Thích Thất vừa từ chối lời đề nghị của Thanh Mai, quản lý của con thỏ đã liên hệ mời cậu tham gia cuộc thi PK, đương nhiên Thích Thất cũng từ chối, điều này khiến người quản lý cực kỳ buồn phiền, Thư Mặc là do cấp trên chỉ định yêu cầu tham gia, kỳ thật đối phương đã từng giành giải quán quân, có thể trực tiếp nhảy qua vòng loại, nhưng hiện tại Thư Mặc lại từ chối tham gia! Cái này làm sao mà được ?!
Quản lý: [ Chước Thần, có thể hỏi cậu tại sao lại không tham gia không? ]
Thư Mặc: [Tại nghèo.]
Quản lý: [.......?]
Thư Mặc: [Ý trên mặt chữ, tôi không có tiền để tham gia.]
Quản lý: [Cái này không cần lo lắng, cậu đủ điều kiện để tham gia, chúng tôi sẽ chịu mọi chi phí, người chiến thắng trong cuộc thi PK còn có tiền thưởng là 30 vạn.]
Không thể không nói quản lý nói trúng tim đen của Thích Thất, vừa nhìn thấy rằng có thể nhận được 30 vạn, cậu lập tức đồng ý!
Thư Mặc: [Vậy... tôi có thể tham gia, nhưng vé máy bay và mấy thứ khác phía bên mấy người phải chuẩn bị.]
Người quản lý thở phào nhẹ nhõm một hơi, vội vàng đồng ý, nói đùa, đây là vị tiểu tổ tiên phía bên trên yêu cầu tham gia, tất nhiên phải đáp ứng vô điều kiện mọi yêu cầu, thật không thể ngờ được, Thư Mặc lại có hậu trường lớn đến như vậy.
Sau khi thương lượng với người quản lý xong, Thích Thất liền thông báo cho Thanh Mai, vừa nghe thấy giọng hắn liền chua chua ai oán:
"Ai! Đây là đãi ngộ đặc biệt của quán quân sao? Lần sau! Lần sau nhất định cậu phải chiến đấu cùng tôi đấy! Dù sao thì... Đoàn đội ban đầu của cậu chắc có lẽ cũng không chơi cùng được nữa."
Thích Thất hơi nhướng mày, đáp: "Được rồi, dù sao cậu tham gia, tôi cũng sẽ tới, đến lúc đó chúng ta cùng lập đội!"
“Được đó!”
Bên phía tổ chức cũng mời cả Hạng Lưu và Doãn Phiên Phiên, cô ả chơi hỗ trợ không tồi, nhưng để thật sự nổi tiếng phải cần thêm một chút hoả nữa, chú định phải đi cùng với người khác mới có thể được chú ý.
Nhưng chuyện này cũng không liên quan gì đến Thích Thất, sau một tháng, cậu cầm vé máy bay mà phía bên nhà tổ chức chuẩn bị lên đường đến thành phố G.
Lần này cuộc thi được tổ chức ở trụ sở chính của app con thỏ - thành phố G.
Vừa đến khách sạn, liền thấy hàng người đứng trước quầy lễ tân làm thủ tục.
"Cái gì? Muốn tôi ở chung phòng với người khác? Không thể nào, đừng nói nhảm, bất kể người đó là ai, mau kêu hắn dọn ra ngoài!"
"Nhưng hiện tại tất cả các phòng đều đã đầy, anh có thể chịu khó một chút được hay không?"
“Không được.”
Người lên tiếng có mái tóc màu tím: “Không phải mấy người muốn tiền hay sao? Tôi sẽ bao phòng này, như vậy có phải được rồi hay không?"
Nhân viên lễ tân nói: "Đây không phải là vấn đề tiền bạc, nếu anh làm thế này, sẽ làm khó một vị khách khác."
Tên tóc tím khinh thường nói gạt đi: "Để ý hắn làm cái gì! Là Thư Mặc, đúng không? Tôi chính là không muốn ở chung phòng với hắn."
Thích Thất vốn đang xem náo nhiệt, ai mà ngờ được quả dưa kia cuối cùng lại rơi vào đầu mình, hóa ra cái người xui xẻo phải ở chung phòng với tên tóc tím chính là cậu?
Nếu người đó là mình, thì cậu không thể nào nhịn được: "Anh này, nếu anh không muốn, sao anh không tự mình đổi khách sạn đi? Ở cùng loại người như tôi trong khách sạn này, không phải sẽ làm bẩn sự cao quý thánh thiện của anh đây hay sao?"
"Cậu!"
Hai bên đang giương cung bạt kiếm, ai cũng không nhường ai, đúng lúc này, Thích Thất nghe thấy một giọng nói quen thuộc.
"Xảy ra chuyện gì?"
Thích Thất quay người nhìn lại, liền thấy một anh chàng vai rộng, eo thon, chân dài, đây chẳng phải là anh chàng đẹp trai ngày ấy hay sao? !
"Anh Lộ, chuyện là như thế này..." Lễ tân giải thích vấn đề cho Lộ Cảnh Thần.
Lộ Cảnh Thần liếc nhìn qua lại giữa hai bên, khi nhìn Thích Thất, ánh mắt liền dừng lại một lúc lâu.
“Vậy thế này đi, cậu ấy ở cùng với tôi.” Lộ Cảnh Thần chỉ vào Thích Thất nói:
“Đưa thẻ phòng cho tôi.”
Nói xong, mặc kệ đối phương có muốn hay không, trước mặt mọi người, anh nắm lấy tay Thích Thất kéo đi.
Mấy người ở quầy lễ tân nhìn nhau, sửng sốt trước sự phát triển vi diệu này.
Tên tóc tím nghiến răng nghiến lợi thầm nghĩ: Không biết cái tên Thư Mặc này có cái vận cứt chó gì!
Lộ Cảnh Thần đưa Thích Thất đi lên phòng tổng thống ở trên tầng cao nhất, lúc này Thích Thất đang tám chuyện với hệ thống ở trong đầu.
"Này này A Thống, cái này có được gọi là trong hoạ có phúc hay không?"
927: "... Tôi không nghĩ vậy, tôi chỉ cảm thấy lo lắng cho cái mông của cậu."