Cho dù cô đã nhiều lần làm những video trần trụi của anh rồi nhưng đó cũng chỉ dựa trên sự quan sát của cô, dựa vào trí tưởng tượng mà làm ra được.
Bây giờ đột nhiên lại để cô thấy được người thật việc thật, tình huống bất ngờ khiến cho Chu Tuế Tuế không biết chống đỡ kiểu gì, ngay lập tức mặt cô đỏ bừng như phải bỏng.
“Thầy Thái muốn chúng ta cùng tới phòng của thầy ấy để giải đề, sao giờ cậu còn đang chơi game vậy.”
Cô ép bản thân mình phải bình tĩnh nhưng ánh mắt trốn tránh không ngừng kia đã bán đứng nội tâm căng thẳng của cô.
“Giải đề?” Hứa Cận chẳng hiểu mô tê gì cả.
Game còn chưa chơi xong anh đã thoát khỏi trình duyệt, mở mục tin nhắn trong di động ra nhìn.
Kết quả lại là, căn bản là anh không hề nhận được bất cứ tin nhắn gì của Thái Cao Minh cả!
Anh nhớ tới lời hôm qua Chu Tuế Tuế nói ở đường biên trên sân thể dục, hơn nữa thêm chuyện lúc về nhà mẹ anh cũng đã nói qua với anh, Hứa Cận xoay người vào phòng, nhặt quần áo ném ở trên giường lên.
Sau khi xác định đâu là mặt trái đâu là mặt phải, anh cứ tùy tiện khoác lên người, sau đó lấy thẻ phòng ở chỗ cửa ra vào, đóng cửa đi ra ngoài.
Tất cả động tác của anh đều liền mạch lưu loát, Chu Tuế Tuế đều nhìn vào mắt hết.
Giường như chưa bao giờ anh có ý định tránh né cô.
Chỉ là… “Cậu không mang theo sách giáo khoa với bút viết à?”
“Cậu cảm thấy tôi sẽ mang theo mấy thứ như vậy à?” Lúc Hứa Cận nói chuyện cũng lười phải liếc mắt với cô, đi vào thang máy trước.
Thái Cao Minh đang giặt quần áo trong nhà vệ sinh nghe được tiếng gõ cửa, nước cũng quên tắt, vội vàng chạy ra mở cửa. Lúc nhìn thấy hai người đứng ngoài, rõ ràng là ông ta có hơi sửng sốt một chút.
Sao Hứa Cận cũng tới cùng vậy.
“Chào buổi tối thầy Thái.” Chu Tuế Tuế lễ phép chào hỏi.
Hứa Cận lại không hề hé răng.
Anh đánh giá cách ăn mặc của Thái Cao Minh lúc này. Thân trên mặc một chiếc áo cũ lỏng lẻo để lộ l*иg ngực, thân dưới mặc một chiếc quần đùi dài tới đầu gối, đúng là rất phù hợp với phong cách mộc mạc thân thiết xưa nay của ông ta.
“Các em vào trong ngồi trước đi, thầy giặt quần áo xong sẽ giảng bài cho các em.”
Thái Cao Minh che giấu cảm xúc bất mãn tột độ của mình đi, cười rất hiền từ. Nói xong, ông ta xoay người đi vào nhà vệ sinh.
Ba người cùng ở trong một phòng thì đương nhiên là Chu Tuế Tuế cảm thấy thoải mái hơn nhiều so với lúc chỉ có hai người. Cô thả lỏng người, vừa ngồi xuống cô đã bắt đầu chuẩn bị sẵn giấy bút, sẵn sàng ghi chép lại nội dung.