Tôi Ở Hào Môn Nuôi Gấu Trúc

Chương 12

Tô Quân Quân lại cười nói: “Đi diễn vai nữ phụ ác độc sao? Tôi thật sự không có hứng thú.”

Trần Xung Xung thật sự bó tay với tính tình này của cô, cuối cùng chỉ đành phải nhắc nhở: “Cho dù nói như thế nào, dù sao cậu cũng phải biết đến Weibo chứ? Cậu là người từ trên núi xuống hả?”

Tô Quân Quân thuận miệng đồng ý, lại vẫy tay với Trần Xung Xung, đi về nhà.

Trần Xung Xung nhìn theo bóng lưng của cô, thở dài thườn thượt. Sao ý tưởng của cô nhóc này khác với người khác vậy chứ? Cô thật sự không định nổi tiếng, chỉ mong làm đầu bếp sao?



Tô Quân Quân không thèm để ý đến chuyện bảng ngôi sao, nhưng lại có người vô cùng để ý.

Bởi vì ông Mao đã tải app Thúy Trúc xuống, đã biết đến bảng ngôi sao này, không nghĩ tới Tô Quân Quân nhà họ cũng ở trên bảng.

Ở trong mắt ông Mao, Tô Quân Quân nhà bọn họ còn xinh đẹp hơn những cô gái đang xếp trước này, sao có thể xếp ở đằng sau bọn họ được chứ?

Một khi ông Mao vui vẻ lên, không chỉ tự mình bỏ phiếu, còn kêu gọi cả bạn bè họ hàng đều bỏ phiếu cho Tô Quân Quân.

Tô Quân Quân vừa gắp cá cho ông Mao, vừa nói: “Chuyện này còn chưa xong sao ông? Cháu ở hạng 59 đã không tệ, có khi hai ngày nữa lại tụt hạng. Ông không biết đâu, những người trên trang đầu đều là thần tượng có mấy triệu fan đấy, bọn họ đều là đại minh tinh tương lai. Người bình thường như chúng ta so cái gì với bọn họ. Cho dù ông là lãnh đạo cấp cao, nhưng không phải ông đã về hưu sao? Đừng làm khó dễ những người bạn cũ này.”

Lấy doanh nghiệp nông thôn của ông Mao, mọi người có biết dùng điện thoại di động hay không còn chưa chắc. Đòi người ta bỏ phiếu chẳng phải đang ép buộc làm khó dễ người ta sao?

Ông Mao nghe vậy, lập tức giận dữ: “Hừ, con nhóc này, lại nghĩ vớ vẩn gì đấy hả? Cháu đừng không tin, cho dù ông về hưu, cũng vẫn rất có nhân mạch.”

Tô Quân Quân lại vội vàng gắp một miếng cá hấp cho ông Mao, vừa dỗ dành nói: “Biết rõ ông rất tài giỏi, người quen biết nhiều, năng lượng cũng lớn. Nhưng mà chúng ta coi như thông cảm cho cấp dưới, đừng gây phiền toái cho mọi người.”

Ông Mao lại càng tức giận: “Không tin phải không? Kiểu gì ông cũng phải đưa cháu lên trang đầu.”

Tô Quân Quân không định chọc tức ông Mao, lắc đầu, vội thay đổi đề tài.



Ngày hôm sau, Công ty Công nghệ Niêm yết nào đó đột nhiên nhận được nhiệm vụ từ bên trên, huy động các công nhân viên ủng hộ hoạt động bỏ phiếu độ nổi tiếng ở trên kênh trực tuyến Thúy Trúc.

Theo lời đồn, trong đó có một người là cháu gái nuôi của ông nội tổng giám đốc của bọn họ, bên trên kêu gọi công nhân viên bỏ phiếu độ nổi tiếng cho cô. Cũng may phiếu này không cần tiêu tiền, chỉ là chuyện nhấp chuột thôi.

Nhưng mấu chốt là năm nay tổng giám đốc của bọn họ đã năm mươi sáu tuổi, thế ông nội của tổng giám đốc bao nhiêu tuổi vậy? Chắc tuổi hạc tám chín mươi tuổi à?

Làm hoạt động bỏ phiếu chẳng hiểu ra làm sao cho một đứa cháu gái mười mấy tuổi? Không chiếm được nhà không giành được đất, chuyện này nghĩ sao đều thấy kỳ quái?

Cùng lúc đó, chuỗi siêu thị quy mô lớn nào đó cũng đang kêu gọi công nhân viên tiến hành một bỏ phiếu chẳng hiểu ra làm sao.

Còn có cả chợ thực phẩm tươi sống nào đó, chuỗi khách sạn nào đó nổi danh với món cá…

Trong khoảng thời gian ngắn, show nấu ăn trực tuyến tên “Cuộc thi nấu ăn” này đột nhiên dần dần hot lên.

Có thành phần tri thức trẻ tuổi khi đang nói chuyện với bạn, nói đến show này lại bật cười nói.

“À, tôi biết show đó, nói ra lại buồn cười, hình như Miêu Mị nhà tôi rất thích show đó, lấy Ipad cho nó xem, lại có thể nhìn xem không đảo mắt suốt nửa ngày. Cũng không biết có phải trong show đó luôn làm cá không?”

Người bạn nói: “Đúng rồi, Miêu Miêu nhà tôi còn giống như biết dùng móng vuốt bỏ phiếu nữa kia.”



Vì để nghênh đón cuộc thi càng ngày càng kịch liệt, Tô Quân Quân vẫn luôn gia tăng huấn luyện nấu ăn.

Có đầu lưỡi nhạy bén, cô càng mong nâng cao tài nghệ nấu ăn của mình. Chỉ có luyện tốt kỹ năng dùng dao kỹ năng dùng lửa của mình, đến lúc đó cô mới có thể trổ tài năng.

Như vậy, Tô Quân Quân cũng không rảnh để đi chú ý đến những chuyện khác nữa. Tự nhiên cũng không quan tâm đến bảng ngôi sao mới nổi chẳng hiểu ra làm sao kia. Càng thêm không rõ, theo cuộc thi nấu ăn càng lúc càng nổi, số phiếu của cô cũng đang liên tục gia tăng.

Cho đến khi Trần Xung Xung chụp màn hình cô đã lọt vào top hai mươi rồi gửi cho cô, Tô Quân Quân mới giật mình. Nhưng cô vẫn chưa coi là quan trọng.

Ở trong mắt Tô Quân Quân, đây là hiệu ứng ngắn hạn do cuộc thi mang đến, cô có thể leo lên đến trang thứ nhất tối đa chỉ là phù dung sớm nở tối tàn mà thôi.

Sau khi cuộc thi này chấm dứt, chắc không có ai nhớ đến cô nữa.