Giờ phút này, vấn đề đặt ở trước mặt hắn chỉ có một, có nhất thiết gϊếŧ Hoa Thiên Ngộ hay không?
Hôm nay nàng không gϊếŧ những bọn cướp kia thì chúng sẽ không từ bỏ ý đồ, mà chỉ có gϊếŧ nàng, mới có thể đi cứu những bọn cướp kia.
Hoa Thiên Ngộ cũng không phải là người tội ác, tự nhiên không thể khai sát giới, nhưng so với bọn cướp mà nói, nàng tạo thành uy hϊếp càng lớn.
Dựa theo suy nghĩ cực đoan của nàng lúc này, khó bảo đảm ngày sau sẽ không thực sự lạc lối, tạo thành càng nhiều thương vong.
Vì ngày sau không xác định, gϊếŧ nàng lấy tuyệt hậu hoạn, hắn làm không được, mà không gϊếŧ nàng, chỉ có thể hy sinh những bọn cướp kia.
Cho nên nói, hắn căn bản không có lựa chọn.
Thật lâu sau, Pháp Hiển rũ mắt xuống, thở dài một hơi thật sâu, tiếng thở phát ra trong không khí có loại cảm giác bi thương không thể làm gì được.
Hắn mím chặt môi, nghiêng người đứng sang một bên, vẻ mặt luôn giữ ôn hòa, giờ phút này toàn bộ biến mất hầu như không còn, khuôn mặt không có biểu cảm, thế nhưng làm cho người ta cảm giác có vài phần lạnh lùng.
Thấy hắn chịu nhượng bộ, khóe miệng Hoa Thiên Ngộ chậm rãi cong lên một độ cong, là một loại ác ý sâu sắc mưu đồ thành công.
Nàng cầm ô Thiên La, mấy đạo bạch quang sắc bén hiện lên, lưỡi dao sắc bén lạnh như băng cắt đứt da người, máu văng khắp nơi.
Nàng xuống tay rất nhanh, những người này chỉ vài hơi thở đã chết hết toàn bộ.
Trong không khí mơ hồ nổi mùi máu tươi, mùi tanh gỉ sắt nồng nặc, làm cho lòng người cũng theo đó lạnh thấu.
Pháp Hiển khẽ nhắm mắt lại, mí mắt khẽ run vài cái, sau đó mở mắt ra, hai tay hắn chắp lại, huyên náo một câu phật hiệu.
“Ngươi đã hài lòng chưa?”
Hoa Thiên Ngộ nhạy bén chú ý tới, hắn nói là ngươi, mà không phải thí chủ, hiển nhiên hòa thượng này tức giận.
Nàng quay đầu nhìn về phía Pháp Hiển, ánh mắt hắn yên lặng, đường viền môi mím thẳng, vẻ mặt có vài phần cứng đờ, cả người thoạt nhìn cực kỳ lạnh lùng, làm sao còn có nửa điểm ôn hòa.
Thì ra hòa thượng luôn có vẻ mặt ôn hòa tức giận là bộ dáng này, Hoa Thiên Ngộ không khỏi nhìn thêm vài lần, bộ dáng này cũng không thấy nhiều.
Lại nói, nàng gϊếŧ người trước mặt hắn, hắn làm sao có thể không giận chứ?
Nàng cũng biết Pháp Hiển vừa rồi thỏa hiệp, ngoại trừ chính hắn muốn quán triệt từ bi, không đành lòng gϊếŧ nàng ra, còn lo lắng chọc giận nàng, nàng gϊếŧ người cũng không chỉ có mấy người này.