Muốn Ôm Anh

Chương 63: Bị nhìn thấy

Nghiêm Hân Nhiễm cái hiểu cái không, nhưng trái tim lại nhẹ nhõm.

Nếu không…… Cô thật sự không biết phải đối mặt với anh như thế nào…..Quá xấu hổ…..

Tưởng Kính Phong nhìn bộ dáng cô nhẹ nhàng thở ra, khóe môi nhếch lên, “Em có muốn xuống một chút không, tôi thuận tiện đổi khăn trải giường.”

Nghiêm Hân Nhiễm đương nhiên rất nguyện ý, dù sao dưới thân nhớp nháp rất không thoải mái, hơn nữa cô cũng cần không gian riêng để điều chỉnh cảm xúc và trạng thái của mình.

“Muốn.” Cô trả lời, một tay túm lấy chăn mỏng che ở trước ngực, tay kia đặt xuống giường ngồi dậy.

Cô vừa động, cảm giác eo và bụng có chút đau nhức, nhưng cũng còn tốt, có thể chịu đựng.

Chủ yếu là tiểu huyệt sưng tấy còn nóng rát, hai chân cũng run……

Cô nhíu mày, cố nén cảm giác không khỏe trong cơ thể mà động đậy, đem khăn tắm còn đè ở dưới thân rút ra.

Thời điểm làm xong hết thảy, mỗi động tác của cô đều cảm thấy rất khó xử, bởi vì cô không thể bỏ qua ánh mắt vẫn luôn hướng về phía mình.

Nghiêm Hân Nhiễm nắm lấy khăn tắm đã rút ra, một tay lại túm lấy khăn trải giường, đột nhiên không biết phải làm sao.

Một bàn tay có thể bọc như thế nào?

Cô còn đang rối rắm, bên cạnh liền truyền đến tiếng cười trầm thấp của Tưởng Kính Phong.

Mặt cô vốn đã nóng lại càng nóng, mới vừa đem đầu nhỏ cúi xuống, Tưởng Kính Phong khẽ lắc đầu, duỗi tay đem tay cô đang túm chăn mỏng bỏ ra.

Nghiêm Hân Nhiễm hít hà một hơi, theo bản năng đem khăn tắm chắn trước ngực.

Tưởng Kính Phong cười, “Hiện tại hai tay thao tác hẳn sẽ tốt hơn.”

Nghiêm Hân Nhiễm càng thêm thẹn thùng, cảm giác mồ hôi chảy ra từ tóc.

Cô cũng bất chấp có đi hay không, cúi đầu nhanh chóng đem khăn tắm bọc quanh ngực liền di chuyển xuống giường.

“Tôi, tôi đi tắm.” Cô một bên nhỏ giọng nói, một bên đi về phía nhà tắm.

Tưởng Kính Phong không hé răng, nghiêng đầu nhìn cô gật đầu, khi cô đi vào phòng tắm, không khỏi mím môi dưới.

“Chân còn rất nhanh nhẹn……”

Trên thực tế, cửa phòng tắm vừa mới đóng lại, Nghiêm Hân Nhiễm đã lới lỏng khăn tắm trước ngực, cúi đầu nhìn hai chân vẫn luôn run, duỗi tay bóp chặt, nhéo nhéo.

Rõ ràng không tê cũng không đau, cô không biết vì sau vẫn luôn run rẩy.

Nhưng tiểu huyệt rất đau, thời điểm vừa rồi xuống giường, cọ qua khăn trải giườnng, có một chút nóng rát……

Cô nhíu mày, đem khăn tắm tùy tay đặt ở bồn rửa mặt, quấn tóc lên, vặn nước điều chỉnh nhiệt độ, sau đó đi đến dưới vòi hoa sen.

Khoảng khắc nước ấm chảy xuống bả vai, cô không hiểu sao lại nghĩ đến cảm giác môi Tưởng Kính Phong dừng ở trên cổ cô, cơ thể không khỏi run rẩy, tiểu huyệt cũng co rút.

Một cảm giác khó tả không cách nào hình dung dâng lên, có chút ngứa ngáy, lại giống như không phải……

Cô vừa định dò xét, dòng nước ấm từ lưng theo rãnh mông đi xuống, rửa qua môi âʍ ɦộ bị thao sưng, nóng rát đau đớn liền trở nên sắc nét.

“Tê……” Cô nhe răng, hai chân dang ra, không dám nhúc nhích.

Còn tốt, đau đớn chỉ duy trì nửa phút liền hòa hoãn, hơn nữa cảm giác so với lúc trước tốt hơn rất nhiều……

Nghiêm Hân Nhiễm cúi đầu nhìn giữa hai chân đỏ rực, do dự một lúc, tay nhỏ chậm rãi thăm tiến vào giữa hai chân, ngón trỏ cùng ngón giữa cẩn thận nhẹ nhàng sờ lên huyệt khẩu.

Sau đó cô phát hiện, hai mảnh môi âʍ ɦộ sưng có chút lợi hại, so với trước kia lớn hơn một vòng, còn ra bên ngoài……

Cô kinh hãi, tiếng cửa phòng tắm truyền đến một âm thanh ‘ cạch ’, cô đột nhiên ngẩng đầu, thấy cửa mở, Tưởng Kính Phong đã mặc quần dài đang đứng ở cửa.

Trái tim cô lộp bộp, tay nhỏ vội vàng rời khỏi giữa hai chân, còn quay lưng nhìn phía sau giống như ăn trộm.

Nhưng không còn kịp rồi, Tưởng Kính Phong đã thấy được……