Vương Trác Nhiên hất ngón tay của Trọng Tinh Minh ra, và vì mất sức, cậu yếu ớt ngã xuống sàn phòng tắm sáng trưng, cậu cảm thấy cả cơ thể mình như dán chặt xuống từng mảnh gạch men dưới đất.
Thằng nhỏ vẫn còn đang phát tiết, còn có cảm giác Trọng Tinh Minh đang sờ vào, bên trong cũng chua xót sưng tấy lên, giống như đã bị Trọng Tinh Minh chơi đùa đến mức hỏng rồi, Vương Trác Nhiên đờ đẫn bấu víu lấy nắp thùng, cũng không phải cơ thể cậu tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ hoàn toàn, Vương Trác Nhiên choáng váng sững người, lúc này nếu cậu còn không nhìn ra loại biếи ŧɦái Trọng Tinh Minh thì đúng là đồ ngốc, sau khi bị hành cho sắp chết một lần khiến Vương Trác Nhiên sợ quá không dám cử động, cậu sợ rằng Trọng Tinh Minh sẽ lại tấn công mình nữa.
Trong ký túc xá này còn có ai bình thường chút được không?
Một luồng hơi ấm phủ lên người cậu, Vương Trác Nhiên rùng mình, khi cậu nhìn lên thì thấy Trọng Tinh Minh đang cầm vòi nước, có vẻ hắn định tắm rửa sạch sẽ cho cậu.
Vương Trác Nhiên thực sự rất mệt, cậu để mặc cho Trọng Tinh Minh bế mình và đặt dựa lưng vào cái thùng, trong bộ dạng hai chân mở rộng sang hai bên.
Trọng Tinh Minh ngồi xổm ở giữa, dùng tay hắt rửa rất mạnh vào chỗ đó của Vương Trác Nhiên, cho đến khi nó hoàn toàn sạch sẽ mới thôi, tiếp theo hắn lại cởϊ áσ và bó ngực của cậu ra, thấy dáng vẻ xanh xao tím tái của cậu thì tối sầm mặt, hắn đưa tay nắn nắn hai đầu ti cậu, Vương Trác Nhiên đưa tay lên muốn tránh, nhưng Trọng Tinh Minh đã kéo tay cậu lại và sờ lên chỗ đó, hắn bắt cậu làm động tác sục cho mình.
Vương Trác Nhiên lúc này mới tỉnh táo lại một chút, trong lòng vẫn còn cảm thấy ghê tởm, vừa mở ra liền thấy vật thể to lớn của Trọng Tinh Minh đang dán chặt vào mặt mình, bèn tức giận nhổ ra, cậu cũng là đàn ông, đương nhiên biết mấy biểu hiện của sự hứng tình này. Vương Trác Nhiên lại cảm thấy buồn nôn, cậu quay mặt đi trốn.
“Không dùng tay, dùng mặt à?” Trọng Tinh Minh nhìn cậu rồi hỏi.
Vương Trác Nhiên nhát gan, không nói được câu gì, nếu tiếp xúc với Trọng Tinh Minh lần nữa thì cậu chết chắc. Trọng Tinh Minh lợi dụng tay cậu, sau rồi cạ cạ cái kia lên mặt Vương Trác Nhiên, khuôn mặt trắng trẻo kết hợp với màu đỏ thẫm của vật thể xấu xí kia quả thực tạo nên một hình ảnh vô cùng kí©ɧ ŧɧí©ɧ thị giác, Vương Trác Nhiên không cách nào tránh được, chóp mũi tràn ngập hơi thở thuần khiết của con trai, phía trên cảm nhận được rõ ràng không hiểu sao lại có ảo giác ham muốn.
Sau buổi học, Vương Trác Nhiên vội vã về ký túc xá.
Tư thế của cậu rất kỳ quặc, lưng gù và mặc quần áo dày.
Sau khi Trọng Tinh Minh dùng tay cậu vào ngày hôm đó, hắn không bao giờ chạm vào cậu nữa, điều kỳ lạ hơn nữa là khi cậu gửi tin nhắn cho Phong Vinh bảo trả nợ, Phong Vinh không quan tâm, nói rằng hắn đang mất kiên nhẫn, điều này khiến Vương Trác Nhiên tức đến run cả người.
Không còn nữa, lời nguyền giống như một cái bóng, chỉ trong ba bốn ngày, cái của cậu đã ngày càng nở to hơn, lúc đi ngủ tự mình sục chỉ cảm thấy rất đau, dần dần cậu không tự sục được nữa. Điều khiến Vương Trác Nhiên suy nghĩ cảm thấy buồn phiền giống như bị tra tấn chính là sau đó thằng nhỏ của cậu lại xìu xuống.