Lúc Trì Trì quay video xong thì cũng đã là chạng vạng.
Cậu tắt camera, ăn bánh bí đao và bánh bí đó, thấy Hoắc Tiểu Trà thì đẩy mâm về phía bé.
“Con muốn ăn không?”
Hoắc Tiểu Trà run bần bật, bé dùng sức lắc đầu.
Papa cũng không sợ tự độc chết bản thân à?
Tuy quá trình tạo ra sản phẩm hình như không có gì gọi là bất thường, nhưng mà...
Chủ yếu là sự sáng tạo trong mỹ thực của papa thật sự khiến người ta không khỏi cảm thấy sợ hãi.
Trì Trì thì không muốn lãng phí, mỗi lần cậu làm gì đó thì số lượng cũng không nhiều lắm, hai ba miếng là cậu ăn hết.
Cậu xoa xoa tay, nói với Hoắc Tiểu Trà, “Buổi tối không nấu cơm nữa, chúng ta đi ra ngoài ăn.”
Hoắc Tiểu Trà dùng sức gật đầu, “Vâng vâng.”
Dù cho papa có định làm cơm tiếp, bé cũng không dám ăn.
Trì Trì cất camera đi, hai người liền thay quần áo, lúc Trì Trì quay video thì chỉ lấy nửa người trên, nên nửa người trên cậu mặc áo sơ mi, nửa người dưới thì mặc...quần ngủ.
Mười phút sau, Hoắc Tiểu Trà mặc xong quần yếm, đội mũ xong, Trì Trì cũng thay xong quần, hai người cùng ngồi ở cửa thay giày.
Chuông cửa bỗng nhiên vang lên.
Trì Trì hai chân giẫm lên giày, đi đến trước cửa, thông qua mắt mèo nhìn ra bên ngoài.
Đồng thời cậu cũng không quên dạy dỗ con trai, “Không được tùy tiện mở cửa cho người lạ, đặc biệt là lúc ở nhà một mình, con nhớ kỹ chưa?”
Hoắc Tiểu Trà gật đầu, “Nhớ ạ.”
Ngoài cửa là một ông lão, trong tay ưng một cái niêu lẩu, ăn mặc trông rất tùy tiện, như là vừa mới đi từ trong nhà ra, sang đây tặng đồ.
Trì Trì gãi đầu, cậu cũng không kế thừa ký ức của nguyên chủ, nên không nhận ra đây là ai.
Ông lão lớn giọng gọi, “Tiểu Trà, là ông Trương đây, papa của con lại không ở nhà rồi phải không? ông làm chút thịt kho tàu, con mau mở cửa cho ông đi.”
Trì Trì quay đầu liếc nhìn Hoắc Tiểu Trà, Hoắc Tiểu Trà gật đầu, “Papa, là ông Trương ở tầng dưới nhà chúng ta ạ, lúc ba không ở nhà, ông ấy thường xuyên lên chơi với con.”
Thật ra đây là vệ sĩ mà papa lớn sắp xếp cho bé, là quân nhân đã giải nghệ, là papa lớn dùng số tiền lớn để mời về.
Nhưng papa lớn không cho bé nói cho papa nhỏ biết.
Lúc này, ông Trương ở bên ngoài đã có chút nóng nảy, “Tiểu Trà? Con ở nhà không? có phải con không cẩn thận khóa trái cửa rồi không? con trả lời ông một câu đi!”
Ông đặt nồi niêu sang một bên, vừa chuẩn bị phá cửa xông vào thì Trì Trì ở bên trong lập tức mở cửa ra.
“Aaa... Á!”