Sổ Tay Nghịch Tập Của Nam Phụ

Chương 4: Nam phụ trong sách thời đại cũ (4)

Trong viện Lý gia, Lý Bích Sương đã sớm đợi không được đứng ở cửa chờ dài cổ. Thấy mẹ Lý từ xa xa đi tới, cô vội vàng chạy ra đón, nôn nóng hỏi: "Mẹ, thế nào rồi? Đoạn gia có đồng ý không?"

"Đồng ý rồi đồng ý rồi."

Mẹ Mẫu thấy con gái mình như vậy tự nhiên đau đến tận xương tủy, bà liên thanh nói: "Thanh Ân này dễ nói chuyện. Thằng bé đồng ý rồi nhưng nó muốn hỏi ý kiến của Hồng Phong. Nếu Hồng Phong không có ý kiến gì thì chuyện này có thể định ra."

"Còn hỏi cái gì nữa?"

Lý Bích Sương sau khi được sống lại luôn trong thạng thái nôn nóng. Cô hận không thể được lập tức gả qua nhà họ Chu, sợ chần chừ lại xảy ra đường rẽ gì.

"Hồng Phong không phải là đứa nghe lời nhất sao? Huống chi Đoạn Thanh Ân lớn lên không tồi, trong nhà lại có tiền thì cô ta còn chọn cái gì!"

Dựa theo những gì cô nghĩ thì tuy về sau Đoạn gia sẽ cực khổ nhưng bây giờ không phải điều kiện rất tốt sao? Đặc biệt là so với nhà Chu thì còn tốt hơn rất nhiều. Cô đã tốt bụng nhường chuyện tốt này lại cho Lý Hồng Phong rồi thì cô ta phải cảm kích cô mới đúng.

Mẹ Lý suy nghĩ cũng không khác lắm. Tuy không biết vì sao con gái mình lại một lòng một dạ muốn gả qua bên Chu gia nhưng xem ra lần hoán thân này đối với cháu gái mình chắc chắn là chuyện tốt. Con bé sao không đồng ý cho được.

Lý Bách Sương vẫn lo lắng Lý Hồng Phong không chịu. Rốt cuộc thì Chu Gia Minh cũng không tệ, thêm nữa là Lý Hồng Phong trước đây có hôn ước với anh ấy, khó nói được cô ta sẽ không thích Chu Gia Minh.

Nghĩ tới nghĩ lui vẫn cảm thấy không yên tâm, cô cắn răng nói với mẹ: "Mẹ, trong bụng con đã có con của Gia Minh rồi. Nếu Hồng Phong không chịu đồng ý thì con phải làm sao bây giờ? Mẹ nhất định phải giúp con."

Mẹ Lý thống khoái đáp ứng. So với cháu gái thì bà đương nhiên phải thương con gái mình hơn rồi.

Vì thế chờ đến khi Lý Hồng Phong bước chân mệt mỏi về nhà thì đã có bác gái đang chờ sẵn.

"Nhà chúng ta là nhà nông trồng lương thực bình thường. Mấy năm nay phải gánh vác chăm lo cho con với Bích Sương thật sự là chịu không nổi. Bích Sương còn đỡ vì con bé không còn đi học, ở nhà làm việc cũng đỡ đần được chút ít. Nhưng Hồng Phong con thì còn phải đi học, may ra bây giờ ăn cơm thì ăn luôn ở trường chứ sau này phải tới thành phố lớn đi học đại học, nhà ta thật sự không đào đâu ra nỗi số tiền lớn như vậy."

"Bác đã bàn bạc với bác trai của con rồi. Cứ theo lời của ông con mà làm. Chị thì gả qua nhà Chu còn con thì gả cho nhà Đoạn đi. Đoạn gia có tiền như vậy thì tốt xấu gì con cũng còn được đi học đại học, không đến mức phải vì chuyện trong nhà mà chậm trễ. Nếu mà con về làm dâu nhà họ Chu kia thì bên nhà đó nghèo như thế sao có thể chu cấp cho con được. Hồng Phong con thấy bác nói có đúng không?"

Lý Hồng Phong trầm mặc lắng nghe. Thời điểm ba mẹ qua đời thì cô đã có suy nghĩ, cô biết lúc đó đối phương đã bồi thường bao nhiều tiền. Chỉ bằng số tiền kia cũng có thể chu cấp cho mười người như cô vào đại học rồi. Cũng chưa nói đến cô biết rõ cái nhà mới của Lý gia này là dùng tiền của ai mà có. Còn càng không nói đến cả chuyện từ sau khi bước chân vào nhà Lý này cô phải vừa giặt quần áo vừa nấu cơm rồi cho heo cho gà ăn, lớn hơn một chút cô còn phải đi theo bác xuống ruộng làm việc.

Bác trai và bác gái đều cảm thấy bọn họ nuôi lớn một bé gái mồ cô như cô thì cô hẳn phải cảm động đến rơi nước mắt. Lý Hồng Phong đúng là cảm kích nhưng muốn cô với hai người nhà này có cái cảm tình gì khắc sâu thì cô xin thua.

Chuyện lần này vì lý do gì mà thành ra như vậy thì ở chung một nhà với nhau, Lý Bách Sương có gì khác thường làm sao có thể gạt được Lý Hồng Phong. Chỉ là khi đó cô nghĩ tình cảm giữa hai người Lý Bích Sương với Đoạn Thanh Ân không tồi, cô ấy có đi hẹn hò với ai thì chắc hắn là Đoạn Thanh Ân nên cô cũng không nhiều chuyện. Thế mà không nghĩ tới, người kia lại là Chu Gia Minh.

Lý Hồng Phong không cự tuyệt, cô nói: "Nếu Đoạn gia có thể chu cấp cho con vào đại học thì con đồng ý."

Thấy cô đồng ý, mặt mày mẹ Lý lập tức tươi cười như hoa. Bà ta bảo đảm: "Yên tâm đi, thằng bé đó chắc chắn sẽ đồng ý!"

Dù có tính là Đoạn gia không chịu thì bọn họ cũng có thể chu cấp được. Dù sao chuyện quan trọng trước tiên là làm cho hai bên gật đầu cái đã, chỉ cần lấp liếʍ được chuyện của Bích Sương là được.