hạn, xin hỏi anh gặp phải vấn đề gì ạ? Chúng tôi sẽ cố gắng giải quyết giúp anh.”

“Tôi muốn trả lại căn phòng này, tốt nhất là trong buổi tối nay luôn.”

Trì Trì ấn chặt ngón tay lên kính cửa sổ, giọng điệu cậu lạnh lùng hệt như đang nói “Trời lạnh, đã tới lúc tập đoàn nhà họ Vương phá sản rồi” vậy.

“Dạ, vậy chúng tôi sẽ xử lý thủ tục trả phòng giúp anh ngay. Về phần tiền thừa chúng tôi sẽ hoàn lại về tài khoản ngân hàng của anh ạ.”

Trì Trì xử lý chuyện này xong mới ngắt máy, gửi cho Hiểu Minh Tinh thư mục đã nén.

[Tôi cho cậu ba ngày, trả lại tiền cho tôi.]

Trì Trì gửi xong lập tức thoát khỏi giao diện trò chuyện.

Cậu sợ nhìn thấy những thứ cay mắt hơn.

Cậu đặt điện thoại xuống đi tắm rửa, mặc kệ điện thoại liên tục kêu nhắc nhở có tin nhắn mới.

Trì Trì tắm xong mới nhìn thoáng qua màn hình điện thoại.

[Trì Trì? Anh có đó không? Anh muốn tới đây không?]

[Trì Trì, ý anh là gì? Tại sao bên khách sạn lại nói anh đã trả phòng hả?]

[Rốt cuộc anh có ý gì? Anh muốn tôi trả lại tiền à? Anh định đăng những bức ảnh lịch sử trò chuyện kia lên mạng đúng không? Số tiền đó là anh tự nguyện chuyển cho tôi, tôi đâu có ép anh làm vậy.]

[Anh biết tổng cộng có bao nhiêu tiền không? Chỉ vì một chuyện nhỏ mà anh tuyệt tình vậy ư?]

Nếu Hiểu Minh Tinh nắm chắc phần thắng thì tại sao cậu ta lại thẹn quá hóa giận chứ?

Trì Trì không nhịn được nhếch khóe miệng. Nếu Hiểu Minh Tinh trả lại tiền cậu sẽ dư dả hơn, không cần vội vàng nghĩ cách kiếm tiền nữa.

Coi như nhờ họa được phúc.

Trì Trì không quan tâm đến Hiểu Minh Tinh nữa, cậu chỉ lướt lên trên ghim tin nhắn “Tôi cho cậu ba ngày, trả lại tiền cho tôi” xuống dưới nhắc nhở cậu ta.

Sau đó Trì Trì chuyển điện thoại sang chế độ “Không làm phiền” rồi đặt một bên, ôm lấy cơ thể mềm mại của Hoắc Tiểu Trà.

“Không sao đâu, con đừng lo lắng. Papa đã giải quyết xong rồi, con mau ngủ đi.”

Hoắc Tiểu Trà ngẩng đầu lên nhìn cậu. Bé chớp chớp mắt, cuối cùng chôn mặt vào lòng cậu.

Bé biết papa nhắn tin trò chuyện với ai. Lúc nãy bé đã thấy, đó là ngôi sao mà papa rất thích.

Tối nay papa sẽ không rời đi đâu nhỉ? Bé phải ôm papa chặt hơn mới được.