Đại Giá Thế Tử Phi

Chương 32: Bày tỏ tâm ý

Lục Phương Đình bị âm thanh của Tô Thê Thê làm cho ngại ngùng, nàng đang rất gần, có thể ngửi thấy mùi hương của nàng, hô hấp của nàng, còn có hương sữa trên người nàng.

Lục Phương Đình cũng không thích uống sữa, nhưng lại cảm giác mùi này rất dễ ngửi, thấy cánh môi căng mọng của Tô Thê Thê rồi đầu lưỡi đỏ hồng bên trong, muốn đến gần nếm thử, đột nhiên có suy nghĩ như vậy lại khiến cho nàng hoảng sợ.

"Tỷ tỷ, ngươi đỏ tai rồi, tỷ tỷ, ngươi thật đáng yêu." Tô Thê Thê thấy biểu tình Lục Phương Đình ngốc lăng, trong mắt hiện lên tiếu ý.

"Thê Thê, đừng nói đùa, ngươi biết ta." Lục Phương Đình mở to mắt nhỏ giọng nói.

"Bất lực hả? ha ha ha... tỷ tỷ, đến cả di nương nghe nói thân thể ngươi đã khỏe hơn, nếu chúng ta không làm gì, vậy thì sẽ uổng cho lời đồn bên ngoài sao?" Tô Thê Thê nói tiếp, nàng thấy Lục Phương Đình đỏ mặt, ngại ngùng khiến cho Lục Phương Đình lại mỹ theo kiểu khác, trong lòng Tô Thê Thê đột nhiên hưng phấn, cảm giác muốn đùa Lục Phương Đình, có chút hưng phấn, tay chạm mặt Lục Phương Đình càng lúc càng gần.

Lục Phương Đình cảm giác cổ họng khô nóng, muốn cắn lấy đôi môi hồng của Tô Thê Thê, nhưng nàng biết kiềm chế nên không dám biểu hiện trên mặt, hơi ngửa người về sau liền chạm vào vách xe ngựa, Tô Thê Thê cũng muốn cười thêm vì thấy Lục Phương Đình xấu hổ.

Lục Phương Đình thấy trong mắt Tô Thê Thê đang cười, không biết nói gì, từng ra ngoài chạm mặt xã hội, nhưng lại bị tiểu nha đầu làm cho bó tay, đang nghĩ cách phá giải, đột nhiên xe ngựa dừng lại, Tô Thê Thê theo quán tính lào về trước, khoảng cách hai người vốn gần lại càng gần hơn, bốn cánh môi cứ thế chạm vào nhau.

Cơ thể Lục Phương Đình luôn lạnh, môi cũng lạnh, môi Tô Thê Thê thì ấm áp, mặc dù mỏng hơn môi Lục Phương Đình một chút, nhưng mềm mại chạm vào như lửa băng gặp nhau, Tô Thê Thê và Lục Phương Đình đỏ mặt. (Ed: kem đánh răng closeup lửa băng, hân hạnh tài trợ chương trình này ^^~)

Tô Thê Thê cảm giác mình đang ăn đá đông, Lục Phương Đình thì cảm giác mình đang ăn đậu hũ nóng có vị ngọt ngào.

Lục Phương Đình nếm một chút, vừa rồi mùi vị muốn thưởng thức có chút mê man, cảm giác cổ họng lại khô nóng hơn, muốn thưởng thức thêm nhiều hơn, Lục Phương Đình thả siết tay, sau đó đưa tay giữ vai Tô Thê Thê.

Tô Thê Thê mở to mắt nhìn Lục Phương Đình trước mặt, cảm giác tim nhịn không được đập mạnh, cả người cũng run rẩy theo, hương vị của Lục Phương Đình đố với nàng mà nói cũng khó mà tưởng được, không nhịn được hưng phấn, muốn làm cái gì đó, cảm nhận được nụ hôn này Lục Phương Đình đã đưa tay giữ vai nàng.

Có nên ngồi dậy từ trên người Lục Phương Đình không đây? đùa chắc? cơ hội hiếm có a, sao bỏ qua như vậy được? Tô Thê Thê sau 0.1 giây đấu tranh, đỏ mặt nhắm hai mắt lại to gan tính kế đè người, nằm trên người Lục Phương Đình ôm chặt nàng.

Mặc dù Tô Thê Thê xem phim đã thấy người khác hôn, nhưng mà chính nàng cũng lần đầu thử, ôm chặt Lục Phương Đình không biết làm gì, chỉ dùng lực mυ'ŧ, ngậm cánh môi liếʍ liếʍ.

"Thế tử gia, đến rồi." Tô Thê Thê còn chưa nếm xong, bên ngoài âm thanh Phúc bá vang lên.

"A, đến rồi, đến rồi, chúng ta xuống xe thôi a." Tô Thê Thê hoảng sợ, vội rời khỏi Lục Phương Đình, nói chuyện lắp bắp, Lục Phương Đình thì đỏ mặt, trán đổ mồ hôi, lần này đúng là bị hù rồi.

"Ngươi bị sao vậy?" Tô Thê Thê xấu hổ hỏi.

"Ta không sao, chỉ hơi nóng chút thôi, chúng ta xuống đi." Lục Phương Đình khàn giọng nói, mắt rũ xuống, nàng không ngờ kiếm chế có một chút thôi, mà cả người đã ra mồ hôi rồi.

"Khụ khụ, đúng là trong xe nóng thiệt." Tô Thê Thê cũng đỏ mặt nói theo, dùng khăn quạt quạt sau đó lau mồ hôi trên trán cho Lục Phương Đình, khoác lại áo cho Lục Phương Đình sau đó mới đỡ Lục Phương Đình xuống xe.

Hai người im lặng không nói đến vụ hôn môi vừa rồi, xuống xe Tô Thê Thê đỡ Lục Phương Đình vào phòng.

"Tỷ tỷ, ta kêu nha hoàn chuẩn bị nước nóng tắm rồi lên giường nghỉ ngơi a." trời cũng đã tối, lúc này về còn phải tắm rồi mới đi ngủ được, thấy Lục Phương Đình chảy mồ hôi, Tô Thê Thê cảm thấy mình cũng thanh tỉnh một chút, liền nói với Lục Phương Đình.

Lục Phương Đình gật đầu, Tô Thê Thê gồng mình trấn định kêu nha hoàn chuẩn bị nước, không dám nhìn Lục Phương Đình, cắm đầu giúp nàng cởϊ áσ, hầu hạ nàng tắm rửa, sau đó giúp nàng thay đồ ngủ lên giường nghỉ ngơi.

Tô Thê Thê lúc tắm liền chà xát mặt mình, ngây ra một hồi, nhớ đến vị môi của Lục Phương Đình, mặt lại nóng lên, đồng thời cảm thấy bối tối, cứ tiếp tục như vậy thì sao tiến triển được? Lục Phương Đình là cổ nhân, hơn nữa còn là cổ nhân ở nhà dưỡng bệnh, học điều giáo nhiều, biết điều hòa âm dương, nàng sao sao lại được, tầm mười mấy đã biết xu hướng tính dục của mình, ngắm không biết bao nhiêu mỹ nữ, coi phim X cũng không ít, nàng không là người chủ động, thì các nàng có mà kéo dài tình chị em hữu nghĩ a?

Tô Thê Thê xác nhận mình rất thích Lục Phương Đình, từ khi biết Lục Phương Đình là nữ tử, thì bị dung mạo của nàng hấp dẫn, bị vóc người của nàng hấp dẫn, rồi bị tính cánh thiên phú của nàng hấp dẫn, lo lắng cho thân thể nàng, đau lòng nàng bị bệnh, vì nàng mà hăng hái chiến đấu, đây đều là chuyện chắc chắn.

Lục Phương Đình tính tình lương thiện, lúc chưa cưới thì xin cho nàng cái chức Huyện Chủ, công chúa gây sự, nàng bị bệnh cũng đến giải vây che chở cho nàng, ở Hầu phủ bảo vệ nàng, biết nàng là thứ nữ nhưng không hề khinh khi, bình thường tính cách ôn hòa vô hại, mềm yếu đến nỗi khiến người ta muốn bảo vệ cho thật tốt.

Tô Thê Thê nguyện ý bảo vệ Lục Phương Đình, nguyện ý vì Lục Phương Đình cố gắng phấn đấu.

Trước đây Lục Phương Đình nói giúp nàng tìm lang quân như ý, khiến nàng vừa đau lòng vừa phiền muộn, Lục Phương Đình lo lắng là do bệnh tình của nàng, thời gian không nhiều, đau lòng là sao Lục Phương Đình có thể để nàng cho nam nhân khác?

"Không thể cứ sợ hãi như vậy được!" Tô Thê Thê siết chặt nắm tay, nàng muốn nói với Lục Phương Đình tâm ý của mình, thời gian từng phút từng giây đối với các nàng rất quý giá.

Tô Thê Thê tắm xong đi ra, lau tóc, kêu nha hoàn ra ngoài, bò lên giường, đến gần Lục Phương Đình nhưng không bò vào trong như trước mà vẫn ở đó, hai tay chống người đặt hai bên đầu Lục Phương Đình, nhìn chằm chằm nàng.

"Trời còn lạnh, đắp mền cho kín." Lục Phương Đình đang ngẩn ngưởi, thấy Tô Thê Thê mặc đồ ngủ ở trước mắt mình, có chút sửng sốt nói.

Tô Thê Thê hé môi, muốn nói gì đó, nhìn Lục Phương Đình lại không biết nói gì, đành chui vào trong chăn, kéo chăn lại, đem hai người che dưới chăn.

"Tỷ tỷ, thật ra, thật ra, ta muốn giống như hồi nãy." Tô Thê Thê trong bóng tối đỏ mặt nói, tay mò mò vuốt mặt Lục Phương Đình, sờ sờ môi nàng.

"Muốn giống như cái gì?" Lục Phương Đình hỏi lại, Tô Thê Thê không nói, cúi người hôn môi Lục Phương Đình. Hôn cẩn thận, thăm dò một chút, mυ'ŧ môi Lục Phương Đình, thè lưỡi nhẹ nhàng quét môi Lục Phương Đình, từ ngoài môi cho đến hàm răng, rồi đến khe trong, vụng về rồi đến hôn sâu.

Lục Phương Đình cứng người, nàng không ngờ Tô Thê Thê lại muốn hôn nàng, bị Tô Thê Thê hôn trong lòng ngứa ngáy, hận không thể đáp lại mạnh mẽ hơn.

"Tỷ tỷ, ra thích hôn tỷ tỷ như vậy, tỷ tỷ thích không?" Tô Thê Thê hôn vài cái, có chút chóng mặt, cả người mềm nhũn, sợ đè lên người Lục Phương Đình, dùng hai tay chống mình, kề gần tai Lục Phương Đình nhỏ giọng hỏi.

"Ta như vậy, tỷ tỷ có thấy khó chịu không? tỷ tỷ không thích sao?" Tô Thê Thê chỉ nghe thấy tiếng thở của Lục Phương Đình, không nghe thấy nàng nói, ánh mắt rũ xuống bĩu môi nói.

"Không có, ta, thích." Lục Phương Đình nghe giọng Tô Thê Thê ủy khuất, hé miệng nói, lời nói có chút tối nghĩa khiến âm thanh nàng cũng khác khác. Đúng vậy, nàng thích, cực kỳ thích, hương vị của nàng.

Sao có thể như vậy được?!

"Thật không?" Tô Thê Thê hết buồn ngay, liền kích động hỏi.

"Thích." Lục Phương Đình nói.

Tô Thê Thê xác nhận xong lại hôn lần nữa, lúc này càng thêm thuần thục, mυ'ŧ cánh môi Lục Phương Đình trên dưới, đầu lưới cạy môi Lục Phương Đình ra, vào bên trong chào hỏi đầu lưỡi Lục Phương Đình.

Nước bọt tản ra, có chút vị ngọt.

Lục Phương Đình cảm nhận môi Tô Thê Thê có vị ngọt, hô hấp nàng có khí tức, nhắm hai mắt lại cảm nhận.

Đúng vậy, nàng thích, nàng không hề biết thế gian còn có hương vị này.

Lục Phương Đình dần động môi đáp lại Tô Thê Thê, Tô Thê Thê càng thêm hưng phấn, nhưng thể lực không đủ, tay chống người không chịu nổi, liền mỏi càng hôn cả người càng nhũn, các khớp xương mỏi đến nỗi chống được nữa.

Tô Thê Thê đành rời môi Lục Phương Đình, nghiêng người nằm xuống.

Lục Phương Đình còn chưa hôn đủ, Tô Thê Thê đột nhiên rời ra, khiến nàng mất mát thất vọng. Sau đó Tô Thê Thê lại bò lên, môi lại chạm đến, khiến nàng lại vui vẻ.

Qua vài tháng dưỡng thân thể, Tô Thê Thê cũng cao thêm vài cm, thịt trên người cũng nhiều hơn, ôm vào ngực so với trước càng thêm thoải mái hơn, Lục Phương Đình ôm Tô Thê Thê ấm áp cảm giác thân thể cũng nóng theo.

"Tỷ tỷ, ta thích ngươi chính là như vậy, ta muốn hôn ngươi, muốn thân thiết với ngươi, muốn sống cùng người đến bạc đầu." sau cái hôn dài, Tô Thê Thê ghé vào tai Lục Phương Đình nỉ non nói.

"Ta không thích nam nhân, cho dù không có ngươi, ta cũng không muốn gả cho nam nhân. Ta cảm ơn thượng đế cho ta gặp được tỷ tỷ, gả cho tỷ tỷ ngươi. Tỷ tỷ, ta nhất định tìm được đại phu giỏi, dùng thuốc tốt nhất chữa cho tỷ tỷ." Tô Thê Thê nói tiếp, đem toàn bộ mong muốn của mình nói ra.

Lục Phương Đình nghe Tô Thê Thê nói, cảm giác trong l*иg ngực thứ gì đó đang đập mạnh, nàng lúc trước cũng nghi ngờ hành động kỳ quái của Tô Thê Thê, cũng không ngờ Tô Thê Thê thích mình, không phải chỉ là đơn thuần mà là....

Nàng càng không ngờ, mình không ghét Tô Thê Thê, đối với tỉnh cảm của nàng, thân thể của nàng, không chút ghét bỏ, ngược lại nghe nàng nói càng thêm chắc chắn, trong lòng lại có chút vui vẻ.