Nghe nói, còn có việc thuê người gϊếŧ người ở chỗ này, nhưng Khải Nam Phong cảm thấy loại chuyện này quá mức máu me, nên không nói với Du Ấu Du.
Người tới cũng giống như bọn họ, đều mặc áo bào đen, đeo mặt nạ đen nhánh, giống như là từng đoàn sương mù màu đen phiêu đãng ở trong chợ đen.
Khải Nam Phong và Du Ấu Du đều là lần đầu tiên tới đây, hai người bây giờ còn chưa có tu vi nên không dám đi dạo lung tung, chỉ nhanh chóng mua linh dược rồi trở về tông môn.
Giá cả dược liệu chợ đen so với các sư huynh sư tỷ tông môn bán quả nhiên rẻ hơn rất nhiều.
"Ta mua năm phần linh dược, tối nay thử thêm mấy lần, ta không tin ngày mai không phối ra được đan phương Ích Cốc Đan! Đúng rồi, ngươi mua bao nhiêu?"
Du Ấu Du không có giới tử nang, nàng mở cái bọc sau lưng ra cho Nam Phong Khải xem: "Ừ, chỉ có chừng này."
Khải Nam Phong nhìn thoáng qua, sắc mặt liền thay đổi: "Sao ngươi ngay cả một phần dược liệu Ích Cốc Đan cũng không mua?"
Dược liệu trong bọc lộn xộn cái gì cũng có, thậm chí còn có hạt giống linh dược.
Du Ấu Du gãi gãi đầu: "Ngày mai lúc thi tiểu khảo không phải sẽ được phát một phần sao?"
Phần dược liệu kia chẳng khác gì là bài thi chính thức, vấn đề là bây giờ người khác đều đang mua sách để luyện tập học bù!
Khải Nam Phong bị nàng làm cho á khẩu không trả lời được, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: "Liên tục ba lần thi nhỏ không thông qua là sẽ bị trục xuất ra khỏi ngoại môn! Được rồi, ta cho ngươi hai phần dược liệu, ngươi đêm nay tranh thủ thời gian luyện tập..."
"Không cần." Du Ấu Du đẩy linh dược hắn lấy ra về, chân thành nói: "Yên tâm, ta không có vấn đề."
"Thật không?" Khải Nam Phong nửa tin nửa ngờ.
"Thật sự."
Sau khi đưa tiễn Khải Nam Phong, Du Ấu Du mới bày từng loại linh dược mình mua hôm nay ra.
Nghĩ nghĩ, nàng lại mò vào trong viện, nhổ gốc Ngân Ngân Thảo nhất phẩm kia, may mà đệ đệ nhắc nhở phải nhổ tận gốc, bằng không, nàng còn không chiếm được dược liệu tươi như vậy.
Lập tức huyết mạch lại sắp phản phệ, lần trước dùng hết thuốc, lần này nàng chuẩn bị lấy Ngân Ngân Thảo làm thuốc giảm đau phiên bản tăng cường.
Có kinh nghiệm từ lần trước, Du Ấu Du thao tác cực nhanh, chỉ chốc lát sau đã luyện chế xong.
Trên bàn còn bày rất nhiều dược liệu, tất cả đều là linh dược.
Du Ấu Du biểu cảm có chút ngưng trọng.
Huyết mạch hai tộc trong cơ thể như có thù oán, mỗi tháng đều phải đánh nhau một lần, dẫn đến thân thể của nàng cũng bị phá hủy rách tung toé, linh mạch hoàn toàn vỡ nát không cách nào tu luyện. Chỉ ăn thuốc bổ bình thường thì đã không có tác dụng nhiều, phải dùng linh dược mới được.
Những linh dược trên bàn này, chính là nàng liên tục đọc qua bách khoa toàn thư, sau đó mới chọn trúng.
Ở Tận Thế có không ít dược vật cường hóa thân thể, nhưng bởi vì dược hiệu quá mạnh, cho nên phần lớn người không dám trực tiếp ăn, mà lựa chọn phương thức tắm thuốc để hấp thu dược hiệu, mặc dù không nhanh bằng trực tiếp dùng dược vật, nhưng ôn hòa hơn rất nhiều.
Du Ấu Du bây giờ cũng quyết định dùng phương thức này.
Nàng lấy một thùng nước lạnh lớn ở trong phòng, sau khi đóng cửa sổ lại, chậm rãi dò xét một chân đi vào.
Rất lạnh, da gà trên đùi lập tức nổi lên.
Nhưng nàng không có thêm nước nóng, ngược lại cả người chìm đến đáy nước, sau đó bắt đầu ném linh dược vào trong nước.
Uy lực của linh dược không phải thứ phàm dược có thể so sánh được. Dược liệu vừa vào nước, nước vốn còn lạnh như băng trong nháy mắt trở nên nóng hổi. Làn da trắng như tuyết của Du Ấu Du lập tức bị nóng đến đỏ bừng.
Người đã trải nghiệm sự nhẫn nại cao đến đáng sợ của huyết mạch phản phệ, Du Ấu Du mặt không biểu cảm tiếp tục ném dược liệu vào trong nước, nước trong thùng tắm nóng một hồi lại lạnh, càng kỳ quái hơn là còn có cay!
Du Ấu Du hoảng hốt một lần nữa, hoài nghi mình như đã trở thành nguyên liệu nấu ăn trong nồi lẩu.
Hai loại huyết mạch trong cơ thể nàng dưới sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ của linh dược, cũng dần dần cuồn cuộn lên.
Du Ấu Du cắn chặt răng, cả người run rẩy kịch liệt, ngay cả cái đuôi cũng đau đến cứng đờ.
Cô không nỡ uống thuốc giảm đau, đó là để giữ lại khi huyết mạch phản phệ sẽ sử dụng, cô tháng này đã không có nhiều linh thạch để đi mua phần linh dược thứ hai.
Thống khổ như vậy vẫn kéo dài đến sau nửa đêm, nước thuốc vốn bị dược liệu làm cho đυ.c ngầu, dần dần trở nên trong suốt, đợi sau khi ánh sáng mặt trời xuyên vào khe cửa sổ, Du Ấu Du lăn qua lăn lại một đêm không ngủ mới dần dần lấy lại tinh thần.
Nàng khó khăn từ trong thùng tắm bò ra mặc quần áo tử tế, giấu kỹ đuôi, vừa ngáp vừa chạy lêи đỉиɦ núi.
Nhưng ngay lúc nàng bước vào đại điện, chuẩn bị tìm một góc quen thuộc, có người ngăn nàng lại: "Xin lỗi, chỗ này có người ngồi rồi."