Nghe tới câu hỏi này, cả bảy cô trầm tư suy nghĩ. Nhưng chỉ riêng Thảo và Tuệ Hân thì đã hiểu phần nào, mồ hôi tuôn trào. Cô bé tiên nhỏ xinh xăn Pipi lại bay lên, tỏa ra một ánh hào quang sáng chói đưa các cô vào một khoảng không gian rộng lớn mà không có lối thoát. Những hàng loạt hình ảnh của các mảnh kí ức hội tụ lại lóe lên trong đầu các cô, cơn đau ngày càng mạnh, một nguồn năng lượng kinh khủng được bùng phát, mang theo hàng loạt tai hại đáng sợ, các cô phải làm sao đây?... Nhưng không chỉ các cô cần trốn thoát, mà cả cái thành phố này cần sự giúp sức của các cô rất nhiều, các cô cần phải làm gì?. Không chịu được nữa, Uyên Linh liền hỏi Pipi:
- Những thứ này là gì hả Pipi?
- Dạ... là hình ảnh của một tai họa sắp diễn ra!_ Pipi khó xử
- Tại họa?_ Cả bảy cô tròn mắt, tại họa á? Đúng như những hình ảnh ấy thì toi rùi má ơi trời ơi, làm sao con sống nổi đây?
- Phải, các chị phải sống sót qua nó!_ Pipi kiên định
- Nhưng câu hỏi lúc nãy của em có ý gì?_ Tuệ Hân thấy kì lạ liền hỏi
- Là một câu hỏi, các chị đoán xem đây là đâu đi!_ Pipi ra vẻ bí mật nhưng em ấy vẫn cứ toát cả một đống mồ hôi vì Thảo, chị ấy cứ nhìn em nãy giờ à~ như muốn gϊếŧ người ý, nhìn được hồi lâu thì chị ý quay đi, suýt nữa thắt cả cái tim rồi! Có ai biết quan tâm cho cô bé tiên đáng yêu khổ cực này không vậy? Huhu...
- Đau nha! Sống bình thường còn chưa nổi bây giờ lại còn phải sinh tồn mới hay ha?_ Diệu Linh trầm giọng nói với bé tiên
- Phải đấy!_ Uyên Linh đồng tình
- A... a... nhưng em đâu có biết gì đâu mà! Em chỉ đi thông baó cho mọi người thui à~ Sao ai cũng nói em như là em là người gây ra cái chuyện này thế? Huhu..._ Bé tiên khóc lóc
- Thôi, đành chịu vậy, nhưng trả lời ngay, đây là đâu?_ Thùy Linh hỏi
- Em..._ Bé tiên Pipi khó xử
- Là nơi nào?_ Cả đám ngước đầu lên nhìn Pipi như một sự mong chờ nhiều năm chưa có muộn màng
- Em xin lỗi!_ Pipi cúi đầu rồi biến mất, cả đám ỉu xìu, làm sao bây giờ? Chả biết mình đang ở cái nơi quái quỷ nào? Lại còn người duy nhất giúp mình cũng bỏ đi mất tiêu, chẳng lẽ đời là thế? Chết rồi thì cũng chẳng còn quan trọng? Đã chết rồi thì chết đi cũng chẳng sao phải không? Các cô thờ ơ đứng dậy, Hải Yến nãy giờ nhìn đám bạn củ mình sầu rầu mà hỏi:
- Ê, sao không đi kiểm tra xem chúng ta ở đâu và phải làm gì để sống chứ ở đây ngồi khóc cũng chẳng làm được gì!
- Ừ, đi nào!_ Tuệ Hân lấy lại phong độ giơ cờ xuất trận... ý lộn... là giơ cờ xuát phát
- Đi thui!_ GIa Hân cũng giơ cờ thao Tuệ Hân mà hô to
- Đi thì đi, kiểu gì cũng được!_ Diệu Linh nói thờ ơ nhưng tay vẫn cầm chiếc điện thoại
- Phải, đi đi thôi, đi một ngày học một sàng khôn!_ Uyên Linh cũng vui vẻ lấy lại tự tin
- Thật ấy chứ, nên đi thôi mấy cậu!_ Thùy Linh cũng hòa vào bầu không khí mà nói với đám bạn nhưng trong lòng thì luôn nhìn đến con bạn đang nằm bẹp xuống giường:
- Các cậu cứ đi đi, tớ mệt quá!_ Thảo nói với đám bạn, thấy thế mà bọn nó cũng chẳng thèm để tâm mà bay vèo cái ra ngoài rồi đóng cái cửa sầm lại
Bây giờ chỉ có mình Thảo trong phòng, cô cảm thấy người này rất rất là quen mà không nhớ ra, mọi chi tiết thật sự rất là quen như cô đã từng gặp ở đâu rồi nhỉ? Một cô bé với mái tóc hồng như những bông hoa anh đào kết lại dài buộc hai bên, đôi mắt như viên thạch anh vàng hội tụ những tia sáng mặt trời đại diện cho chân lý chính trực, làn da mềm mại hồng nhẹ nhàng thanh thản. Những từ này, những hình miêu tả này giống trong một thứ thôi, nhớ ra đi, nhớ ra đi nào... đau quá đi. Quá mệt mỏi mà cô lập tức nhắm nghiền đôi mắt lại và chìm vào giấc ngủ
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Sáu đứa còn lại thì đang tung tăng vui chơi tới bến, Gia Hân thì chạy nhanh qúa mà đυ.ng trúng một cô bạn rất rất là đáng iu nha! Họ ngồi nói chuyện với nhau lâu ơi là lâu đó, chắc tầm tiếng đồng hồ thui à~ Họ đang nói với nhau thì một ông quản gia trên tay cầm một chiếc điện thoại đi tới chỗ của bạn ý, bạn ý cầm chiếc điện thoại lên nghe và... từng giọt nước mắt cứ rơi xuống làm cho cả bọn toán loạn. Bỗng dưng cô bé quay mặt lại, nhìn các cô rồi nói:
- Các cậu à~ Tớ có việc nên phải về rùi, hẹn gặp lại nha!
- Ừ! Hẹn gặp lại!_ Cả sáu cô cùng nhau chào rôì kéo nhau bay về phòng
-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Thảo vừa mới tỉnh ngủ, cùng lúc đó thì sáu đứa quỷ tồ kia cũng quay lại, tuị nó vừa về là nhảy tỏm lên người của Thảo, lăn đi lăn lại mấy vòng rồi mới chịu bay khỏi cái giường. Tụi nó xúm lại ngồi quanh Thảo, Hải Yến nói:
- Ban nãy tụi tớ gặp một cô bạn tên là Tuyết Lan đó!
- Cậu ấy xinh lắm lun~ Mà còn là con nhà tiểu thư quý tộc nữa đấy!_ Tuệ Hân cũng nhanh nhảu kể về cô bạn mới quen nhưng mặt thì chả thấy vui bao nhiêu
- Hihi... bạn ấy cũng bạn tuổi tụi mình nưã cơ á!_ Gia Hân hết lời khen ngợi về cô bạn mới quen khiến đám kia cứ nghĩ lung ta lung tung
- Đúng rồi!... bạn ấy sinh vào chòm sao Kim Ngưu á!_ Uyên Linh cũng tự tin khoe điểm trùng khớp giữa mình và cô bạn mới
- Xì... thì chòm sao Kim Ngưu, được chưa?_ Diệu Linh ghen tị nói
- Thôi nào, chắc chỉ là may thui à!_ Thùy Linh thì cố gắng dập tắt ngọn lửa ghen tuông của Diệu Linh
- Chòm sao Kim Ngưu?_ Thảo cảm thấy quen thuộc
- Ừ!_ Uyên Linh ngây thơ đáp mà không biết rằng mặt của Thaỏ đang tối sầm lên
- Không xong rồi!_ Thảo lẩm bẩm nhưng cũng đủ cho sáu cô bé nhỏ nghe được, cả đám mọc lên một dấu hỏi chấm to đùng to đoàng và... Thảo liền bật dậy rồi hét lớn_ Có chuyện lớn rồi các cậu!
- Ừ... thì cậu vừa nói" không xong rồi" còn gì nữa!_ Hải Yến xin cạn lời với con bạn này luôn
- Thật ra thì... chúng ta không hề tái sinh..._ Thảo trầm tư nói
- Không tái sinh, vậy tại sao chúng ta lại ở đây?_ Cả năm người nói trừ Tuệ Hân im lặng
- Là bởi vì chúng ta đã xuyên không rồi!_ Tuệ Hân giải thích sự thật cho các bạn nghe. Phải, chuyện này cô đã đúng rồi, không chỉ không xuyên vào hình hài em bé mới sinh mà các cô lại xuyên vào những cô bé tầm 6 hay 7 tuổi rồi, mọi chuyện thật kì lạ! Hơn nữa, cách để miêu tả hình dáng của mấy cô bé này rất rất là quen. Sau khi nghe tới từ" chúng ta không hề tái sinh" của Thảo, cô đã chắc chắn về sự thật này.
- Xuyên không?_ Cả năm đứa kia tròn mắt, trời ơi... hai đứa tụi nó đang nói cái éo gì thế? Xuyên không? Đùa à?... Nhưng nhìn biểu cảm của tụi nó không phải là đùa rồi, vâỵ thì chuyện này là sao? Con không tin chuyện này có thật đâu mà má ơi~
- Vậy thì chúng ta xuyên vào nơi nào, xuyên sách, xuyên thư hay xuyên không?_ Uyên Linh hỏi
- Là xuyên sách!_ Tuệ Hân nói cho đám bạn
- Sách gì thế?_ Gia Hân hỏi, xuyên sách á? Hmm... cũng hay đó, lỡ xuyên vô nhân vật chính thì hay rồi còn gì~
- Là sách tiểu thuyết tình cảm!_ Thảo thản nhiên nói
- Nhưng ý tớ là tên cơ!_ Gia Hân giải thích câu hỏi của mình
- Tên sách là" ước nguyện của vì sao" đấy!_ Thảo nói mà mặt tuôn trào mồ hôi
- Là một cuốn sách về 12 chòm sao, nó có 25 nhân vật, gồm 12 chòm sao có cung Song Tử là hai anh em và có thêm cung Xà Phu, cộng với nhân vật phản diện chính và các nữ chính!_ Tuệ Hân nói, cô biết về cuốn sách này bởi vì cô đã cùng Thảo đọc cuốn sách đó rồi
- Hay thế?_ Diệu Linh hết lời khen ngợi
- Hay cái éo gì, xuyên không kiểu gì mà xuyên vô nhân vật phụ đó!_ Thảo khóc không ra nước mắt vì nỗi khổ đáng thương của mình
- Nhân vật phụ? Vật kết cục của họ thế nào?_ Hải Yến bàng hoàng
- Chết ngay chính đoạn hay!_ Thảo thản nhiên
- Đùa à?_ Thuỳ Linh ngạc nhiên, đùa cô chắc? Mới chết xong rồi sống lại, mà lại còn chẳng phải tái sinh mà xuyên không đây, nhân vật phụ? Ừ, thì nhân vật phụ đã đành rùi mà lại còn phải chết ngay chính đoạn hay mới cay! Ông Thiên ơi~ có biết thương đời người không vậy?
- Nhưng chúng ta phải làm sao?_ Thùy Linh hỏi
- Tránh xa nữ chính và nam chính cùng những nhân vật có quan hệ với họ ra!_ Tuệ Hân nói
- Phù... thế thì may quá, tụi mình đã gặp họ đâu!_ Uyên Linh thở dài, mấy đưa kia nghe xong thì nhảy cẫng lên
- Gặp rôì đó cô bạn à!_ Thảo và Tuệ Hân đồng thanh làm đám kia dừng lại
- Nhưng là ai?_ Gia Hân và Diệu Linh khó hiểu hỏi
- Đừng nói là..._ Yến như hiểu cái gì đó rồi ngập ngừng
- Phải, chính là cô gái tên Tuyết Lan ấy!_ Thảo hờ hững đáp
- Trời~_ Cả năm đứa ỉu xìu
- Thế giờ phải làm sao?_ Uyên Linh hỏi
- Tránh xa nam nữ chính ra!_ Thảo và Tuệ Hân nhấn mạnh quy tắc
- OK!_ Năm đưá kia hét lên đồng ý!
----------------------------------------------------------------------------------------------------------Chương 9: Nữ chính 1Tên: Bạch Tuyết Lan
Tuổi: 6
Quan hệ: Bạn thân hiện tại của Thiên Yết, kẻ địch siêu lớn giành lại tình cảm chị em của Thùy Linh, nhiệm vụ đá bay nữ chính 1 của Diệu Linh
Gia thế: Con gái thứ hai của Bạch Gia
Tính cách: Hiền lành, tốt bụng, dịu dàng, mơ mộng, là đóa hoa trắng tinh khiết của gia tộc họ Bạch. Ngoan ngoãn y chang Uyên Linh kiếp trước, chăm chỉ nhưng thân thể quá yếu nên ít khi vận động mạnh
Sở thích: Muá hát, sau này sẽ là địch thủ của Thảo trong nghành giải trí, cô tiểu thư này may vá rất giỏi, yêu thương mọi người và cô ấy cũng là một thiên sứ
Gặp các cô: Trong hoàn cảnh Yến, Thùy, Uyên, Diệu và hai chị Hân đang khám phá cái trại trẻ mồ côi
Sức mạnh thiên sứ: Sứ giả hoa
Cấp độ: Trung cấp
Xuất thân: Trái đất
Nhóm: Không có
Cư trú: Trái đất
Lúc biến hình:---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Ta mất cả buổi để viết đó, thank you vì đã readding truyện của mình nha!
Bye, hẹn gặp lại!