Trẫm Và Hoàng Hậu Ngây Thơ Hiền Lành Của Trẫm

Chương 1:

Trẫm, ưu tú.

Trẫm là một người ưu tú.

Trẫm là người ưu tú nhất nơi đây.

Trẫm là người ưu tú đến như thế, khuyết điểm duy nhất chỉ có là Hoàng hậu của trẫm là một người quá ngây thơ.

Hoàng hậu nàng ngây thơ quá mức. Điều này thể hiện ở việc là khi trẫm năm tuổi đã có thể học thuộc lòng được hàng ngàn bài thơ, năm tám tuổi trẫm đã có thể tính được các loại đề số học nhưng mà Hoàng hậu nàng đến năm mười tuổi mới có thể làm được, trẫm lúc mười hai tuổi đã có thể phê các loại tấu chương vậy mà Hoàng hậu nàng vào năm mười sáu tuổi mới có thể học được để giúp ta phê.

Từ từ? Có lẽ không phải vì Hoàng hậu nàng quá ngây thơ mà là vì trẫm quá ưu tú?

Ây nha, quả nhiên trẫm chính là một mỹ nam ưu tú đến như thế!

Hoàng hậu nhập cung vào lúc nàng mười hai tuổi. Sau khi vừa vào cung, nàng đã bị mỹ mạo kinh diễm của trẫm khiến cho nàng nhất kiến chung tình với trẫm. Lúc nàng tiến cung, khi nhìn thấy trẫm nàng liền rơi nước mắt ngay lập tức.

Không cần phải nói, nhất định là nước miếng của nàng cầm lòng không đậu mà rơi từ hốc mắt xuống.

Hoàng hậu nàng vào lúc ấy nhìn ta còn run lên rất lâu, đây nhất định là nàng bị tư thế oai hùng tay không bắt rắn của trẫm làm kinh động đến mức nai con trong lòng nàng chạy loạn, bởi vì biên độ nai con chạy loạn quá lớn cho nên thân thể đều bắt đầu run lên nhè nhẹ.

Trẫm vì để thỏa mãn việc nàng dành tình yêu của mình đối với trẫm vậy nên trẫm đặc biệt đến gặp nàng, giúp nàng có thể cẩn thận quan sát tư thế oai hùng tay không bắt rắn của trẫm.

Quả nhiên, nai con của nàng lại chạy loạn càng lợi hại hơn, biểu hiện cụ thể chính là tần suất thân thể của nàng run lên ngày càng cao hơn.

Ầy, trẫm quả nhiên chính là một mỹ nam mê người đến như thế!

Chỉ có mấy đứa trẻ ngu ngốc mới cảm thấy Hoàng hậu nàng không yêu trẫm. Mà người có loại suy nghĩ này vừa nhìn thấy nhất định chính là một đứa trẻ ngốc nghếch.

Mỗi ngày, Hoàng hậu đều vì trẫm mà làm canh hạt sen nắm tuyết, còn có bảy ngày mỗi tháng đều có trà táo đỏ long nhãn cùng trà gừng đường đỏ, không chỉ có trà táo đỏ long nhãn cùng trà gừng đường đỏ, mà thi thoảng còn có một chút cao da lừa¹......

Thứ cho trẫm nói thẳng, trẫm hoài nghi Hoàng hậu đã không cẩn thận mà nhìn nhận sai về giới tính của trẫm rồi.

Này cũng không thể trách Hoàng hậu được, rốt cuộc là vì trẫm quá mức xinh đẹp, mà phần lớn người xinh đẹp phi thường như vậy đều khó phân biệt được giới tính, Hoàng hậu hiểu lầm trẫm, về tình cảm thì có thể tha thứ được.

Sau một năm trẫm ăn rất nhiều đồ ngọt Hoàng hậu làm cho, trẫm vẫn ám chỉ với Hoàng hậu rằng trẫm muốn ăn gà.

Hoàng hậu cuối cùng cũng nhận được ám chỉ của trẫm, thậm chí còn chắc chắn rằng trong vòng hai ngày nữa sẽ có đồ ăn mà trẫm thích.

Trẫm nghe được những lời Hoàng hậu nói này, nước mắt cảm động của trẫm cầm lòng không được mà rơi từ khóe miệng xuống: Trẫm cuối cùng đã có thể ăn được gà luộc, gà hấp muối, gà nướng hoặc là một món ngon lành làm từ gà khác rồi sao?

Mặc dù mỗi ngày Hoàng hậu cho trẫm ăn chè hạt sen nấm tuyết, cho tới khi trẫm thấy ngán món đồ ngọt này rồi. Nhưng mà vào lần đầu tiên trẫm ăn món đồ ngọt này thì đúng là rất ngạc nhiên.

Trẫm quyết định lăm le chờ đợi Hoàng hậu mang gà nướng hoặc là đầu cổ gà hoặc là gà hấp hành gừng trứ danh của nàng đến, trẫm đã đặt một bộ dụng cụ chuyên dùng cho việc ăn gà để có thể thưởng thức món này một cách hoàn hảo nhất.

Rồi sau đó, Hoàng hậu mang một cái cặp l*иg để đồ ăn chậm rãi bước tới.

Hoàng hậu: “Hoàng thượng, đây là món mà chàng muốn ăn ~”

Trẫm: “Hả???”

Trẫm: Không đúng, thứ trẫm muốn ăn là gà xé phay, gà hấp hoặc là gà ba chén²...chứ không phải là gà ác hầm thuốc bắc!

Hoàng hậu: “Mau uống đi, canh này bổ lắm.”

Trẫm lộ ra vẻ lúng túng nhưng cũng không mất lễ nghĩa mà mỉm cười: “Hoàng hậu à, trẫm…”

Hoàng hậu: “Tiểu Điệp³ à, không phải mỗi tháng gần đây chàng sẽ cảm thấy khó chịu mấy ngày sao? Uống cái này nhất định chàng sẽ cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.”

Trẫm: “Không phải, mấy tháng này ta cảm thấy khó chịu là vì tấu chương trình lên nhiều hơn so với trước, uống canh này thì có ích lợi gì? Hơn nữa, không được kêu trẫm là tiểu Điệp, cái tên này quá nữ tính!”

“Nhưng mà ta vẫn sẽ kêu chàng là tiểu Điệp.”

“Năm xưa trẫm trong lễ đội mũ là một người cực kỳ dũng mãnh. Nàng có thể kêu trẫm là Đại Dũng³!”

“Nhưng mà ta đã kêu tiểu Điệp quen rồi thì làm sao bây giờ?”

Trẫm còn có thể làm gì được ngoài cười trừ và tha thứ cho nàng đây, dẫu sao nàng cũng yêu trẫm như thế này.

Sau khi cực lực uống hết canh gà ác hầm thuốc do Hoàng hậu làm cho trẫm thì trẫm không bao giờ dám ám chỉ cho Hoàng hậu một lần nào nữa.

“Hoàng hậu, trẫm muốn ăn gà nướng!”

Hoàng hậu: “Không được!”

Trẫm kinh hãi, “Vì sao không được?”

Hoàng hậu: “Vì gà nướng rất dễ làm cho da xấu đi.”

Trẫm không kiềm được nước mắt chân thật của một nam tử: “Trẫm không sợ, cầu xin nàng cho trẫm ăn gà nướng một bữa thôi! Hoàng hậu à, nàng lập thực đơn cho trẫm, buổi sáng chỉ có trái cây với sữa đậu nành, buổi trưa thì một đống rau xanh với ức gà luộc, buổi tối thì lại một đống trái cây, rau xanh với ức gà luộc. Trẫm thật sự không chịu nỗi nữa huhuhu!”

Hoàng hậu dịu dàng sờ đầu trẫm, “Những thứ này đều là vì sức khỏe của chàng, chàng nhìn xem bây giờ chàng tốt biết bao, thân hình còn rất thon thả.”

“Huhuhu, vậy tại sao nàng không tự ăn đi?”

“Thần thϊếp làm không được!” Hoàng hậu đột nhiên lau nước mắt vừa mới xuất hiện của nàng, “Hoàng thượng không còn thương thần thϊếp rồi có đúng hay không, chàng còn không tin ta thật lòng có ý tốt cho sức khỏe của chàng nữa.”

“Ta không phải, ta không có, nàng nói bậy bạ.”

“Chàng nhất định là đang nghi ngờ ta! Chàng còn nói chuyện lớn tiếng với ta!”

“Ta, ta chỉ là có chút nóng giận mà thôi.”

“Chàng như vậy là đang bắt nạt ta!”

Trẫm: “Ta sai rồi, về sau ta chắc chắn sẽ ăn những thực đơn tốt cho sức khỏe.”

Hoàng hậu nín khóc mỉm cười mà còn không quên sửa lỗi sai của trẫm, “Đây là thực đơn giảm cân.”

Trẫm: “Được rồi, nàng nói đúng, nàng nói cái gì cũng đúng.”

Thế là trẫm và Hoàng hậu tiếp tục ở chung với nhau một cách hài hòa, chuyện này chẳng qua là chỉ để chứng minh rằng Hoàng hậu thật là hiền lành ngây thơ, đã ở chung với nhau lâu như vậy mà còn nghĩ trẫm là một nữ tử. Tuy rằng trẫm thật sự rất đẹp nhưng trẫm là vẫn là một nam tử thứ thiệt. Ngực của trẫm có hơi nhô ra chút nhưng đó chỉ là cơ ngực của trẫm lớn thôi chứ không phải là ngực lép!

Tuy là hoàng hậu của trẫm có ngây thơ hiền lành như nào thì nàng vẫn yêu trẫm thật lòng.

Ví dụ như.

Vào lúc Hoàng hậu của trẫm mười tám tuổi, để trẫm có thể ngồi ở trên ngôi vị hoàng đế một cách tốt nhất, nàng đã cho trẫm một kế sách giúp cho trẫm trừ khử được gian thần, minh oan cho một vị trung thần đã quá cố.

Đáng tiếc, hoàng hậu nàng quá ngây thơ hiền lành.

Kế sách này chỉ là viển vông, nhìn vào liền biết rằng sẽ không bao giờ thực hiện được nó.

Nhưng đây cũng là vì Hoàng hậu đang quan tâm lo lắng cho trẫm nên trẫm đã tự viết một bản kế sách mới nhằm đối phó với tên gian thần có thế lực mạnh mẽ kia.

Tuy vậy, suy cho cùng thì tên đại gian thần này có địa vị cao trong triều đình, hắn đã đề bạt không ít các quan thần trong triều, thân thích trong nhà trong tay lại cầm binh quyền, việc hạ được hắn không chỉ khó khăn mà còn có thể nguy hiểm đến tính mạng.

Dù thế thì hạ được gian thần lại là tâm nguyện của Hoàng hậu.

Vì Hoàng hậu, trẫm nhất định sẽ kéo tên gian thần này xuống đài và minh oan cho trung thần.

Trẫm dĩ nhiên biết rõ Hoàng hậu, nàng và nữ nhi của trung thần là bạn bè thân thiết của nhau, nếu không phải vì tên gian thần đó thì có lẽ bây giờ nữ nhi của trung thần đã ở trong cung của trẫm rồi!

Khoan đã, bây giờ tốt hơn hết là đừng nên đưa ra bất kỳ giả thuyết đáng sợ nào hết, Hoàng hậu yêu trẫm nhiều đến như vậy mà thấy cảnh thanh mai của mình cũng ở trong hậu cung của trẫm chắc chắn nàng sẽ vì ghen tuông mà chỉnh đốn trẫm một cách điên cuồng.

Ấy? Hình như có gì đó không đúng lắm? Hậu cung của trẫm hiện tại cũng chỉ có mỗi mình Hoàng hậu. Vì sao nàng ấy vẫn chỉnh đốn trẫm một cách điên cuồng như thế?

Hiểu rồi, Hoàng hậu chắc là đang ghen tị với Bobo⁴ - con chó mà trẫm nuôi, nó là một con chó cáo có bộ lông màu bạc trông giống như hồ ly tinh, nàng ấy ghen tị với nó cũng là điều dễ hiểu.

Bình thường Hoàng hậu nàng thích chơi với nó trước rồi mới đến với ta, nhất định là nàng đang dùng chiêu “bạch liên hoa”, làm bạn tốt với hồ ly tinh xong thì mới đến trẫm.

Ầy, trẫm thật sự là một nam tử quyến rũ.

Không được không được, tại sao trẫm lại có những suy nghĩ xa xôi kì quái như vậy?

Vì lật lại bản án của gia đình thanh mai của Hoàng hậu trẫm có thể sẽ gặp những nguy hiểm rất lớn. Nhưng một nam tử ưu tú như trẫm thì nhất định phải nghĩ đến Hoàng hậu. Trẫm tin chắc rằng trẫm sẽ thành công.

Hiện tại, điều trẫm đang nghĩ giờ là làm sao để vừa hạ gục được tên gian thần kia trong khi vừa có thể bảo đảm được an toàn cho Hoàng hậu ngốc nghếch của trẫm.

Rốt cuộc, Hoàng hậu thật là ngây thơ ngốc nghếch, kế hoạch không nên xảy ra này vẫn có thể bị bại lộ qua từng giây từng phút.

Chú thích:

(1) 阿胶 (cao da lừa): một loại cao làm từ da lừa có hình chữ nhật, màu nâu đen, có nhiều công dụng ngăn ngừa/chữa trị nhiều loại bệnh về xương khớp, máu,...còn có tác dụng an thai và ngừa đau bụng khi hành kinh.

(2) 三杯鸡 (gà ba chén): một món ăn truyền thống nổi tiếng ở thành phố Cám Châu, tỉnh Giang Tây, Trung Quốc, thuộc ẩm thực của người Cám và người Khách Gia. Món này được đặt tên như vậy là vì khi nấu người nấu sẽ dùng một chén rượu gạo, một chén xì dầu, một chén hắc xì dầu.

(3) Hai tên này biệt danh để gọi như Tí, Tèo ở Việt Nam mình, tiểu Điệp là tên con gái, Đại Dũng là con trai.

(4) 波波: đây là một cái tên cho thú cưng mà mình không biết phải phiên âm sao cho đúng với ngữ cảnh.