Phế Tài Nghịch Thiên: Lính Đánh Thuê Cuồng Phi

Chương 66

Thật đau khổ mà, e là Nạp Lan Ngôn Triệt cũng là võ giả cấp thiên, cũng không có cách nào tiến về phía trước, lập tức bị linh lực của kết giới cường đại bắn ngược trở về, lui về phía sau vài bước, mới có thể miễn cưỡng ổn định lại thân thể.

"Ngôn Triệt… " Nạp Lan Ngôn Kỳ đi đến bên người của Nạp Lan Ngôn Triệt, đỡ lấy y, hỏi: "Cảm giác như thế nào?"

"Xem ra năng lực của đệ vẫn không đủ." Nạp Lan Ngôn Triệt nhìn kết giới không có chút rung động, không khỏi có cảm giác thất bại.

"Đệ nghỉ ngơi một chút đi, huynh sẽ đi xem." Lời nói vừa xong, Nạp Lan Ngôn Kỳ nhảy dựng lên, đi thẳng tới chỗ kết giới.

Kết giới rung động, ở thời gian mà Nạp Lan Ngôn Kỳ tới gần cách có một chút, đột nhiên tản mát năng lực cường đại, ánh sáng u bạch trong nháy mắt khuếch tán mọi nơi, trước đó Nạp Lan Ngôn Kỳ liền có cảm giác không thích hợp, may mà hắn phản ứng nhanh, rút về mau, linh lực của kết giới cường đại vẫn chưa làm hắn bị thương.

Nạp Lan Ngôn Kỳ vừa đi ra, đám người Tư Đồ Mộng Liên liền đi lên hết, Tư Đồ Mộng Liên khẩn trương hỏi "Ngôn Kỳ, huynh không sao chứ? "

"Không có việc gì." Nạp Lan Ngôn Kỳ lắc đầu, nhìn thoáng qua kết giới, khoanh chân mà ngồi, nói: "Vậy thì chúng ta ngồi ở chỗ này chờ nàng xuất hiện đi." Ngoài trừ chờ, còn có thể làm thế nào?

Nạp Lan Ngôn Kỳ có sức mạnh như thế nào, ở đây mọi người đều biết rõ, hắn cũng không có cách tiến vào kết giới, bọn họ thì dựa vào cái gì mà đi vào? Trong lòng lại là tò mò, hơn nữa hoài nghi, Bách Lý Thần Hi thật sự đi vào? Mọi người đều mang nỗi suy nghĩ khác nhau, cũng đều ở bên cạnh Nạp Lan Ngôn Kỳ khoanh chân ngồi truyền lực.

Trong không gian kết giới, Bách Lý Thần Hi còn đang không ngừng hấp thụ linh khí, cho đến khi trong cơ thể linh khí tràn đầy, không có dấu hiệu thăng cấp đột phá, nàng mới ngưng hấp thụ linh khí, lúc này, nàng đã là huyền giai cấp ba.

Võ kỹ vô pháp lại đột phá, nhưng không thể thực hiện ma pháp, Bách Lý Thần Hi điều chỉnh lại linh khí trong cơ thể, liền bắt đầu hấp thụ nguyên tố ma pháp trong không khí, chỉ thấy nhan sắc khác nhau của nguyên tố ma pháp, không ngừng chui vào thân thể của nàng, biến mất không thấy.

“Rầm rầm…”

Ngự Thanh nói Bách Lý Thần Hi chắc chắn là người phi thường! Vừa mới hợp với thăng cấp, từ một người võ kỹ đều không có bị gọi là phế vật, nhảy một cái trở thành võ giả huyền giai cấp ba, lúc này ma pháp lại bắt đầu thăng cấp, còn không có sự dừng lại.

Ngự Thanh đã kiểm soát được linh lực trong cơ thể, liền đến bên cạnh giúp đỡ Bách Lý Thần Hi.

m thanh của thăng cấp trong chốc lát lại vang, trong một chút lại vang lên, Ngự Thanh đã khϊếp sợ đến không lời nào để nói.

Nhưng mà, gặp qua biếи ŧɦái, vẫn chưa thấy người nào biếи ŧɦái đến thế, lúc này thời gian mới được bao lâu, võ kỹ liên tiếp thăng cấp mấy cái không nói, ngay cả ma pháp cũng thăng cấp không ngừng?

Đã qua một thời gian, Bách Lý Thần Hi rốt cuộc cũng ngưng điên cuồng thăng cấp, đã là ngày thứ ba buổi chiều, lúc này, nàng không ngừng luyện võ kỹ đạt tới huyền giai cấp ba, ma pháp cũng đạt tới cấp bậc cao nhất của ma pháp sĩ.

Thời gian trôi đã được ba ngày, từ một người phế vật, biến thành võ giả huyền giai cấp ba, ma pháp sĩ toàn hệ cao cấp, tinh thần lực vẫn là toàn tinh thần lực, nhất định Bách Lý Thần Hi từ trước đến nay là người đệ nhất, ở toàn bộ đại lục Tây Xuyên, cũng không thể tìm không ra một người có thể so sánh với biếи ŧɦái của nàng.

Thấy Bách Lý Thần Hi dừng lại, Ngự Thanh cũng tiến lại gần hỏi: "Phàm nhân, cảm giác như thế nào?"

"Cũng không tệ lắm." Bách Lý Thần Hi bình tĩnh mà trả lời, nàng đứng dậy nhìn xung quanh một vòng, suy nghĩ như thế nào đem những cuốn sách này mang đi ra ngoài, đều là món bảo bối khó có được.

Tầm mắt lơ đãng đảo qua, lại thấy một cái hộp đã bị nàng ném ở phía trước, nàng chậm rãi đi tới, đem hộp cầm lấy, lại cẩn thận quan sát, lại lần nữa cố chấp mà đùa nghịch.