Ngươi Cho Rằng Ta Đang Làm Sự Nghiệp, Kỳ Thật Ta Chỉ Nghĩ Đến Nam Nhân

Quyển 1 - Chương 8: Đốt thêm một chút lửa

♒: Cảm ơn bạn Võ Ngọc Trâm, bạn Priest, bạn Linh Nguyễn Minh Phương, bạn Vy_Dalziel, bạn Bae...bae đã đề cử truyện 🥞🥞🥞🥞 🥞

♒: Chương này dành tặng cho các bạn nha, cảm ơn mọi người rất nhìu~

___________

Kết thúc một ngày học, Thích Thất thu dọn sách vở, đi về phía cổng trường.

“Thất nhi, đi đâu vậy, không về ký túc xá sao?”

“A Mãn, tôi không ở trong ký túc xá nữa, tôi đi về nhà, ba ba sẽ tới đón tôi.”

“Ba cậu? Đã xảy ra chuyện gì? Sao lại không sống ở ký túc xá nữa? “

Nguyên Mãn lo lắng, anh sợ bạn mình gặp rắc rối, dù sao thì cậu cùng ba mình quan hệ cũng không được tốt.

Cảm nhận được sự quan tâm trong lời nói của Nguyên Mãn, Thích Thất trong lòng ấm áp, nguyên chủ cũng không phải thật sự trắng tay.

"Đừng lo lắng, tôi và ba ba đã hòa giải rồi, ông ấy muốn cùng tôi tiếp xúc nhiều hơn để gia tăng tình cảm, nếu ở ký túc xá sẽ không có nhiều thời gian gặp mặt."

"Được rồi, nhưng nếu có bất cứ vấn đề gì cậu phải nói cho tôi ngay đấy."

Biết mọi chuyện vẫn ổn, Nguyên Mãn thở phào nhẹ nhõm một hơi, sau đó liền đi tới nhà ăn.

Thích Thất vừa ra khỏi cổng trường, liền thấy Thích Cẩm Hàn đứng bên cạnh xe, cậu nhanh chân chạy đến, nắm lấy bàn tay của anh, làm nũng nói:

“Ba ba thực sự đến đón con nha!”

Thích Cẩm Hàn sửng sốt một chút, ngay sau đó lại cảm thấy đau lòng, anh sờ sờ đầu con trai, cố tình dùng ngữ khí trêu đùa nói:

“Như thế nào? Ba ba ở trong lòng con danh dự thấp như thế a?”

“Không có.” Thích Thất cọ cọ cánh tay của anh, ngượng ngùng nói:

“Ba ba có thể tới con thực vui vẻ.”

"Hệ thống, Dương Tử Nguyên có ở gần đây không?. "

"Có thưa ký chủ, hắn ta ở phía sau phòng bảo vệ. "

Sau khi nhận được câu trả lời khẳng định, nụ cười trên môi Thích Thất càng thêm rạng rỡ, cậu buông tay ra, lợi dụng lúc Thích Cẩm Hàn không để ý, kiễng chân hôn lên trên mặt của anh một cái, sau đó lập tức xoay người lên xe.

Thích Cẩm Hàn xoa xoa hai cái nơi Thích Thất vừa hôn, bộ dạng bất đắc dĩ đi theo lên xe, dường như càng ngày càng không có cách nào bỏ mặc đứa nhỏ này.

Sau khi bọn họ rời đi, Dương Tử Nguyên sắc mặt u ám từ sau phòng bảo vệ bước ra, hai tay nắm thật chặt, kìm nén cơn tức giận hỏi:

"Chuyện gì vậy! Sao lại hoàn toàn khác với những gì ngươi nói! Thích Thất không hề đến tìm ta gây rắc rối, thậm chí còn chẳng thèm nhìn đến ta, không phải ngươi nói qua hệ của Thích Thất và Thích Cẩm Hàn không tốt sao? Đây mà là không tốt à?! "

"... Bình tĩnh, cốt truyện ghi lại thật sự là như vậy, có thể do ngươi chuyển trường sớm hơn dự kiến, khiến xảy ra hiệu ứng cánh bướm. "

“Hiện tại nên làm sao bây giờ?”

"Trước cứ án binh bất động.”

Hệ thống an ủi nói, “Không cần sốt ruột, dù sao ngươi cũng là đứa con cưng của thế giới này."

Nghe vậy, cơn tức giận của Dương Tử Nguyên cũng giảm đi ít nhiều.

Thích Thất nhắm mắt lại, dựa vào vai của Thích Cẩm Hàn, nhìn khuôn mặt đang ngủ say của con trai, trái tim của Thích Cẩm Hàn bất giác trở nên mềm mại, cảm giác thỏa mãn mạnh mẽ tràn khắp l*иg ngực, anh bắt đầu hối hận vì cái gì không sớm quan tâm con trai hơn một chút...

Đêm đó, Thích Thất lẻn vào phòng ngủ của Thích Cẩm Hàn, nhờ hệ thống giúp đỡ, trong bóng tối cậu vẫn có thể nhìn thấy rõ mọi thứ, cậu vươn tay vuốt ve khuôn mặt của Thích Cẩm Hàn, dùng đầu ngón tay vẽ theo đường nét trên khuôn mặt anh, nhẹ nhàng nói:

“Ba ba có biết hay không, con rất thích ba ba, nhưng con rất nhát gan, những lời này cũng chỉ dám nói khi ba ba đã ngủ say."

“Con tuy rằng ương ngạnh, tùy hứng, nhưng cũng chỉ nghĩ làm như vậy có thể khiến ba ba nhìn con nhiều thêm một chút, nhưng mà kết quả lại hoàn toàn trái ngược, ba ba không những không nhìn con, ngược lại còn đối với con càng thêm lạnh nhạt.”

Cậu áp mặt vào ngực của anh, lẩm bẩm nói:" Ngày đó con thực sự nghiêm túc, khi phát hiện mình có thể một cái tiểu huyệt, ý nghĩ đầu tiên của con chính là muốn đem lần đầu tiên tặng cho ba ba, chính là..."

Nói đến điều này, cảm xúc của cậu đột nhiên trở nên mất mát "Nhưng mà ba ba không muốn con."

"Con biết như vậy là lσạи ɭυâи, nhưng con không khống chế được tình cảm của mình, ba ba, con biết ba chỉ xem con là con trai của mình, con sẽ nỗ lực khắc chế, phần tình cảm này một mình con biết là được rồi.”

Nói xong Thích Thất liền cúi người xuống, đem môi dán lên trên môi của Thích Cẩm Hàn, thật cẩn thận vươn đầu lưỡi ra, lưu luyến mà liếʍ láp môi của đối phương, một nụ hôn không mang theo du͙© vọиɠ, chỉ đơn thuần là một nụ hôn, cũng là một nụ hôn tạm biệt...

“Ba ba ngủ ngon, từ nay về sau con sẽ chỉ coi ba ba là ba của mình.”