Ngươi Cho Rằng Ta Đang Làm Sự Nghiệp, Kỳ Thật Ta Chỉ Nghĩ Đến Nam Nhân

Quyển 1 - Chương 13: Âm mưu của Dương Tử Nguyên

♒: Cảm ơn bạn Lão Công Của Cưng và bạn Linh Nguyễn Minh Phương đã đề cử truyện 🍓🍓

♒: Chương này dành tặng cho hai bạn nha~

___________

Dương Tử Nguyên cho rằng bản thân đã làm thật hoàn mỹ, nhưng thật chất lại đầy sơ hở, hắn ngu ngốc đến mức tự mình viết bức thư nặc danh đó, chỉ cần hơi tra một chút là có thể tìm ra hắn.

Hơn nữa thời gian hiện tại căn bản chưa tới cốt truyện, hắn đã gấp không chờ nổi, Dương Tử Nguyên căn bản chỉ là bùn nhão không thể chát tường, hệ thống thậm chí còn bắt đầu lo lắng, không biết đến cuối cùng có thể hấp thụ năng lượng được hay không, hay phải đem chính năng lượng của mình để bù vào.

Dương Tử Nguyên đem thuốc mê đã chuẩn bị từ trước cho vào trong cốc, hắn cũng học theo những người khác tiến lên nâng cốc mời rượu Thích Thất, nhưng khi đến lượt hắn không ngờ lại bị Nguyên Mãn ngăn lại.

“Thích Thất say rồi, đừng cho cậu ấy uống rượu nữa, tôi sẽ uống thay cho cậu ấy."

Nói xong liền cầm lấy ly rượu mà Dương Tử Nguyên đưa tới, ngẩng đầu một hơi uống cạn.

Động tác của Nguyên Mãn mạnh mẽ dứt khoát, trước khi Dương Tử Nguyên có thể phản ứng lại, Nguyên Mãn đã uống cạn ly rượu.

Dương Tử Nguyên: ...

Nhưng khi nghĩ lại, Dương Tử Nguyên lại bình thường trở lại, xem như cũng không sai biệt cho lắm, đem cái đuôi Nguyên Mãn này giải quyết, hắn càng có thể dễ dàng làm những hành động tiếp theo.

Thích Thất uống rượu đến choáng váng, trước mặt xuất hiện rất nhiều bóng người chồng chất.

Thấy vậy, Dương Tử Nguyên giả bộ quan tâm hỏi: "Bạn học Thích, cậu không sao chứ? Có muốn ra ngoài hít thở không khí một chút không? Nhìn cậu không được thoải mái cho lắm."

Thích Thất không cảm kích, lắc đầu từ chối: "Tôi, tôi không sao, tôi vẫn còn... có thể tiếp tục uống nữa!"

Rõ ràng là đã say đến không nhẹ, Dương Tử Nguyên nói với bạn học ở xung quanh: "Tôi thấy cậu ấy đã rất say rồi, để tôi dẫn cậu ấy ra ngoài hít thở không khí, sau đó sẽ quay lại tiếp tục chơi tiếp."

"Tử Nguyên, cậu thật tốt bụng!"

“Được được được, dẫn cậu ấy đi đi, uống say như vậy chơi không vui!”

“Nhanh lên rồi trở về a!”

Dương Tử Nguyên tiếng lời nói tốt, sau đó liền đỡ Thích Thất đi ra ngoài.

"Ký chủ! Ký chủ!"

Nhìn thấy ký chủ bị Dương Tử Nguyên mang đi, 927 lo lắng đến mức liều mạng gọi Thích Thất, nhưng lúc này Thích Thất đã say đến thần chí không rõ, làm sao có thể để ý đến 927.

Dương Tử Nguyên nửa ôm nửa kéo Thích Thất, vừa muốn ra quầy lễ tân lấy một phòng, liền thấy Thích Cẩm Hàn đang vội vàng chạy tới Ánh Trăng tìm con trai bảo bối.

!

Chết tiệt! Dương Tử Nguyên ban đầu định kéo Thích Thất vào phòng, chụp một vài tấm ảnh có thể gây hiểu lầm, sau đó giả bộ làm nạn nhân nhằm thu hút sự chú ý của Thích Cẩm Hàn.

Hiện tại kế hoạch không thành, đầu óc của Dương Tử Nguyên nhanh chóng xoay chuyển, lập tức nghĩ ra một kế hoạch khác, chỉ cần kết quả như nhau, quá trình như thế nào không quan trọng, mục đích duy nhất chính là khiến Thích Cẩm Hàn chú ý đến hắn.

Hắn vội vàng kéo Thích Thất đến một góc hành lang, góc chết của camera giám sát, tự tay xé rách áo của mình, lộ ra phần lớn bộ ngực, nghiến răng véo ra vài vết đỏ, đau đến muốn khiến nước mắt lăn dài trên má, sau đó giả vờ hét lớn lên.

“Cứu mạng ——! Cứu mạng a ——!”

Nghe thấy nhiều tiếng bước chân đang đến gần, Dương Tử Nguyên vẻ mặt sợ hãi, giả bộ vô lực không thể thoát ra được, tiếp tục hét lên.

"Không, không! Làm ơn..."

Người phục vụ đến trước tiên có chút do dự, không dám tiến tới.

Nhìn thấy mọi người chạy đến càng ngày càng nhiều, Dương Tử Nguyên diễn đến càng hăng say.

"Giúp tôi với! Tôi không muốn, người này muốn cưỡng bức tôi! Xin hãy cứu tôi!"