Lúc Tô Lâm Thanh về tới nhà, chuyện trên mạng đã "đảo ngược".
Đám người mắng mỏ lặn mất hút hoặc đổi giọng khen ngợi. Hình tượng meo meo dũng cảm tốt bụng được khôi phục.
Cậu vừa nhấc chân cho Diệp Hiệt hầu hạ thay băng vừa cười khẩy vênh váo:
"Mạng mẽo là vậy đó, lật mặt như bánh tráng, nhạt nhẽo.”
Diệp Hiệt liếc cậu.
Vâng, mạng mẽo nhàm chán và mèo vẫn mắc nghiện.
Vết thương của Tô Lâm Thanh rất nông, chỉ xước nhẹ một lớp da, vì dính rỉ sét nên mới phải tiêm phòng uốn ván.
Diệp Hiệt cau mày bôi thuốc, suýt nữa không tìm nổi vết thương.
Bị thương nghiêm trọng quá cơ, bôi thuốc chậm xíu là lành mất rồi.
Tuy nhiên, để dạy Tô Lâm Thanh một bài học, anh vẫn giả vờ bôi thuốc, bọc chân cậu thành cái bánh tét, và bắt ngồi xe lăn suốt hai ngày.
Hy vọng hai ngày này cậu sẽ an phận hơn.
Tô Lâm Thanh tựa như một meo hoàng bàn phím oai phong lẫm liệt tuần tra lãnh địa và con dân mạng của mình, cuối cùng gật gù hài lòng.
Thú hai chân trên mạng đã giải khuây cho trẫm, ban thưởng.
Cậu đăng một tấm ảnh mèo nghiêng đầu siêu xinh đẹp lên tài khoản của mình.Thật không may, tài khoản này chìm nghỉm. Ảnh mèo đẹp đến mấy cũng chẳng có ai bấm thích.
Diệp Hiệt rửa tay gọt hoa quả cho mèo ăn, thoáng liếc qua điện thoại của cậu.
Tô Lâm Thanh lập tức cảnh giác:
"Không đăng hình người lên mạng đâu, chỉ đăng ảnh mèo thôi, đừng ngắt mạng của tui!"
Diệp Hiệt: "Ừm, tôi biết, em rất thận trọng."
Tô Lâm Thanh hất cằm: "Lại chả, tui cực kỳ cẩn thận!"
Diệp Hiệt cắt trái cây thành từng miếng nhỏ đút mèo ăn. Đút hết nửa quả táo, mèo chán rồi anh mới ăn nốt nửa còn lại, lau tay rồi nói:
“Chặn không bằng kiểm soát*, em đã lên tin nóng nhiều lần, dập nữa cũng vô dụng. Tôi sẽ mua một công ty giúp em điều hành tài khoản này, làm vậy sẽ dễ điều hướng dư luận hơn trong tương lai.”
Tô Lâm Thanh vội vàng lắc đầu:
"Không, tui không thèm nổi tiếng. Sau này chẳng thoải mái chơi đùa được nữa"
Diệp Hiệt thầm nghĩ, cho dù không nổi tiếng thì gương mặt em là đủ thu hút người vây xem rồi.
"Không phải em mà là Tô Đại Bạch. Hãy dùng Tô Đại Bạch để thay thế hình ảnh của em trong tâm trí cư dân mạng."
Tô Lâm Thanh xứng danh meo hùng bàn phím lâu năm, lập tức hiểu ý của Diệp Hiệt.
"Điều hành một tài khoản thú cưng để chuyển hướng sự chú ý của cư dân mạng đến vẻ đẹp tuyệt vời của Tô Meo Meo tui sao?
Tô Lâm Thanh nghiêng người ôm Diệp Hiệt.
"Diệp Hiệt, anh thật thông minh! Chắc chắn đã lén lút lướt mạng sau lưng tôi mới hiểu rõ thói quen của dân mạng như thế!
Diệp Hiệt xoa xoa đầu cậu với gương mặt vô cảm.
Anh không rảnh đọc tin tức vớ vẩn trên mạng, sau khi Tô Lâm Thanh bất đắc dĩ nổi danh, anh mới bắt đầu phân tích chuyên sâu hệ sinh thái của cư dân mạng.
Hơn nữa, anh đâu cần lén lút lướt mạng sau lưng mèo?
Logic của mèo ở đâu?
À. Mèo là sinh vật phi logic.
Đòi hỏi logic ở mèo là lỗi của anh rồi.
Sau khi âm thầm ca cẩm về mèo của mình như thường lệ, anh vuốt ve mái tóc trắng muốt và nói:
"Em muốn phát trực tiếp thú cưng mà? Vừa hay đúng dịp. Còn nhớ chú Tăng không? "
Tô Lâm Thanh nằm trong lòng Diệp Hiệt nghịch cúc áo mặc ở nhà của anh, gật đầu:
“Cóa, làm cơm mèo rất ngon.”
Diệp Hiệt nói:
"Cha mẹ sẽ cử chú Tăng đến chăm sóc chúng ta và giúp em vận hành công ty thú cưng. Không phiền phức đâu, em cứ chụp ảnh quay phim, phát sóng trực tiếp nếu muốn. Không cần lo lắng, Chú Tăng sẽ giúp em quản lý và tuyên truyền nội dung.
Tô Lâm Thanh cắn nút áo thứ hai của Diệp Hiệt, đôi môi mỏng cách lớp vải lụa chạm vào ngực anh, khiến toàn thân anh bứt rứt.
"Không cần xây dựng hình tượng cho tôi. Cũng không cần mở công ty"
Tô Lâm Thanh nhả nút áo ra:
"Không thèm làm người nổi tiếng phải duy trì số liệu hoạt động đâu.”
Diệp Hiệt nói:
"Không phải, chỉ tạo một kênh để chuyển hướng dư luận thôi."
Sau khi quan sát hệ sinh thái mạng, Diệp Hiệt nhận thấy khi cư dân mạng tụ lại thì giống “vụ nổ lớn”, nhưng tản ra lại thành sao giăng khắp trời. Để dẫn dắt dư luận, tốt nhất là tập trung họ lại.
Tô Lâm Thanh:
“Được rồi, dù sao tui vẫn như trước, không cần làm gì đặc biệt đúng không?”
Diệp Hiệt gật đầu: "Ừ."
Cậu vùi đầu dụi dụi ngực anh, rồi ngước mặt lên:
"Thế sao lại nói với tui? Đâu cần tui làm gì đâu. Anh dài dòng quá, kiếm chuyện hả?"
Diệp Hiệt: "..."
Nếu bây giờ mèo lộ tai ra thì anh đã vặn rồi đấy. Nói năng gợi đòn quá.
Tô Lâm Thanh không cho là vậy, cậu chỉ ăn ngay nói thật. Nếu tức giận thì là do Thú Hai Chân quá nhỏ nhen.
Sau khi chọc giận Diệp Hiệt, câu nhấc cái chân bánh tét lên:
“Haizzz, cơ thể con người quá yếu đuối, cho dù meo meo bay nhảy bên ngoài cũng không bị rách chân."
Diệp Hiệt nói:
"Mèo cũng rất mỏng manh, làm người hay mèo cũng phải chú ý an toàn..."
Anh còn chưa nói xong, meo meo đã bịt tai lắc đầu nguầy nguậy:
"Không nghe Mèo Lớn tụng kinh. Mèo Lớn dài dòng lắm lời."
Diệp Hiệt hít thở thật sâu.
Đừng tức giận, đừng tức giận, tức chết rồi thì ai nuôi mèo.
Tô Lâm Thanh lắc đầu chút, thân thể tỏa ra ánh sáng trắng nhàn nhạt, rồi biến lại thành mèo. Quần áo đã biến mất, nhưng băng gạc vẫn còn đó, vương vãi khắp sàn nhà.
Diệp Hiệt tò mò về nguyên lý khoa học của việc này. Nhưng chuyện mèo nhà anh là mèo yêu đến từ thế giới song song vốn đã phản khoa học, anh cũng bó tay.
Tô Đại Bạch trèo lên đùi Diệp Hiệt ngồi, khom lưng bưng chân sau nhìn chăm chú, lại dùng mũi ngửi thử, rồi quay sang ngoạm thủng áo anh.
Hiển nhiên, Tô Đại Bạch biến thành mèo xong lập tức nhận ra vết thương của mình đã lành hẳn, nào cần băng bó.
Vết thương nông như vậy, cậu đã bị tiêm hai mũi còn bị quấn chân thành bánh tét, phải ngồi xe lăn suốt hai ngày.
Thú Hai Chân bức hại trẫm!
Diệp Hiệt ngoảnh đầu.
Bị mèo vạch trần.
Anh chẳng hề hoảng hốt khi bị lộ tẩy. Lúc mèo keo kiệt, chỉ chạm vào đệm thịt, nó cũng đuổi theo cắn; lúc mèo hào phóng, dù có giẫm đuôi, nó vẫn phe phẩy bỏ qua.
Theo hiểu biết của Diệp Hiệt, sau khi Tô Đại Bạch cắn quần áo của anh, sẽ gạt chuyện này ra khỏi não, hiếm khi ghi thù.
Quả đúng như vậy.
Tô Đại Bạch phát hiện ra vết thương sớm lành đã được bảo vệ trong đệm thịt dày dặn, chẳng hề ảnh hưởng đến cử động của mèo, liền nâng đuôi đi nghịch khung leo trèo và đồ chơi, phớt lờ Diệp Hiệt ác ôn.
Diệp Hiệt tranh thủ quay video Tô Đại Bạch đang chơi đùa điên cuồng để gửi cho nhị vị phụ huynh, kèm cả video hình người với cái chân bánh tét.
Cha mẹ Diệp bấm thích ngay lập tức, khoa trương khen ngợi meo meo quá là đáng yêu.
Môi Diệp Hiệt cong lên.
Nếu chỉ xét ngoại hình, mèo nhà anh quả thực không chê vào đâu được.
Chú Tăng dẫn theo một nhóm người giúp việc chuyên nghiệp đến rất nhanh.
Đối với Tô Lâm Thanh, chuyện có thêm người làm trong nhà chẳng gây ra bất tiện gì cả. Chỉ thêm chú Tăng mỗi ngày đều hỏi thực đơn ba bữa, và báo thời gian người giúp việc qua dọn dẹp nhà cửa.
Nếu cậu muốn ra ngoài đổi gió, chú Tăng và tài xế sẽ đưa cậu đi chơi.
Một thời gian sau, Tô Lâm thanh cứ mở miệng là nhắc chú Tăng, khiến sắc mặt Diệp Hiệt tối thui.
Anh làm việc cật lực kiếm tiền nuôi mèo nhưng mèo lại cứ bám lấy người được trả lương để chơi cùng? Sao anh cứ có cảm giác quái lạ như thể bị cắm sừng ấy?
Chú Tăng nhận thấy nỗi ghen tị của Diệp Hiệt trào dâng, bèn cười chê cậu chủ trẻ tuổi đã cuồng công việc còn nhạt nhẽo như người máy, rồi mới nói:
“Lúc Lâm Thanh chơi với tôi, cứ ba câu lại phải nhắc Diệp Hiệt thế này thế kia. Cậu không cần lo Lâm Thanh quên mất mình đâu."
Diệp Hiệt già mồm: "Tôi chưa từng lo lắng."
Chú Tăng mỉm cười chuyển chủ đề:
“Tôi muốn giúp Lâm Thanh thực hiện một cuộc phỏng vấn bằng văn bản, tiết lộ danh tính của cậu lên mạng, để đè ép những người có ý đồ xấu với Lâm Thanh từ sớm. Cậu xem thử kịch bản phỏng vấn này ổn không?
Đọc xong, Diệp Hiệt sa sầm mặt mày khẳng định:
"Đây là Lâm Thanh tự trả lời."
Chú Tăng gật đầu:
“Tôi hỏi, Lâm Thanh trả lời. Câu trả lời cũng rất hay, tôi cảm thấy không cần phải thay đổi, thiếu gia thấy thế nào?”
Diệp Hiệt day day thái dương nói:
"Được rồi, tôi không đổi."
Mặc dù nội dung rất... cạn lời, nhưng hẳn là đủ để đối phó dân mạng.
Bởi vậy, đám dân mạng đang nghển cổ hóng hớt vì tin đồn Tô Lâm Thanh sẽ trở thành người nổi tiếng và gia nhập làng giải trí trong tương lai, cuối cùng đã chờ đợi cuộc phỏng vấn bằng văn bản của phóng viên.
Dù Tô Lâm Thanh không lộ mặt, bọn họ vẫn lũ lượt kéo tới.
Phóng viên: Tôi nghe nói bạn muốn gia nhập làng giải trí?
Tô Lâm Thanh: Người quen của Diệp Hiệt muốn tôi tham gia giới giải trí, Diệp Hiệt nói sẽ làm hắn nhảy từ vách đá ba trăm mét xuống biển. Không thể để Diệp Hiệt phạm pháp nên tôi sẽ không gia nhập làng giải trí đâu.
Phóng viên: Diệp Hiệt là ai?
Tô Lâm Thanh: Đây, liên kết bách khoa toàn thư.
Phóng viên: ... Là sếp Diệp này sao. Ngài Diệp là một doanh nhân trẻ ưu tú có tính cách rất tốt, đây chỉ là đùa giỡn với người quen thôi nên không cần lo ngài ấy phạm pháp đâu. Hóa ra Lâm Thanh là họ hàng của ngài Diệp sao?
Tô Lâm Thanh: Ừm.
Phóng viên: Vậy thì tin đồn cậu cố tình gây chú ý vì tiền chắc chắn là sai sự thật. Ngài Diệp không thiếu tiền.
Tô Lâm Thanh: Vẫn thiếu. Hàng ngày vẫn nói bóng gió với con mèo ở nhà là sắp phá sản đến nơi, không nuôi nổi mèo nữa, cắt xén đồ ăn vặt, thậm chí cố bắt mèo phát sóng trực tiếp để kiếm thức ăn. Lải nhải oán trách dập tin nóng của tôi tốn kém, đó cũng đâu phải lỗi của tôi. Về nước chưa đầy một năm, tôi đã gặp phải hai vụ việc fan cuồng làm hại ngôi sao, đề nghị ngành giải trí xem xét lại đi.
Phóng viên: Điều này quả thực có chút... đáng suy ngẫm. Bạn sẽ tương tác với cư dân mạng trong tương lai chứ?
Tô Lâm Thanh: Không. Tôi có tiền tiết kiệm rồi. Diệp Hiệt đủ khả năng nuôi tôi, nhưng lại không nuôi nổi mèo. Nên mèo của Diệp Hiệt sẽ giao lưu với cư dân mạng. Bạn có muốn xem meo meo không?
Phóng viên: Muốn, muốn xem! Thì ra bức ảnh mèo xinh đẹp lan truyền trên mạng bấy lâu chính là mèo của ngài Diệp!
Tô Lâm Thanh: Đáng tiếc tài khoản của meo meo trước giờ chưa có ai theo dõi, nên không kiếm nổi thức ăn cho mèo, mỗi ngày đều bị Diệp Hiệt ghét bỏ, thật đáng thương.
Phóng viên: Nếu ngài Diệp không nuôi nổi mèo thì để cho tôi, meo meo thích chậu nhựa màu gì?
…
Cư dân mạng hào hứng vào xem rồi đần độn thoát ra.
Tôi đến ngắm trai đẹp, sao cứ nói về mèo thế? Và "liên kết tài khoản" đều là văn bản chứ chẳng đính kèm liên kết nào hết, không thể mở được!
Sếp Diệp là ai? Tài khoản của meo meo là gì? Phóng viên đâu? Biên tập viên đâu? Trừ lương!
Văn Tễ nhận được một cuộc gọi từ Diệp Hiệt.
Trước khi bộ lọc Thiên Đạo kích hoạt, Diệp Hiệt không hề khách sáo nói thẳng:
“Chia sẻ cuộc phỏng vấn cho Lâm Thanh nhà tôi, thừa nhận rằng cậu là người đòi Lâm Thanh vào làng giải trí mỗi ngày. Còn nữa, gần đây cậu có định đi biển không? Tôi biết một nơi rất tốt.”
Chỉ cần Văn Tễ chia sẻ cuộc phỏng vấn này, những kẻ thích suy diễn linh tinh sẽ hiểu rằng anh và Văn Tễ quen biết từ trước chứ không hề ám muội.
Văn Tễ gật đầu như giã tỏi:
“Được được được, bạn học cũ, chủ tịch Diệp, tôi sai rồi, sau này sẽ không bao giờ quấy rối Lâm Thanh nữa.”
Đệt! Diệp Hiệt thực sự muốn ném hắn từ vách đá ba trăm mét xuống biển! Không phải đùa thôi à?!
Diệp Hiệt có dính đến xã hội đen thật không vậy?!~~~~
Tác giả có lời muốn nói:
Thanh minh chút, Diệp Hiệt chỉ tỏ ra cứng rắn mà thôi, chưa bao giờ vặn tai mèo, nhiều nhất chỉ nhéo nhẹ thôi.
Chú thích:
堵不如疏: Tục ngữ Trung Quốc bắt nguồn việc kiểm soát lũ lụt. Không nên chặn nước một cách mù quáng mà thay bằng việc chuyển hướng hợp lý để kiểm soát dòng nước. Sau này nghĩa của nó được mở rộng, không nên trực tiếp chặn và trấn áp mà nên sử dụng phương pháp hiệu quả để điều chỉnh mọi việc đi đúng hướng, từ đó tránh được hậu quả nghiêm trọng.