Giao Dịch Với Anh Trai Của Bạn Cùng Phòng

Chương 45: Vuốt ve (hơi H)

Nhưng Yến Văn không giống đàn ông bình thường, thậm chí anh thuộc vào loại đồng tính luyến ái không điển hình, trong thần sắc anh không có bất kỳ vẻ cấp bách nào, ngược lại thong thả ung dung nghiêng đầu nhìn nơi riêng tư của Lê Lý, nhìn hồi lâu, nhìn đến mức đầu gối Lê Lý sắp chịu đựng không nổi mới vươn tay ra.

Mu bàn tay anh rất gầy, nhưng lại rắn chắc, ngón tay thon dài, lúc anh sắp chạm vào thì tiếng lòng Lê Lý độ nhiên run lên, đầu gối vậy mà không chống đỡ được ngồi sụp xuống, mông cọ xuống, vững chắc ngồi lên đùi người đàn ông, khe huyệt bí ẩn giữa chân cọ tới tấm chăn mềm mại, lúc nâng người dậy đã để lại một vệt ướt bên dưới.

Ngón tay dò ra ngừng lại giữa không trung, một lúc lâu sau Yến Văn mới lộ ra sự châm biếm: “Khát vọng như vậy?”

Lê Lý nghi ngờ anh càng muốn nói mình cơ khát. (khát vọng tìиɧ ɖu͙© á, nhưng mà mình thấy bên trên đã để khát vọng rồi nên giữ nguyên luôn.)

Lê Lý hít vào một hơi, bởi vì đang cắn góc áo cho nên từng chữ nói ra có chút mơ hồ: “Thời gian ngài ấp ủ quá dài.”

Ngón tay thon dài tiếp tục thăm dò xuống phía dưới của y, trong một giây đồng hồ ngắn ngủi, rốt cuộc đã sờ đến nơi riêng tư của y.

Nơi đó vốn là nên ấm nóng, lại bởi vì hơi ướt mà hạ độ ấm xuống, ngón tay Yến Văn lại nóng đến mức lợi hại, bị anh sờ như vậy, cho dù trước đó đã làm chuẩn bị thì Lê Lý vẫn không kịp phòng ngừa mà run lên, một lần không nhịn được, vậy mà có một luồng âm tinh phun ra, vừa lúc phun lên ngón tay người đàn ông, lập tức thấm ướt lòng bàn tay của anh.

Yến Văn nhìn nước trên tay mình, giọng nói có chút lạnh nhạt: “Mẫn cảm như vậy, thật sự không có kinh nghiệm sao?”

Rất nhiều người cho rằng Lê Lý có rất nhiều kinh nghiệm trong chuyện chăn gối.

Anh cường giới thiệu công việc cho y, đồng nghiệp ngắn ngủi ở quán bar, bao gồm cả Andy, cũng có rất nhiều khách hàng muốn xảy ra quan hệ gần gũi với y đều nghĩ vậy.

Việc này có khả năng có quan hệ với diện mạo của Lê Lý.

Có vài người có diện mạo là đóa hoa trắng thanh thần, mang một khuôn mặt để người khác cho rằng thuần khiết vô ngần, mà có vài người lại mang diện mạo quyến rũ, theo bản năng người khác sẽ nghĩ người đó rất tùy tiện.

Lê Lý thuộc vào loại hai.

May mắn y không phải con gái, nếu là con gái thì chỉ sợ sẽ gặp càng nhiều lời suy đoán và gièm pha khó nghe.

Andy đã từng hỏi y: “Đã lên giường với bao nhiêu người đàn ông?”

Lê Lý nói: “Không có, một người cũng không có.”

Rõ ràng Andy không tin, muốn tới sờ y, y không có né tránh, thật sự bị sờ soạng một lúc lâu, sau đó Andy tin rồi.

“Phản ứng rất trúc trắc, thật sự vẫn rất non.” Andy cười với y, còn có chút tiếc nuối thay y: “Diện mạo này của em quá dễ khiến người ta hiểu lầm, ngay cả chị cũng nhìn nhầm. Em trai à, em lớn lên rất không vô hại, nếu sau này em nói chuyện yêu đương, dù em có đào tim đào phổi cho người ta thì có khả năng người ta cũng nghĩ em đang diễn trò thôi.”

Lê Lý cảm thấy không sao cả: “Em sẽ không đào tim đào phổi với người khác.”

Cho tới bây giờ, lúc Lê Lý bị Yến Văn nghi ngờ mới cảm thấy có chút ấm ức, nhưng cũng chỉ là một chút mà thôi.

Y cắn cắn môi, sắc mặt hồng hồng: “Chính là vì không có kinh nghiệm gì cho nên mới mẫn cảm…”

Y cho rằng Yến Văn ghét bỏ đồ vật mình tiết ra, ánh mắt dừng ở trên hộp giấy ở tủ đầu giường, thò lại gần đang muốn rút một tờ ra thì Yến Văn lại sờ soạng dọc lên theo đùi y.

Là cái loại phương thức vuốt ve không chút để ý, hoàn toàn không giống như đang thăm dò hoặc có bất luận sự bài xích hai chần chừ nào, ngược lại còn có vẻ khí định thần này.

Lòng bàn tay ướŧ áŧ miêu tả hình dạng môi âʍ ɦộ, độ ấm nóng rực rất nhanh đã đốt lên ngọn lửa trong lòng Lê Lý, lúc chạm vào một vị trí kia, Lê Lý gần như không thể chịu đựng nổi nữa, trong cổ họng phát ra một tiếng thở dốc, cả người dựa sát vào trong l*иg ngực của người đàn ông.

Yến Văn ôm y.

Lòng bàn tay kia xoa bóp đảo quanh ở một chỗ, cảm giác bị cọ xát làm Lê Lý không chịu nổi, trong cổ họng cố dằn xuống không muốn phát ra tiếng kêu, phần bên trong đùi bắt đầu run rẩy, run lên một hồi lâu mới khàn giọng nói: “Nơi này… Không được…”

Y có âm đế, âm đế rất mẫn cảm, quả thực còn mẫn cảm hơn côn ŧᏂịŧ ở phía trước nhiều. chính y thỉnh thoảng không cẩn thận chạm vào một chút đã cảm thấy không chịu nổi, giờ phút này bị người đàn ông âu yếm như vậy càng là khó nhịn.

Nước mắt Lê Lý cũng sắp chảy ra, miệng không nói được, thân thể lại còn tham lam hoan lạc không muốn trốn đi, mãi đến khi âʍ đa͙σ bắt đầu co rút lại, lại phun ra một lượng thủy dịch lớn.