Buổi tối hôm trước Trương Minh Nhất còn chơi game đến rạng sáng, buổi sáng hôm sau không dậy nổi, cuối cùng là bị người đại diện gọi điện thoại giống như đòi mạng đánh thức.
Người đại diện là người tính tình nóng nảy, âm thanh nói chuyện vang lên như sấm, dưới tay có dẫn mấy nghệ sĩ, Trương Minh Nhất là người có danh tiếng thấp nhất, bình thường người đại diện gọi điện thoại đến cơ bản đều là sắp xếp công việc, hôm nay gọi tới, lại chửi thẳng mặt Trương Minh Nhất một trận.
“Có phải cô nhàn rỗi không có việc gì làm nên tự tìm chút chuyện cho mình làm không? Bình thường dặn dò cô thế nào? Thận trọng từ lời nói đến việc làm có hiểu không, có chút danh tiếng nhỏ thì tự kiêu hả, nhìn không ra Đông Tây Nam Bắc có đúng không? Lại có thể chơi trò chảnh chọe với tổ chương trình, cô có gì để chảnh hả?”
Người đại diện bắn như súng liên thanh chửi rủa một hồi, trực tiếp mắng Trương Minh Nhất đến ngốc người, dụi mí mắt, hỏi một câu: “Anh Tường, có chuyện gì thế?”
“Có chuyện gì? Con mẹ nó cô lên hotsearch đi, tự mình banh mắt ra nhìn đi, tôi nói cho cô biết, người khác nói như thế nào, cô không cần để ý, không cần đáp lại, những cái khác chờ tôi xử lý!”
Nói xong, người đại diện thở phì phò cúp điện thoại.
Trương Minh Nhất tóc tai bù xù ngồi trên giường, cầm di động trong tay ngây người một lúc, vội vàng click mở Weibo vào xem, quả nhiên, Weibo đêm qua cô ta cà khịa đã bị đẩy lên vị trí thứ 6, hôm trước cô ta gây khó dễ cho Thẩm Vũ, khiến Thẩm Vũ bị đập vào chân, sau đó Hạ Mộc Phong rõ ràng là muốn trút giận thay vợ, mượn trò chơi giẫm chân cô, thiếu chút nữa giẫm đến trầy da, trong lòng Trương Minh Nhất có chút tức giận, đêm đó bèn đăng Weibo, lúc ấy nghẹn đến tức mình, đăng xong cũng thật sảng khoái, không ngờ lại còn phần sau, còn lên hotsearch.
Trong lòng Trương Minh Nhất lo lắng không yên, ấn vào bình luận, ban đầu còn ổn, bình luận cơ bản đều là trung lập, thậm chí là thiên về phía cô ta, nhưng dần dần, hướng gió thay đổi, có người nói cô đầu óc hạn hẹp, không tin chuyện đứa trẻ đi ăn nhờ, sau đó xem xong chương trình, phần lớn mọi người lại khen Hạ Mộc Phong và Thẩm Vũ, thậm chí còn nói trong behind the scene bánh bao nhỏ siêu cấp đáng yêu, sau đó đều quay đầu nói cô sang lưng bịa chuyện, nhân phẩm tầm thường, muốn từ người qua đường thành anti.
Trương Minh Nhất xem một lượt, trước trán và sau lưng toát mồ hôi lạnh. Tất nhiên cô ta không biết Hạ Chiêu bên kia cố tình cho người dẫn dắt dư luận, chỉ cảm thấy hotsearch này rất khó hiểu, sau đó bắt đầu lo lắng thanh danh của bản thân, hiện tại xem ra, đăng một câu nói, quả thực quá xúc động, thiếu cân nhắc.
Người đại diện bảo cô ta đừng đáp lại, Trương Minh Nhất ngoan ngoãn nghe lời, cô ta chưa từng có nhiệt độ đề tài cao như vậy, có chút kinh sợ, không nhịn được vẫn luôn đi xem bình luận, nhưng càng xem càng chột dạ, càng xem càng sợ hãi, cảm thấy nhiều người mắng mình như vậy, kiếp diễn viên của cô ta có khả năng đi đời rồi.
Cô ta chờ mãi chờ mãi, không chờ được động tác của người đại diện, cả người giống như kiến bò trên chảo nóng, đứng ngồi không yên, cuối cùng ma xui quỷ khiến mà hạ quyết định, xóa Weibo kia, chỉ cần xóa đi, sẽ không ai thảo luận về cô ta nữa.
Trong nháy mắt ấn xóa, cô ta thoải mái nhẹ nhàng thở ra, cảm thấy cuối cùng cũng được giải thoát.
Nhưng nửa tiếng sau, người đại diện của lại gọi điện qua đây, lần này lửa giận lại tăng lên.
“Trương Minh Nhất cái đồ ngu ngốc, tôi bảo cô không cần để ý, kết quả cô chạy đi xóa Weibo?? Mẹ nó! Đây không phải rõ ràng là cô có tật giật mình à?!”
Trương Minh Nhất: …
Sau khi Tề Nhiễm Nhiễm tỉnh dậy, vẫn luôn lướt Weibo, cô biết tối hôm qua bên Hạ Chiêu có hành động, hỏi anh thì anh lại úp úp mở mở không nói cho cô, vì thế cô dứt khoát không để ý tới, nhưng vừa tỉnh dậy vẫn lập tức đăng nhập vào Weibo.
Quả nhiên Trương Minh Nhất bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió, không phải cô ta luôn cảm thấy mình rất nổi sao, lần này hay rồi, quả nhiên bùng nổ luôn.
Nhớ đến ngày đó sau khi Trương Minh Nhất tính kế khiến cô bị đập vào chân thì làm vẻ mặt tiểu nhân đắc chí, nhìn bây giờ cô ta bị dân mạng phỉ nhổ đến không có chỗ trốn, Tề Nhiễm Nhiễm cảm thấy vô cùng sảng khoái.
Người như Hạ Chiêu, nhân phẩm thì phải chờ xem xét lại, nhưng làm việc vẫn mạnh mẽ quyết liệt, không hổ là người từng làm tổng tài, rất thấu hiểu giới truyền thông này, thời gian một buổi tối, khiến chuyện này lộn ngược dòng một cú lớn.
Trong chăn, bánh bao nhỏ nằm xiêu vẹo, có thể do vừa nhận về không lâu, cậu bé rất dính người, cho dù ngủ một chân cũng phải duỗi qua đây gác lên người cô mới có thể ngủ yên.
Tề Nhiễm Nhiễm vừa nhìn di động, vừa xoa bóp bàn chân nhỏ của bé, xúc cảm cực kỳ tốt, muốn cầm lên cắn một miếng.
Mặc dù khi quay tập thứ nhất gà bay chó sủa, nhưng cắt nối biên tập xong phát lên, cảm giác vẫn rất khác biệt, hành động Hạ Chiêu chơi xấu trói chặt cô, quả nhiên được người xem tán thành, trên làn đạn hiện ra một đống ha ha ha.
Thậm chí có người cảm thấy thủ pháp trói dây thừng của Hạ Chiêu trên người cô, rất có nội hàm, bình thường khẳng định chơi không ít “kiểu đó”!
Tề Nhiễm Nhiễm đoán hồi lâu, mờ hồ đoán được “kiểu đó” hẳn là “trói buộc play”, không khỏi im lặng, chẳng lẽ thằng cha lưu manh Hạ Chiêu thật sự có đam mê kỳ quái đó??
Nằm trên giường chơi di động nửa ngày, Tề Nhiễm Nhiễm cảm thấy quá mót, bèn dịch chân cậu nhóc ra, đứng dậy khoác thêm áo khoác đi WC.
Căn hộ bọn họ đang ở hiện tại là đi thuê, hai phòng ngủ một phòng khách, gần 80 mét vuông, ở tiểu khu Hoa Viên trong trung tâm thành phố, tiền thuê nhà không rẻ, bình thường ở hai vợ chồng hoàn toàn đủ nhưng hiện giờ thêm bánh bao nhỏ, hơn nữa hai người lớn còn muốn chia phòng ngủ, thoáng cái lộ ra nơi ở có vẻ không rộng lắm.
Điểm quan trọng nhất chính là, căn hộ này lại chỉ có một WC!
Tề Nhiễm Nhiễm đi dép lê màu hồng nhạt đến phòng khách, nhìn thấy cửa WC đóng chặt, cô không khỏi nhíu mày, đi qua khẽ đẩy, phát hiện bên trong có người.
Cô nhịn nửa ngày nước, lúc này đã sắp đến giới hạn, không khỏi đưa tay gõ cửa, thúc giục, nói: “Họ Hạ, anh nhanh lên, tôi mót lắm rồi.”
Trong phòng tắm, Hạ Chiêu ngậm điếu thuốc, chậm rì rì trả lời: “Tôi đi nặng, mới đi vào hai phút, lúc này đang vào thời điểm quan trọng.”
Tề Nhiễm Nhiễm sợ bay màu, ôm bụng kẹp chân: “Vậy làm sao bây giờ, tôi nhịn đến bàng quang sắp nổ rồi.”
Hạ Chiêu chậc chậc hai tiếng, nói: “Vậy không phải sẽ nổ đến cả nhà toàn nướ© ŧıểυ sao??”
Tề Nhiễm Nhiễm: …
“Đậu xanh, Hạ Chiêu mau nhanh lên!”
“Không nhanh được, cô ở cửa lải nhà lải nhải, tôi sắp táo bón rồi.”
“Vậy anh còn ở đó bao lâu?”
“Chắc nửa tiếng.”
Tề Nhiễm Nhiễm: …
Thật sự là muốn mạng cô mà.
Hạ Chiêu cách cánh cửa không đợi được câu trả lời của Tề Nhiễm Nhiễm, lại nói: “Nếu không cô tìm tạm mấy chai lọ bình biếc gì đó giải quyết đi?”
Tề Nhiễm Nhiễm trợn mắt, cô là con gái nha, không thể tùy tiện tìm cái chai là có thể giải quyết được, cô lạnh mặt nói: “Không cần anh lo lắng.”
“Nếu không như vậy đi, cô gọi tôi là bố hai ngày, bây giờ tôi sẽ nhường bồn cầu cho cô, không bá chiếm nữa.” Nói xong, chính anh không không nhịn được khẽ cười thành tiếng.
Người này thật sự quá xấu xa!!
Tề Nhiễm Nhiễm tức giận đến thiếu chút nữa muốn bùng nổ tại chỗ, do dự một chút, cuối cùng không thể không cúi đầu trước kẻ ác, không có cách nào khác, nhịn nửa sẽ chảy ra mất.
“Bố, được chưa!” Cô nghiến răng nghiến lợi.
Tề Nhiễm Nhiễm vừa gọi xong, cửa WC đã được mở ra, Hạ Chiêu tinh thần sảng khoái đứng cạnh cửa, “Ngoan nào, con gái!”
Tề Nhiễm Nhiễm tức giận trừng mắt nhìn hắn, đẩy hắn ra rồi bản thân vội vàng đi vào.
Chờ đi WC xong về phòng, phát hiện bánh bao nhỏ đã tỉnh, đang ngồi giữa giường, dụi mắt, quấn chăn quanh người, giống như một con thú non mới phá kén.
“Mẹ ơi, mẹ đi đâu thế?” Nhóc con dùng giọng non nớt hỏi.
“Mẹ đi vệ sinh.”
“Ầu, vậy bố đâu?”
Nhắc đến anh, Tề Nhiễm Nhiễm nghiến răng nghiến lợi, “Không biết!”
“Sao bố không ngủ cùng chúng ta?” Bánh bao nhỏ tò mò hỏi cô.
Tề Nhiễm Nhiễm nói: “Hai chúng ta ngủ một giường lớn không được sao? Mẹ thích ngủ rộng rãi một chút!”
“Dạ.” Bánh bao nhỏ chỗ hiểu chỗ không, nhưng mẹ nói thích, cậu nhóc bèn vui vẻ.
“Dậy đi, mẹ mặc quần áo rửa mặt cho con.”
“Dạ.” Cậu nhóc lớn tiếng đáp lại, cũng không ngủ nướng, vô cùng vui vẻ trượt từ trên giường xuống.
Hai người ăn mặc chỉnh tề ra khỏi phòng, phát hiện Hạ Chiêu đang nghiêng người trên sofa chơi di động.
Tề Nhiễm Nhiễm nhìn dáng vẻ thảnh thơi của anh thì tức giận, đi qua phòng khách nói với anh: “Mau đi làm bữa sáng cho bánh bao nhỏ.”
“Gan to gớm nhỉ? Dám sai bố làm việc!”
“Vậy anh có làm hay không?”
“Không làm.”
Được, rượu mời không uống, Tề Nhiễm Nhiễm dắt cậu nhóc vào phòng tắm, nhìn cậu nhóc tự mình đánh răng, trong lòng rất vừa ý, nghĩ thầm con trai hiểu chuyện hơn bố nó nhiều!
Chờ đến khi ra khỏi phòng tắm, Tề Nhiễm Nhiễm phát hiện Hạ Chiêu lại ở trong phòng bếp làm bữa sáng, quả thật là tên đàn ông khẩu thị tâm phi mà.
Tề Nhiễm Nhiễm có chút đắc ý nghĩ.
Một lát sau, Hạ Chiêu bưng hai bát ra, một bát của anh, một bát của bánh bao nhỏ, Tề Nhiễm Nhiễm trợn mắt há mồm, “Của tôi đâu???”
Hạ Chiêu cong khóe môi, “Cô chỉ bảo tôi làm cho bánh bao nhỏ, không bảo tôi làm cho cô mà.”
Tề Nhiễm Nhiễm: …
Cuối cùng, bánh bao nhỏ tỏ vẻ bằng lòng chia một nửa cho mẹ, làm mẹ tất nhiên không thể nhận của cậu nhóc được, chỉ có thể tự nấu cho mình một bát, nhưng mà cô nấu rất khó ăn!!
Lúc chập tối, trên Weibo vẫn còn lên men chuyện liên quan đến Trương Minh Nhất, Tề Nhiễm Nhiễm lại nhận được điện thoại của Lê Hà, người này ở đầu bên kia điện thoại nói năng lộn xộn, “Em… Em vừa mới nhận điện thoại, “Gia đình tổng động viên” gọi đến, bọn họ muốn mời anh chị tham gia chương trình truyền hình thực tế gia đình mùa mới nhất, nhưng muốn quay đoạn video phỏng vấn trước.”
“Chương trình thực tế gia đình??”
“Phải, a a a, là chương trình giải trí át chủ bài chiếu trên truyền hình đấy! Hai mùa trước đều cực kỳ nổi tiếng!”
“Ầu, để chị suy nghĩ một chút.”
Lê Hà: “Chị cũng quá bình tĩnh rồi đấy! A a a a a a a a!”