[12 Chòm Sao] Màu Nắng

Chương 6

Một tháng cứ thế trôi qua nhẹ nhàng. Dù là thứ 7 nhưng nhà trọ này hôm nay lại thật vắng vẻ đến lạ thường.

Kim Ngưu dành cả ngày trong phòng chỉ để ngủ, gần xế chiều cảm thấy đói bụng định mò lên phòng bà chị rủ đi ăn nhưng gõ cửa mấy lần cũng không thấy ai trả lời.

"Nếu em định kiếm tụi nó thì hai đứa đó đi chơi hết rồi"

Thiên Bình ở trong phòng cứ nghe tiếng gõ cửa ở phòng bên cạnh nên mở cửa nói.

"Hai chị ấy đi đâu vậy ạ?"

Kim Ngưu nghe vậy thì thắc mắc hỏi Thiên Bình. Thiên Bình nghe Kim Ngưu hỏi thì cố nhớ lại xem mấy đứa đó đi đâu.

"À, con Song nó đi hẹn hò với thằng bạn trai nó, còn chị em với Nhân Mã thì ra chợ chơi. Nghe nói chỗ đó có hội chợ, hay em ra đó với tụi nó đi"

"Chị em đi với anh Mã ạ? Hai người đó có phải..."

Kim Ngưu nghe vậy thì không kiềm được lòng mình, hơi buồn lòng hỏi. Thiên Bình nghe được tới đây thì cười trừ giải thích.

"Không phải đâu, ai cũng được trừ hai đứa nó, tụi nó tuyệt đối không bao giờ yêu nhau đâu!"

Anh là người biết rõ nhất quan hệ của hai đứa này. Chúng nó thuộc chủ nghĩa độc thân, tim cứng như đá và không bao giờ biết rung động là gì. Vậy nên chúng nó mới thân với nhau như vậy.

Dù nghe Thiên Bình phản bác tới vậy nhưng Kim Ngưu vẫn có cảm giác tim hơi nhói. Chị cô và người cô thích...

"Vậy sao..."

Lúc này Ma Kết vừa đúng lúc ra ngoài định quét sân thì Thiên Bình ở trên lầu nói vọng xuống.

"Ma Kết có muốn đi hội chợ không? Đi cùng Kim Ngưu này"

Ma Kết nghe thấy tiếng gọi mình thì quay lại, sau đó nhìn Kim Ngưu như muốn hỏi lời anh ấy có đúng không.

Sống với nhau một tháng, cả Ma Kết và Kim Ngưu đều cùng trường và cùng là năm nhất nên rất hay đi cùng nhau ở trường. Vậy nên rất thân nhau.

"Cậu rảnh không? Mình đi ra hội chợ, ở đó có chị mình và anh Nhân Mã nữa."

Nghe Kim Ngưu nói đến Nhân Mã, cô liền hiểu ý gật gật đầu rồi cùng Kim Ngưu dắt tay đi.

Dù Kim Ngưu không nói nhưng cô cũng biết cô ấy thích Nhân Mã. Vì cô rất nhạy cảm nên từng cử chỉ hành động của Kim Ngưu đối với Nhân Mã cô đều biết hết. Chắc là muốn có thêm người đi cùng để tiếp dũng khí cho đây mà.

...

"Xong rồi?"

Thiên Yết đang nhắm hờ mắt đứng đợi Sư Tử ở phòng giảng viên nãy giờ, nghe thấy tiếng bước chân liền mở mắt.

"Vâng"

Sư Tử hôm qua bị giảng viên gọi nói rằng bài luận của cô chưa tốt và hạn chót cô phải nộp lại là hôm này.

May sao có Thiên Yết giúp đỡ cô làm bài, thậm chí còn tốt bụng chở đi nộp. Không thì tiêu cô rồi.

"Hay em đãi anh ăn một bữa nhé!"

"Vậy lát nhóc mua cơm tối hộ anh là được"

Thiên Yết chẳng quan trọng gì ba cái chuyện trả ơn. Dù sao cũng không phải anh tự nguyện làm.

Nhớ lại tối hôm qua khi Sư Tử kể cho Song Tử và Bạch Dương nghe việc này. Hai cô nàng tức tốc chạy lên kéo anh đang ngủ đi giúp con bé đến tận chiều nay mới xong. Giờ anh đang buồn ngủ lắm, chỉ muốn về ngủ thôi.

"Vâng ạ"

Sư Tử tất nhiên cũng biết anh vì mình mà vất vả nên không ngần ngại đồng ý. Mua cơm sao? Chuyện nhỏ. So với việc anh thức xuyên đêm giúp cô thì mua cơm có đáng giá gì?

...

Đứng tập thể dục dưới sân một chút liền thấy Xử Nữ mở cửa bước ra. Không phải cứ thứ 7 con bé lại về nhà ba mẹ sao, sao giờ còn ở đây?

Vừa bước ra cửa đã thấy bóng dáng Thiên Bình đang lúc lắc tập thể dục. Nhìn anh ấy như vậy cô có thể chắc anh nằm dài tới tận chiều mới chịu dậy đây mà. Cứ tưởng anh sẽ không để tâm đến mình phía sau nhưng ai ngờ anh lại đột ngột quay đầu lại hỏi.

"Ủa Xử Nữ, nay không về nhà ba mẹ à?"

"Dạ không ạ, ba mẹ em đi du lịch rồi"

Thiên Bình nghe vậy cũng chỉ gật gật đầu. Chán thật, chẳng có gì làm, biết thế ban nãy đi cùng hai đứa nhóc kia ra hội chợ cho rồi. Chợt anh nghĩ ra một ý định.

"Vậy sao. Nè, nghe nói có hội chợ đấy. Thằng Bảo với Ngư đâu, rủ nó đi."

"Hai người đó hồi nãy đi đâu rồi ấy ạ"

"Thế à... Vậy em đi với anh không? Con Dương với thằng Mã đi từ lâu. Nãy Ma Kết và Kim Ngưu cũng đi ra đó chơi rồi. Đi một mình chán chết"

Suy nghĩ một lúc trước lời mời của Thiên Bình. Vậy là có thêm cả Chị Dương, Anh Mã, Kim Ngưu và Ma Kết, đông vui như vậy cô cũng muốn tham gia, không ngần ngại liền đồng ý.

"Được ạ"

"Vậy mình đi"

...

Cự Giải đang trên đường trở về nhà sau khi đi mua đồ ở tiệm tạp hoá. Đi ngang con ngõ nhỏ cách nhà khoảng 50m thì thấy bóng người quen quen.

Người con gái đó đang ngồi khóc như mưa, thậm chí còn gào thét dữ dội, liên tục mắng chửi một người đàn ông nào đó.

Đường hôm này hơi vắng nên tiếng cô gái đó còn vang vọng hơn. Vẫn là cảm thấy người đó rất quen liền cảnh giác lại gần.

"Chị Song?"

END CHAP.