Hôm thứ hai, Hề Nịnh cùng Lạc Yếm ngồi xe trong nhà cùng nhau đi đến trường học.
Ngoại trừ ngày quy định, thời điểm khác trường trung học số 1 cũng không bắt mặc đồng phục, cho nên quần áo là buổi sáng Lạc Yếm phối cho cô.
Mấy cái áo ngắn tay mấy chục tệ Hề Nịnh mang về từ nhà dì nhỏ đều bị anh ném đi, ở trong phòng cô lựa chọn một chiếc váy đen dài đến đầu gối, làn váy phủ thêm một tầng xám bạc mỏng, đai lưng được đính thêm mấy viên kim cương, là phiên bản giới hạn của thương hiệu FH.
Đương nhiên, Hề Nịnh không nhận ra hàng hiệu, cho nên không biết cái váy mặc trên người có giá mấy chục vạn.
Chỉ là lúc tới gần trường học, Hề Nịnh vẫn muốn xuống xe trước, cùng Lạc Yếm xuất hiện ở cổng trường quá thu hút sự chú ý, cô chỉ muốn làm cô gái đi học bình thường.
Ánh mắt Lạc Yếm thâm trầm nhìn cô trong chốc lát, thấy mắt Hề Nịnh mở to cố ý đáng thương, anh cười khẽ, ‘ a ’ một tiếng, cảm thấy vật nhỏ này càng ngày càng biết cách làm anh khó xử.
“Cho em ấy xuống ở ngã tư phía trước.” Lạc Yếm nói với tài xế xong, dựa lưng vào ghế chợp mắt.
Hề Nịnh nhẹ nhàng thở ra, vốn đang sợ anh tức giận.
Anh tức giận không quan trọng, chỉ sợ cái mông của cô lại phải chịu đựng, hiện tại trên mông còn ấn ký ngày hôm qua.
Sau khi xuống xe, Hề Nịnh nhìn đuôi xe đi về phía cổng trường, cô sửa làn váy thong thả đi về phía trước.
Có xe đúng là rất tốt, không cần phải dậy sớm trước một giờ để bắt xe buýt, cũng không cần lo lắng sẽ đến trễ.
Chỉ là lúc tới gần cổng trường, trên đường đã có nhiều bạn học, có một số người dùng ánh mắt kỳ quái nhìn cô, cùng bạn học bên cạnh nhỏ giọng nói gì đó.
Hề Nịnh từ trước đến nay vẫn luôn tương đối mẫn cảm, tầm mắt người khác nhìn cô, cô tương đối dễ phát hiện, chỉ là cô không biết mọi người nói gì, hơn nữa mỗi khi cô nhìn qua, những người đó lại cố tình chuyển dời ánh mắt.
Một hai người còn tốt, bởi vì diện mạo trước kia của Hề Nịnh không ít người nhìn, nhưng nhiều người hơn, ngay cả dây thần kinh lớn cũng cảm thấy không thích hợp.
Vấn đề không thích hợp vẫn luôn kéo dài cho đến khi vào phòng học, các bạn học trong lớp vốn dĩ còn đang hi hi ha ha nói chuyện gì đó, nhìn thấy cô tiến vào, nháy mắt tất cả liền ăn ý im lặng.
Hề Nịnh nhíu mày, không rõ chuyện gì xảy ra.
Cô thấy Tề Văn Quân ngồi ở trên ghế, cười chào hỏi, “Văn Quân, chào buổi sáng.”
Không khí xung quanh ngay tức khắc càng thêm cổ quái.
Tề Văn Quân nhìn cô một cái, một bộ dáng đáng thương vô cùng ủy khuất tránh tầm mắt của cô.
Hề Nịnh:?
Đây là làm sao vậy?
Không phải tuần trước nói muốn làm bạn với cô, đi WC một hai cũng phải lôi kéo cô đi cùng sao?
Hề Nịnh không thể hiểu được chuyện gì đang xảy ra, chỉ có thể trở về chỗ ngồi trước.
Bành Tầm còn chưa tới, nếu không Hề Nịnh có thể quay đầu hỏi cậu chuyện gì đã xảy ra.
Chỉ là bộ dáng của cô lại chọc giận những người bạn khác trong lớp.
Một cô gái có mái tóc ngắn cố ý hừ lạnh một tiếng, trong phòng học an tĩnh chỉ còn giọng nói của cô ấy: “Người nào đó thật không biết xấu hổ còn có mặt mũi tới trường cùng người ta chào hỏi, những việc mình làm còn tưởng người khác không biết gì, có bạn trai là giáo bá thì ghê gớm lắm sao, bảo anh ta chạy tới lớp chúng ta giương oai khi dễ người, cũng thật có năng lực.”
Hề Nịnh:?
Cô không hiểu chuyện gì đã xảy ra, nhưng cũng có thể đoán được có quan hệ với Lạc Yếm.
“Bạn trai nào?” Hề Nịnh mờ mịt nhìn về phía cô ấy, “Cậu đang nói tớ?”
Cô gái kia cười một tiếng, “Còn giả vờ, ngoại trừ cậu thì còn có ai. Tuần trước anh ta tới phòng học tìm cậu, còn làm Tề Văn Quân khóc, chúng tôi đều nhìn thấy, cậu còn không chịu thừa nhận?”
Tề Văn Quân kéo ống tay áo của cô gái kia, nhẹ giọng nói: “Cậu đừng nói nữa, Hề Nịnh cũng không phải cố ý gạt tớ.”
Nói xong, vẻ mặt cô ta ủy khuất nhìn về phía Hề Nịnh, “Tớ không trách cậu, chỉ là quan hệ này, tớ thật sự không muốn liên quan gì đến cậu nữa, nhỡ đâu anh ta lại đến gây rắc rối cho lớp chúng ta.....”
Có mấy nam sinh thích khoe khoang hừ lạnh nói: “Anh ta còn dám tới nhất định cho anh ta nằm trở về! Dám bắt nạt bạn học lớp trong lớp chúng ta.”
Hề Nịnh há miệng thở dốc, có chút nói không nên lời.
Nhìn tư thế của bọn họ, có vẻ như đang phân loại mình với Lục Yếm.
“Có phải hiểu lầm hay không, tớ cùng anh áy không phải cái loại quan hệ này, hơn nữa Lạc Yếm ngày thường cũng sẽ không nổi nóng với con gái.” Hề Nịnh nói.
Mặc dù nhiều người ở đây đều đang chống lại Lục Yếm, nhưng Hề Nịnh theo bản năng vẫn lựa chọn đứng về phía Lạc Yếm.