Ngón tay cắm ở bên trong hoa huyệt tiến vào sâu hơn, buông tha cho âm đế bị chà đạp đến ửng đỏ, vách thịt mềm mại lập tức vặn vẹo mυ'ŧ chặt lấy ngón tay, nhịp nhàng mấp máy khiến ngón tay tiến vào sâu bên trong.
"A~ Ba ba... Ngón tay, cắm vào..."
Đối mặt với Thích Cẩm Hàn, Thích Thất vô thức mở rộng hai chân mình ra, đưa tiểu hoa huyệt đến gần với tay của anh hơn.
“Thất Thất có thoải mái hay không?"
Thích Cẩm Hàn chậm rãi rút nửa ngón tay ra, lại dùng sức đâm vào, cứ lặp đi lặp lại như vậy, tốc độ càng lúc càng nhanh.
“Thoải mái, a… thoải mái.. Ba ba... cần phải... sâu hơn một chút.”
Thích Thất ngẩng cổ lên, hai mắt nheo lại, cơ thể theo ngón tay của anh mà lắc lư qua lại, trong lòng của cậu kích động cực kỳ, chỉ mới bị ngón tay chơi đã thoải mái đến như vậy, nếu như được đại côn ŧᏂịŧ thao vào không biết còn sảng khoái ra sao!
Nghĩ như vậy khiến cậu càng thêm ý muốn leo lên giường của Thích Cẩm Hàn.
“Dâʍ đãиɠ.”
Thích Cẩm Hàn thầm mắng một tiếng, côn ŧᏂịŧ ở dưới thân càng ngày càng cương cứng, khi chạm vào một lớp màng mỏng, ngón tay lập tức dừng lại, thậm chí ngay cả màиɠ ŧяiиɧ cũng có.
Anh chống lại ý muốn dùng ngón tay đâm vào màиɠ ŧяiиɧ của con trai, một thứ tốt đẹp như màиɠ ŧяiиɧ sao có thể dùng tay phá được?
Ngón tay đột ngột dừng lại khiến Thích Thất bất mãn vặn vẹo thân mình, mê man nói:
"Ba ba? Sao ngón tay không tiến vào?"
“Đứa nhỏ ngốc nghếch này, không thể tiến sâu vào thêm được nữa, nếu không màиɠ ŧяiиɧ của Thất Thất sẽ bị phá hỏng.”
Lần đầu tiên Thích Cẩm Hàn hôn lên trên má của Thích Thất, an ủi cậu, rồi liền muốn rút ngón tay ra.
Như vậy không phải là muốn lấy mạng của Thích Thất sao? Bị chơi đến nửa vời cảm giác khó chịu vô cùng, hai mắt cậu lập tức đỏ lên, giữ chặt lấy bàn tay của Thích Cẩm Hàn đang định rút ra.
"Không muốn, ba ba, đừng rút ra có được không? Thất Thất thật khó chịu, bên trong thật ngứa, ba ba có thể giúp con được không?"
Sau đó, cậu liền chơi xấu ôm chặt lấy cổ của Thích Cẩm Hàn, vùi mặt vào ngực của anh, nghẹn ngào nói:
"Thất Thất muốn cho ba ba lần đầu tiên..."
Thích Cẩm Hàn vừa nghe thấy liền hít sâu một hơi, đè nén du͙© vọиɠ sắp bùng nổ, sờ sờ cái đầu xù xù ở trong lòng, mái tóc của Thích Thất cực kỳ mềm mại, sờ rất thích, lại là lần đầu tiên anh kiên nhẫn nói với con trai mình:
"Bảo bối, con là con của ba ba, chúng ta không thể làm loại chuyện này, biết không?"
Thích Thất ngẩng đầu, trong mắt long lanh nước mắt, lông mày đều ủy khuất đến gục xuống, giống như một chú mèo con bị người vứt bỏ.
“Ba ba không muốn con phải không?”
Sau đó dường như nghĩ đến điều gì, giọng nói của cậu liền trở nên nhỏ hơn, giống như đang tự nói với chính mình.
“Cũng phải, ba ba từ trước đến nay chưa bao giờ thích con, chưa kể đến việc con bây giờ trở thành nam không ra nam, nữ không ra nữ..."
Cậu vùng vẫy muốn đứng lên, khiến ngón tay trượt ra khỏi hoa huyệt, không có ngón tay ngăn cản, dâʍ ŧᏂủy̠ liền trào ra chảy xuống quần tây của Thích Cẩm Hàn.
"Thực xin lỗi ba ba, đã làm bẩn quần...” Nói xong, liền nước mắt lưng tròng muốn xoay người rời đi.
Thích Cẩm Hàn cau mày nhìn cậu, khoảng cách hai người gần như vậy, cho dù Thích Thất có nói rất nhỏ đi chăng nữa, anh vẫn có thể nghe thấy được rõ từng chữ một, lại là lần đầu tiên Thích Cẩm Hàn cảm thấy có lỗi với Thích Thất, đêm nay anh đã vì Thích Thất phá lệ quá nhiều lần.
Thấy Thích Thất xoay người muốn rời đi, anh liền nhanh chóng kéo cậu lại, ôm vào trong lòng an ủi:
"Đứa nhỏ này, trong đầu toàn suy nghĩ lung tung cái gì? Ba ba không phải không thích con."
Chỉ là chưa bao giờ để ý đến cậu, nhưng từ hôm nay anh sẽ để ý tới, Thích Cẩm Hàn thầm nói ở trong lòng.