"Ba chúng ta là đi đâu đây?"
" Không phải ba nói với con rồi sao? Ba được cử sang làm giáo viên dạy toán trường trung học Hoa Trung 2. Nên chúng ta sẽ chuyển nhà sang thành phố B. Còn nữa, mấy hôm nữa ba đưa con đi đăng ký nhập học tại trường tiểu học Ninh Khê. Đến lúc đó con phải ngoan, hoa đồng với các bạn... Con là trẻ con, nói nhiều hơn một chút... Được rồi, nếu con làm được ba sẽ mua cho con một cái ô tô mới....."
" Không phải con có rất nhiều ô tô sao?"
" Trẻ con không phải thích nhiều đồ chơi sao...?"
Vậy ra đống đồ chơi đó là người này mua đúng không. Trong trí nhớ, thân thể này có vẻ không thích nói chuyện. Thích ở nhà,... học tập?
Sau này phải làm một thằng nhóc thích học tập sao?
Cũng không sao, còn hơn phải làm một thằng nhóc hiếu động như vậy sẽ mệt chết.
Còn nữa, thân thể này có trí nhớ rất tốt. Bảng cửu chương cậu vẫn còn nhớ, như vậy thiên phú học tập không phải di truyền đi? Không hay là... linh hồn thằng nhóc này hòa vào với linh hồn cậu rồi!?
"A Kiệt, con sao vậy?"
"A? không có ạ"
"Vậy sao? Nếu như con không muốn baba mua ô tô cho con, vậy baba mua búp bê nhé?"
"..... "
" Im lặng là đồng ý nhé..."
" Ba có thể mua cho con máy chơi game.."
" Con thích chơi game từ khi nào vậy?" ( Không phải nếu nhờ mua sẽ nói là mua sách bài tập sao? ) Tuấn Khương bày ra vẻ mặt khó hiều nhìn cậu.
" Ba không mua được sao?" Tuấn Kiệt nhìn lên, dùng ánh mặt long lanh nhìn Tuấn Khương.
" Ai.. được nha, nhưng phải xem biểu hiện của con đã"
" ......Đã biết"
-----------------------------------------------------
Xe ô tô của Tuấn Khương dừng trước một căn nhà hai tầng, có gác mái. Hình như là một căn nhà mới, nhà màu trắng kem kèm xanh nước biển nhạt. Xét theo cảm nhận của Tuấn Kiệt thì đây là một căn nhà rất có vị gia đình còn rất tinh tế.
Lúc này Thẩm Thư Nham ôm câu ra khỏi xe, chỉ vào căn nhà hỏi : " A Kiệt muốn ở tầng một hay tầng hai."
" Con muốn ở gác mái..."
" Gác mái rất nhỏ nha, A Kiệt không muốn ở cùng phòng với chị Tiểu My sao?" Thẩm Thư Nham mặt lộ rõ vẻ kinh ngạc.
Người thân của cậu ngoài bố và mẹ ra thì còn có một người chị lớn hơn cậu 5 tuổi lúc này đang đi trại hè tên Tuấn Ái My.
" Con đã lớn, không muốn ở cùng phòng với chị."
" A! Nhưng gác mái ..... " ( Gác mái lúc đi mua nhà cô đã xem qua, người chủ cũ để rất nhiều đồ, rất bừa bộn.)
" Không sao đâu, gác mái thực ra cũng không nhỏ, chỉ cần dọn dép lại một chút. Lại nói ánh sáng ở đó rất tốt, nếu biết sắp sếp một chút căn phòng sẽ rất đẹp nha." Tuấn Khương bước lên choàng qua vai của vợ mình vỗ vỗ, ánh mắt hướng về phía gác mái.